- Bốp!
Chợt vang lên một tiếng vang giòn tan đến cực điểm.
Tần Lập vung lên cánh tay, với tốc độ khó tin, hung hăng tát một cái vào mặt người thanh niên Thanh Đình đại năng của Tây Vực.
Một cái tát này chẳng những đánh cho Thanh Đình thất điên bát đảo, lại khiến cho mọi người trong môn phái Viêm Hoàng phía dưới, đều kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.
Thượng Quan Thi Vũ khẽ nhếch khóe miệng, ánh mắt ngắm nhìn Cơ Ngữ Yên, quả nhiên thấy Cơ Ngữ Yên đẩy vẻ mặt cảm động, đôi mắt ứng đỏ, Thượng Quan Thi Vũ hơi hé miệng, lộ ra một nụ cười tươi.
- Bốp!
- Thanh gia Tây Vực chó má đến Trung Châu làm cái gì? Đến tìm chết sao?
- Bốp!
- Quấy rầy thanh tu của lão tử, ngươi thích lắm sao?
- Bốp!
- Tu luyện một chút thần công thái cổ, tướng rằng mình rất giỏi, là cao thủ đệ nhất thế giới hay sao? Đánh ngọn núi môn phái ta, đánh thích thú lắm sao?
- Bốp!
Một tiếng vang một cái tát, tát trên mặt Thanh Đình, mà Thanh Đình thì ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, thậm chí bị Tần Lập tát tai đến đầu óc đều bắt đầu có chút choáng váng.
- Cho ngươi Quấy rầy lão tử thôi diễn bí thuật, "Bốp! Cho ngươi khi dễ nữ nhân của lão tử, "Bốp!...Cho ngươi công kích ngọn núi của môn phái lão tử...BốplBốp! Bốp!...
Trên người Tần Lập, không có phát ra dù chỉ một chút xíu khí tức thái cổ, nhưng lại trần áp mạnh mẽ lên vị thanh niên đại năng Tây Vực này, trong nháy mắt hắn tát chừng năm sáu mươi cái tát.
- A!...
Trong cổ họng Thanh Đình phát ra một tiếng rít gào điên cuồng, phun mạnh ra một ngụm máu tươi. Hắn nằm mơ cùng không nghĩ tới, bên trong thần công hắn chưa luyện thành chỉ có một tí xíu nhược điểm, vậy mà cũng có thể bị Tần Lập phát hiện, trực tiếp trấn áp hắn liên tục tát trên mật hắn, khiến hắn vô cùng xấu hổ, hận không thể tìm được một cái lỗ để chui vào.
Đường đường là công tử của Thanh gia Tây Vực, hắn chưa từng bị làm nhục như thế?
Thanh Đình có cảm giác trong thân thể mình dường như có một đám lửa đang thiêu đốt. Hắn điên cuồng thiêu đốt sinh mệnh lấy cái giá phải trả, mạnh mẽ thi triển thần công, muốn phát ra bí thuật Thái cổ chém giết tên Tần Lập đáng chết này.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Tần Lập lại hung hăng tát một cái trên mặt Thanh Đình. Lần này, một luồng ám kình kinh khủng, trực tiếp theo trên mặt Thanh Đình đánh vào thân thể hắn giống như một gáo nước lạnh, trong nháy mắt liên đập tắt ngọn lửa vừa mới đấy lên trong thân thể Thanh Đình, đồng thời còn ảnh hướng tới kinh mạch trong thân thể Thanh Đình. Trong nháy mắt cấm chế kinh mạch trong thân thể Thanh Đình.
Lúc này trong lòng Thanh Đình trân ngập hối hận và hoảng sợ. Trong gia tộc tuy rằng hắn không tính là người mạnh nhất, nhưng cũng coi như là một đại năng của thế hệ trẻ, ở toàn bộ Tây Vực cũng có danh tiếng không hề nhỏ. Bất kể như thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng, Tần Lập này lại biến thái như thế, làm cho vị thanh niên đại năng như hắn trực tiếp bị trán áp đến không có mảy may lực trả đòn không nói, trước mắt không ngờ còn định cấm chế kinh mạch trong thân thể hắn.
- Tần Lập! Giết người cũng chỉ đầu rơi xuống đất là cùng! Ngươi muốn giết cứ giết!
Ngạo khí cùng tâm huyết trong xương tủy Thanh Đình, giúp hắn hướng về phía Tần Lập, rít gào giận dữ thốt ra lời này.Nguồn: http://thegioitruyen.com
- Thúi lắm!
Tần Lập lại tát một cái trên mặt đã thành đầu heo của Thanh Đình, mắng:
- Ta cùng với ngươi không cừu không oán, ngươi đầu tiên là khi dễ nữ nhân của ta, sau đó lại đánh tới sơn môn ta. Nếu ta thực lực không bằng ngươi, hiện tại toàn bộ môn phái đều bị ngươi tiêu diệt rồi ngươi tính cái gì vậy? Ngươi không có tư cách nói điều kiện với ta, muốn làm bộ như có tâm huyết, không sợ chết sao? Tốt, ta giúp ngươi toại nguyện!
Trong lòng Tần Lập đích thật là giận không thể nín nhịn được, mắt thấy thôi diễn đã sắp thành công, tới thời khắc mấu chốt nhất, lại bị tên Thanh Đình này phá ngang. Cơn lửa giận trong lòng hắn lúc này, quả thực có thể đốt cháy sạch hư không. Không có chém tên Thanh Đình này chết ngay, đó là Tần Lập muốn thông qua hắn nắm giữ thêm một vài loại bí thuật
Theo thực lực càng ngày càng mạnh đụng với địch nhân trình độ cũng càng ngày càng cao. Chỉ có cảnh giới Địa Tiên mà lại không có nắm giữ bí thuật, ở thời điểm đối mặt với cường địch, dứt khoát không thay đổi được cục diện bị động bị đánh.
Tần Lập giơ tay hút Thanh Đình lại, một tay ấn trên ngực hắn cười lạnh:
- Ngươi còn đám nói một câu kiên cường với ta, ta lập tức chấn đứt tâm mạch ngươi ngay, để thành toàn nguyện vọng muốn chết của ngươi!
Đạt tới cảnh giới như Tần Lập Lúc này, đã khinh thường dùng một số thủ đoạn nhỏ để tra tấn địch nhân. Ngươi muốn làm như rất kiên cường, ta lập tức làm thịt ngươi! Trước giết ngươi rồi trực tiếp dùng tinh thần lực mênh mông đánh vào tinh thần thức hải của ngươi, vậy thì có cái gì mà không chiếm được? Vì sao phải phí lời nói với ngươi?
Bởi vậy, Tần Lập thậm chí hy vọng gã thanh niên đại năng đến từ Tây Vực này kiên cường thêm một chút nữa, ngàn vạn lần đừng ẻo xèo chịu thua.
- Ta...
Toàn thân Thanh Đình bị kiềm chế, một chút năng lực phản kháng cùng không có. Tới Lúc này, hắn mới hiểu được tự do là quý báu nhường nào, cũng hiểu được đạo lý "nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên", trong lòng hắn vẫn còn đấu tranh:
- Núi xanh còn đó, không sợ không củi đốt...sao phải tràn đầy tâm huyết đi chịu chết, cứ để hai mươi năm sau lại trở thành một trung hảo hán?
Lực lượng trong tay Tần Lập bắt đầu tiếp tục nổi lên, hắn cười lạnh, nói:
- Ngươi cái gì? Ngươi muốn chết, ta lập tức sẽ thanh toàn cho ngươi, cam đoan với ngươi chết hoàn toàn không thống khổ!
Tần Lập nói xong, làm ra vẻ sắp phát lực.
- Đừng giết ta...
Sau khi la lên ba chữ này, toàn thân Thanh Đình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, đồng thời cũng giống như một trái bong bóng bị xì hơi, nước mắt nước mũi lẫn lộn nói:
- Ta là công tử của đại tộc Thanh gia Tây Vực, đừng giết ta! Ngươi muốn cái gì, ta đều cấp cho ngươi, chỉ cần đừng giết ta...
Con người chỉ cần toát ra một chút ý sợ chết, như vậy rất nhanh hắn sẽ mất toàn bộ tinh thần, sẽ toàn điện hòng mất, cũng như Thanh Đình này chính là trường hợp như thế.
Nếu ngay từ đầu, Tần Lập tung một kiếm chém hắn chết ngay, thì chẳng qua cũng chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, chết thì chết! Thế nhưng Tần Lập cố tình dùng tinh thần lực áp chế đối phương, trước sau nắm trong tay quyền nói và quyền chủ động, hơn nữa không ngừng dụng tâm lý ám chỉ nhắc nhớ đối phương:
- Ta muốn giết ngươi đây! Ta thật sự muốn giết ngươi đây!
Nếu dưới tình huống như vậy, còn có thể kiên trì không hỏng mất, dám nghiến răng can đảm nói: ngươi cứ tung một kiếm giết ta đi! Người như vậy, nếu không có thâm cừu đại hận thực sự, ngược lại Tần Lập có thể sẽ thả hắn một con đường sống.
Còn với người giống như Thanh Đình, có bị đánh chết Tần Lập cũng sẽ không tha, đừng thấy hắn lọt vào tay ngươi, tè ra quần chịu thua cầu xin tha thứ. Nhưng một ngày nào đó, nếu ngươi rơi vào tay hắn, hắn không tra tấn ngươi mấy trăm năm. không tra tấn ngươi thành kẻ điên khùng mất trí tuyệt đối hẳn sẽ không bỏ qua.
Tần Lập cười dài nhìn Thanh Đình đang khóc rống chảy nước mắt, cùng lúc ở chỗ sâu trong đáy mắt Thanh Đình chợt lóe ra một tia oán độc, cũng không tránh khỏi ánh mắt của Tần Lập.
- Ngươi hiện tại có phải đang suy nghĩ, chỉ cần hôm nay từ tay ta nơi này còn sống rời đi, chờ về đến gia tộc nhất định sẽ tuyên dương đặt điều nói xấu về ta, tiếp đó dẫn vô số cường giả đại năng đến tiêu diệt ta hay không?
Tần Lập nhìn Thanh Đình, sắc mặt đã khôi phục bình tĩnh. Hắn thôi diễn bí thuật cấm chế Ô Long Sơn, tuy nói còn kém một bước cuối cùng, nhưng trên cơ bản đã thành công, nhiều lắm chỉ hao phí thời gian vài ngày nữa. cũng có thể thành công.
- Không! Tuyệt đối không có, Tần công tử! Tần tông chủ! Tại hạ có mắt không tròng, tại hạ đáng chết! Không nên tới chỗ Tần tông chủ nơi này gây chuyện ta hiện tại hối hận vạn phần, ta sửa đổi, cái gì ta cũng sửa đổi! Tần tông chủ có thể giam ta lại, ta viết một phong thư, ngài cho người đưa đến Thanh gia Tây Vực, tự nhiên sẽ có người ra giá cao chuộc ta...
Gương mặt Thanh Đình xưng phù thành đầu heo, nghẹn ngào nói, xem ra đã sợ hãi tới cực điểm rồi.
Tần Lập chợt từ trong mắt Thanh Đình, lại thấy một tia oán độc cùng vẻ gian xảo.
Trên người người này còn có bí mật.
Tần Lập gần như có thể khẳng định, bí thuật Ô Long Sơn mình thi triển, chưa chắc đã thật sự hoàn toàn vây khốn tên Thanh Đình.
Điều này kỳ thật cũng dễ hiểu, giống như bí thuật Ô Long Sơn có thể cấm chế kinh mạch toàn thân Cơ Ngữ Yên, nhưng cũng bí thuật đó thi triển trên người Tần Lập, thì chưa chắc có hiệu quả.
Kinh mạch của Tần Lập trải qua vô số lần rèn luyện lớn mạnh hơn rất nhiều lần trước hết không nói, chỉ nói Tần Lập tu luyện chiến kỳ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn, đương thời, thật đúng là không có bất cứ cấm chế nào có thể cấm chế kinh mạch trong thân thể Tần Lập.
Càng đừng nói Tiên Thiên Tử Khí trong thân thể Tần Lập, đó lại là tinh hoa thiên địa có thể phá hết thảy cấm chế trên thế gian.
Mà Thanh Đình này, có phải hay không cũng giống như Tần Lập, tự mình nắm trong tay một loại bí thuật phá cấm chế nào khác, ai cũng khó mà biết được. Biện pháp tốt nhất chính là đánh gảy hai chân của hắn, sau đó phế bỏ toàn thân công lực, ném vào trong địa lao, nhốt hắn mấy trăm năm. Người này không chết cùng phải hoàn toàn phế bỏ.
Tuy nhiên Tần Lập căn bản không muốn lãng phí tinh lực như thế, hắn cười nói với Thanh Đình:
- Nghe nói qua một câu chưa?
- Cái gì?
Thanh Đình theo bản năng cảm thấy có chút không thích hợp, vẻ mặt khẩn trương nhìn Tần Lập hỏi.
- Hết thảy âm mưu quỷ kế ở trước mặt ta tuyệt đối đều là cặn bã!
Tần Lập nói xong, đưa một tay đặt trên trán Thanh Đình, trực tiếp cướp lấy thần thức của Thanh Đình, Thanh Đình há miệng nhép nhép, giống như một con cá rời khỏi hồ nước, cố sức muôn gào lên, nhưng hoàn toàn không phát ra chút âm thanh nào.
Cái loại thống khổ đau tận xương cốt, xâm nhập thẳng vào linh hồn này, nếu có cơ hội lựa chọn Thanh Đình nhất định lựa chọn tự sát, cùng không bao giờ lựa chọn tới giết Tần Lập để nổi danh.
Tần Lập híp mắt, không ngừng đọc thần thức của Thanh Đình, trong lòng cũng có vài phần kinh ngạc. Thanh Đình này thật đúng là không có nói sai, hắn đích xác đến từ một đại tộc Tây Vực tên là Thanh gia. Tuy nhiên cũng không phải con trai trưởng thân phận địa vị cao nhất, mà là con dòng thứ của gia chủ Thanh gia, nhưng Bởi vì thiên tư trác tuyệt, mà hắn được gia chủ yêu thích.
Toàn bộ Thanh gia, trừ Đại công tử Thanh Phong dòng chính và Thanh Điệp thiên tài tuyệt thế là con gái gia chủ yêu thương nhất, cũng đồng dạng là thiên tư trác tuyệt, ngoài ra người trong cùng thế hệ, không có người nào được Thanh Đình này coi trọng.
Thanh Đình này cuồng ngạo, tự nhiên cũng có vốn để cuồng ngạo. Từ thuớ nhỏ Thanh Đình tu luyện bí thuật Thanh gia là Thanh Đằng Bạn Sinh, không ngờ hắn không cần đến thời gian ba mươi năm, đã tu luyện đến mức tận cùng, hơn nữa hắn còn thành công diễn biến ra dị tượng thái cổ: Thanh Đằng cổ Yêu.
Cũng chính là khí tức thái cổ vừa rồi trên người Thanh Đình tản phát ra, là loại dị tượng này, chỉ có điều bí thuật thần thông Thái cổ này, Thanh Đình cũng chưa hoàn toàn nắm giữ, chỉ nắm được không đến một phần mười. Thế nhưng ở toàn bộ thế hệ trẻ Thanh gia, trừ Thanh Phong và Thanh Điệp, hắn đã không có địch thủ.
Trừ bí thuật này, Thanh Đình còn nắm giữ một loại bí thuật khác, đúng là trước đó Tần Lập đã đoán ra, về bí thuật cấm chỉ ngăn chặn. Bí thuật này là trong một lần Thanh Đình đi du lịch, tình cờ phát hiện ở một tiêu gia tộc, hắn tàn sát cả nhà tiêu gia tộc, thu được bí thuật này.
Trên mặt Tần Lập nổi lên một chút sát khí lạnh, như băng, đồ cặn bã như tên này quả nhiên đáng giết không sai.