Thanh Khôn lập tức biết Tần Lập chỉ điều gì, sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, trên trán cũng phủ một tầng mồ hôi lạnh, ngập ngừng nói:
- Khuyển từ vô lễ, khiến cho Tần tông chủ thiêm phiền phức, đó đều là hiểu lầm, đều là hiểu lẩm!
Một nữ tử tuyệt mỹ phía sau Thanh Khôn, khẽ cong môi, ánh mắt nhìn Tần Lập hết sức phức tạp, có mờ mịt, có cảm kích, dường như còn có chút tình tố dị dạng.
Nữ tử này, chính là Thanh Điệp tiểu thư Thanh gia, tỷ tỷ cùng cha khác mẹ với Thanh Đình, cũng chính là người mà Thanh Đình từng muốn xâm phạm nhưng không thành công!
Ở trên đời này, chỉ sợ Thanh Điệp chính là người thống hận Thanh Đình nhất. Năm đó rất nhiều lần Thanh Đình muốn ra tay với nàng, nhưng bởi vì cảnh giới Thanh Điệp cao hơn hắn mà vẫn thất bại.
Cuối cùng, Thanh Điệp uy hiếp đệ đệ không bằng cầm thú này, nếu như còn làm như thế, sẽ nói chuyện này với phụ thân gia chủ, lúc này Thanh Đình mới có chút thu liễm.Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhưng trên thực tế, Thanh Đình vẫn chưa từng đứt bỏ lòng xâm phạm Thanh Điệp. Từng có một lần khi say rượu, ở ngay trước mặt Thanh Điệp nói rằng: Một ngày nào đó, thực lực của ta vượt qua ngươi, ngươi sẽ phải làm nữ nhân của ta!
Những lời này, giống như một bóng ma hành hạ Thanh Điệp rất nhiều năm, gần như là nguyên nhân căn bản khiến cho Thanh Điệp điên cuồng tu luyện tăng lên thực lực của mình.
Bởi vì Thanh Đình là người cạnh tranh mạnh nhất chức gia chủ đời tiếp theo, được gia chủ Thanh Khôn cùng rất nhiều cao tầng gia tộc yêu thích, cho nên dù Thanh Điệp phi thường ưu tú, nhưng cũng không thể dễ dàng trở mặt với Thanh Đình.
Nếu thật đến lúc trỡ mặt, gia chủ Thanh Khôn sẽ tin lời ai, vậy thật không nói được!
Cho nên, mặc dù là đệ đệ cùng cha khác mẹ, nhưng ở sâu trong nội tâm Thanh Điệp vẫn hy vọng Thanh Đình có thể sớm chết đi một chút, hắn chết rồi, vậy nàng mới có thể sống yên ổn được.
Chỉ tiếc, làm con cháu Thanh gia mười ba đại tộc, thường ngày được bảo hộ nghiêm ngặt, hơn nữa thực lực bản thân mạnh mẽ, có danh tiếng rất lớn ở toàn Tây Vực. Người như vậy, làm sao chết được?
Không ngờ tới, chính bản thân Thanh Đình lại tìm chết, tự đại đến mức chạy đi Trung Châu khiêu khích Tần Lập, bị người ta trực tiếp chém giết. Tin tức này lúc đầu người Thanh gia cũng không biết, về sau bài vị bản mạng Thanh Đình vỡ vụn, người Thanh gia cũng chỉ biết là Thanh Đình đã xảy ra chuyện. Qua thật lâu sau, mới tra ra được là trước khi Thanh Đình gặp chuyện đã hư không hoành độ đi Trung Châu.
Thanh gia triệu tập lượng lớn sức người sức của, cuối cùng tra được trước khi Thanh Đình chết đi, nơi đến cuối cùng rất có thể là Viêm Hoàng Sơn. Mà Tần Lập chính là chưởng môn môn phái Viêm Hoàng trên Viêm Hoàng Sơn đại năng trẻ tuổi nổi danh nhất Thiên Nguyên đại lục hôm nay!
Tra đến đây, gần như đã không cần phải tiếp tục tra xét tiếp nữa, Thanh gia đã có thể khẳng định: Người chém giết Thanh Đình, chính là Tần Lập!
Nhưng không đợi Thanh gia ra tay, liền liên tiếp xảy ra chuyện. Đầu tiên là sự kiện Thánh Sơn Không biết vì sao Thần Thủy do Thần Thụ tiết ra lại giảm đi phân nửa, tuyệt đỉnh đại năng Thạch Đầu gia tộc thần bí bị người ta chém giết.
Sau đó là gia tộc thần bí đi sang Trung Châu trả thù Tần Lập, nhưng toàn quân bị diệt. Kế đến là đoàn người Tần Lập xuất hiện ở thành Lãnh Quang, tiêu diệt Long Đầu Bang bang phái cường đại nhất thành Lãnh Quang, cũng là người thay mặt Thanh Long gia tộc ở thế tục Tây Vực.
Tiếp đến giờ...Tần Lập chém giết Thanh Long Lão tổ cường đại nhất Thanh Long gia tộc, tinh nhuệ Thanh Long gia tộc cũng bị diệt!
Người như vậy, thử hỏi Thanh gia còn có mấy người cả gan đám đi trêu chọc?
Đừng nói giết một Thanh Đình, dù là giết gia chủ Thanh Khôn này, Thanh gia cũng không dám thả một cái rắm!
Không biết vì sao, Thanh Điệp nghe phụ thân nói những lời này, chẳng những không cảm thấy trong lòng chua xót xấu hổ gì, ngược lại ở sâu trong nội tâm sinh ra một cảm giác thống khoái!
Đây, chính là Thanh gia mười ba đại tộc!
Đó là Thanh gia không ai bì nổi!
Đối mặt với thế lực không bằng gia tộc mình, thì kiêu ngạo ngang ngược, hoành hành không ai bì nổi. Đối mặt với thế lực cứng rắn hơn nhà mình, liền co người khúm núm, bộ dạng như nô tài!
Thanh Điệp nghĩ vậy, ánh mắt đẹp rơi trên người Tần Lập, bỗng nhiên tràn ngập hứng thú với vị tuyệt thế cường giả trẻ tuổi đến từ Trung Châu này.
Tần Lập cười cười, khoát tay nói:
- Thanh gia chủ không cần lo lắng, ta cũng không có ý trách tội các ngươi, ngược lại. ta còn lo lắng các ngươi sẽ vì vậy mà thù hận ta nữa chứ.
- Sẽ không, khẳng định là không. Đó là khuyển tử tự mình muốn chết!
Trên mặt Thanh Khôn treo nụ cười, trong lòng lại đang đổ máu, dù có muốn giết người trước mắt thế nào đi nữa, hắn cũng phải nhịn!
Làm một kiêu hùng, dù là phụ thân bị người ta giết, trước khi thời cơ chưa chín muồi, cũng phải chịu đựng! Dù là có bị người ta khinh thường thế nào đi nữa, người khác có không hiểu được, cũng vẫn phải nhịn!
Bởi vì hậu quả không nhịn được, chính là toàn bộ gia tộc, có khả năng bị người ta tiêu diệt trong nháy mắt!
Kết quả này, không có một người Thanh gia nào có thể thừa nhận được!
Tần Lập cười cười, sau đó nhìn Lý Ngọc Phong, ôn hòa nói:
- Lý huynh, ta tin tưởng huynh có thể nhanh chóng trở thành một cường giả chân chính! Ta ở nơi Thần Vực chờ huynh!
Thân thể Lý Ngọc Phong khẽ chấn động, trong lòng tràn qua một dòng ấm áp. Giữa những năm hắn sống thua kém, duy chỉ có vị tuyệt thế cường giả trước mắt này coi hắn là bằng hữu chân chính, đồng thời còn có ân tái tạo với hắn!
Lý Ngọc Phong liền chắp tay, hành lễ thật sâu với Tần Lập:
- Ân của Tần huynh, Ngọc Phong suốt đời không quên!
Tần Lập nhìn thoáng qua người mười hai đại tộc cùng lục đại phái, không có hứng thú nói chuyện với bọn họ. Trong lòng cảm thấy hết sức đau xót đối với hơn hai mươi người đã chết. Những người đi theo truy tùy bên cạnh hắn lần đầu tiên xuất hiện thương vong lớn như thế, Tần Lập cảm thấy rất xin lỗi bọn họ.
Nâng lên một trận bàn khổng lồ, Tần Lập không nói gì thêm, dẫn theo mọi người, cùng di thể những người đã chết, biến mất trong không khí mù mờ.
Thẳng đến khi bóng hình Tần Lập biến mất, mọi người mười hai đại tộc cùng lục đại phái mới thở phào một cái. Một mình Tần Lập, lại để cho bọn họ có một cảm giác không thở nổi.
Nhìn người Lý gia cùng Vạn Kiếm Lâu không để ý tới bọn họ, nghênh ngang kiêu ngạo rời đi, tất cả người mười hai đại tộc cùng lục đại phái đều có một cảm giác phiền muộn thật lớn!
Chuyện này cũng chỉ có thể dừng ở đây, nếu không thì còn có thể làm sao? Từ Trung Châu đến Tây Vực, đối với người như Tần Lập mà nói cũng chỉ là chuyện một trận bàn truyền tống. Không sợ bị diệt tộc, vậy thì cứ tới tìm bọn họ gây sự đi.
Dù là người thanh niên có xung động thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể cúi đầu, ũ rũ cúi đầu chuẩn bị rời đi.
Lúc này, gia chủ Lê gia một trong mười ba đại tộc có giao hảo với Thanh gia, không nhịn được lòng hiếu kỳ, hỏi Thanh Khôn:
- Thanh huynh xem ra giữa Thanh gia các ngươi cùng Tần Lập, dường như có chút ân oán?
Lúc này Thanh Khôn hít sâu một hơi, không nhịn được lệ già tung hoành:
- Thanh Đình con ta, là bị Tần Lập chém giết!
Nói xong, cũng không quay đầu lại, hư không hoành độ rời đi.
Gia chủ Lê gia sửng sốt một lát, mới thở dài một tiếng, lẩm bẩm:
- Khó trách biểu tình Thanh Khôn giống như nuốt một con ruồi. Ha ha ha ha, cường giả trẻ tuổi ưu tú nhất Thanh gia, chậc, Thanh gia tổn thất thật không nhỏ mà!
- Đúng vậy, không nhỏ mà!
Không ít cao tầng Lê gia, trên mặt đều lộ ra ý cười ý vị sâu xa.
Đây chính là mười ba đại tộc bảy đại bảy đại tràn ngập mâu thuẫn, vừa phải dựa vào nhau, lại vừa ngờ vực lẫn nhau, thậm chí tranh đấu lẫn nhau.
Sau khi Tần Lập trở lại Viêm Hoàng Sơn đưa di thể những người gặp nạn chôn ở sau núi Viêm Hoàng Sơn, có vài người thần hình câu diệt, cũng lập bia khắc chữ lưu niệm.
Tuy rằng thời gian gia nhập môn phái Viêm Hoàng ngắn ngủi, nhưng bọn họ cũng vì môn phái Viêm Hoàng trả giá sinh mệnh, nên được hậu nhân tế bái.
Thời gian đảo mắt trôi qua ba tháng. Trong ba tháng này, Tần Lập càng đành nhiều thời gian làm bạn ở bên cạnh các nàng Thượng Quan Thi Vũ.
Thượng Quan Thi Vũ, Lãnh Dao, Cơ Ngữ Yên, Bộ Vân Yên, Triệu Thiên Thiên, Lệnh Hồ Phi Nguyệt, Xà Xà, những hồng nhan tri kỷ Tần Lập cũng đã đi theo Tần Lập qua nhiều xuân thu.
Tuy rằng nói người tu luyện không có năm tháng, tốc độ già yếu thật chậm, nhưng đây là chỉ cơ năng thân thể, nói trên tâm lý, thì tâm lý mọi người đã cực kỳ thành thục, các nàng tự nhiên mong ước Tần Lập làm bạn cùng mình.
Mấy năm nay Tần Lập thủy chung cũng không thật sự đừng lại, ở chung cùng các nàng. Vì vậy, dùng thời gian mấy tháng này mang theo một đoàn hồng nhan, đi khắp danh lam thắng cảnh khắp Thiên Nguyên đại lục.
Tiến vào mỗi quốc gia, nếm thử mỹ vị khắp thiên hạ. Đáng nhắc tới, là Tần Tuyết cùng Nam Cung Tử Lăng, cùng với tiểu cô nương Linh Nhi cũng ở giữa đội ngũ.
Một thanh niên nam từ ngọc thụ lâm phong, dẫn theo một chúng hồng nhan giai lệ khuynh quốc khuynh thành, đi tới nơi nào, nháy mắt đều biến thành tiêu điểm nơi đó.
Nhất là ở quốc gia ở thế tục, các quyền quý nơi đây luôn sẽ có mấy tên ăn chơi trác táng không biết trời cao đất rộng, muốn đi lên dây dưa, thậm chí muốn trực tiếp giết Tần Lập, chiếm lấy những nữ tử này.
Đáng tiếc, chính là những nữ tử này, tùy tiện một người nào cũng là hoA Hổng đầy gai nhọn. Những người đó căn bản không đến gần người, liên bị khí thế trên người các nàng trùng kích điên cuồng hộc máu, bay ngược ra ngoài.
Cũng may bọn họ là người thường, chúng nữ không muốn vì những chuyện này mà ảnh hướng tâm tình, nếu không nào còn giữ được mạng?
Vì vậy, theo mọi người du ngoạn mấy quốc gia, tin tức này liền truyền khắp cả Thiên Nguyên đại lục. Gần như mọi người đều biết đây là một nhóm thần tiên, căn bản không phải bọn họ có thể trêu chọc được.
Ngược lại để cho đoàn người Tần Lập du ngoạn sau đó thanh tịnh hơn nhiều.
Cuối cùng, đoàn người đi tới thành Hoàng Sa, A Hổ đã sớm nhận được tin tức, đi ra ngoài thành nghênh đón. Dân chúng thành Hoàng Sa đứng hai bên đường hoan nghênh, đã lên tới mấy chục vạn người!
Ngoại trừ các nàng Tần Tuyết, Thượng Quan Thi Vũ cùng Lãnh Dao, Bộ Vân Yên Triệu Thiên Thiên biết rõ địa vị Tần Lập ở thành Hoàng Sa, các nàng khác đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, không ngờ tới ở thế tục, Tần Lập lại có được uy vọng cao như vậy.
Tần Lập ở thành Hoàng Sa đã sớm trở thành một nhân vật truyền kỳ, tất cả dân chúng vốn ở thành Hoàng Sa đều lấy Tần Lập đi ra từ thành Hoàng Sa là quang vinh.
Thử hỏi khắp thiên hạ hiện giờ, các đại nhân vật này có ai chưa từng nghe qua cái tên Tần Lập?
Tần Lập nhìn thấy A Hổ cưỡi trên một con ngựa trắng thần tuấn, khí độ uy nghiêm. Cái gọi là ở dưỡng khí thế, sống dưỡng thân thể. Trải qua mấy năm cuộc sống thượng vị giả, A Hổ cũng đã sớm không phải trưởng đoàn mạo hiểm nho nhỏ năm đó.
Nhìn thấy xe ngựa đoàn người Tần Lập đến đây, A Hổ lập tức nhảy xuống chạy tới, cùng Tần Lập tới một cái ôm thật chặt. Vị đại nguyên soái Thanh Long Đế quốc, một đời chiến mã, chiến công vô số, lúc này giọng nói nghẹn ngào.
- Huynh đệ, rốt cuộc ngươi đã trở về!