Nghi ngơi một lúc. quan lôi đài lại đi lên đứng trên sân lôi đài.
Quan lôi đài cũng xuất thân từ thành Thông Thiên là gia chủ một gia tộc nhỏ. ngày thường tuy rằng trong lòng rõ ràng trên đời này cường giả như mây, loại võ giả cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa như hắn không đáng nhắc tới. Nhưng nhiều lúc. cũng sẽ có một cảm giác đắc ý mãn nguyện cho rằng trên đời này dù là cỏ càng mạnh hơn nhưng bản thân mình cũng có thể được tính là nhân vật có hạng.
Nhưng hôm nay, hắn coi như chân chính mở rộng tầm mắt. mới hiểu được mình nhỏ bé cỡ nào. So sánh với những người xuất hiện trên lôi đài, người ta là trăng sáng, hắn bất quá mới là một con dom đóm nho nhỏ mà thôi.
Đồng dạng, mấy trận chiến hôm nay đã cho hai mươi mấy vạn võ giả có tiếng nơi cực Tây ở trên khán đài một ấn tượng không thể nào xóa nhòa. Những người này cường đại khắc thật sâu vào trong đâu bọn họ.
Có thể đảm nhiệm quan lôi đài một tràng thịnh hội như vậy. gia chủ tiểu gia tộc thành Thông Thiên này cảm giác mình tu mấy kiếp cũng đáng giá.
Thanh giọng, hắn hô lớn:
- Tràng đấu thứ ba. phía Tần Lập công tử đối trận...Thánh Hoàng nhất mạch đến từ nơi Cực Hàn Băng Tuyết phương bắc. Hai bên ước định mười trận thắng thua. Bởi hai tràng đấu trước đều thay đổi giữa chừng, cho nên ta đại biểu phía tổ chức lôi đài lần này, muốn hỏi phía Tần công tử cùng với phía Thánh Hoàng nhất mạch đối với việc thương định mười trận thắng thua, có dị nghị gì hay không?
Từ phía sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch truyền ra một giọng nói già nua bình thản:
- Tần Lập cùng Thánh Hoàng nhất mạch ta là đại thù sinh tử, không đánh đủ mười trận không thể tiêu trừ ân oán. Cho nên phía bên ta kiên trì đánh đủ mười trận.Bạn đang đọc truyện tại - http://thegioitruyen.com
Bên phía Tần Lập cũng truyền ra giọng nói lành lạnh của hắn:
- Ta không có dị nghị.
Cả khán đài lại vang lên một trận kinh hô.
- Trời ạ! Thánh Hoàng nhất mạch kia chẳng lẽ còn mạnh hơn nhiều Hải gia. Lãnh Thu Cung hay sao? Lẽ nào bọn họ không thấy Tần công tử thể hiện cường đại ra sao? Lại còn muốn đánh đủ mười trận với Tần công tử?
- Thánh Hoàng nhất mạch, trước đây ta chưa từng nghe nói qua gia tộc này...
- Nghe nói người ta ở địa vực phương bắc. còn cường đại hơn cả thành Thông Thiên chúng ta ở nơi cực Tây.
- Hắc! Các ngươi không nghe nói tới sao. nơi Cực Hàn Băng Tuyết phương bắc có một câu: Cơ Khương Chu thế ba chân vạc. Thánh Hoàng nhất mạch siêu quần xuất chúng.
- Còn có cách nói như vậy? Chẳng phải nói Thánh Hoàng nhất mạch này là gia tộc cường đại nhất phương Bắc rồi?
- Hẳn là như vậy.
- Tần công tử cũng thật là đại năng mà, lại kết thù oán với nhiều thế lực cường đại nhiều như vậy.
- Hừ! Tần công tử là người ứng vận mà sinh, hắn đi trên con đường vương giả. tự nhiên phái giết ra một con đường.
Mặc kệ những người trên khán đài bàn luận ra sao. lúc này Tần Lập đã dùng toàn bộ thần niệm của mình tràn vào sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch. Sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch có kết giới mạnh tới thái quá. dù là Thần niệm của Tần Lập muốn đột nhập mà không bị phát hiện, cũng phái tốn sức một trận thật lâu.
Cũng may là hoàn hảo. tinh Thần thức hải của Tần Lập mạnh đến quá đáng, dù là ở trong sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch có ba đại năng Địa Tiên cũng không ngăn cản được thân thức Tân Lập lén vào.
Quả nhiên, bên phía Thánh Hoàng nhất mạch đang an bài chiến thuật.
Trong đó một lão già trầm giọng nói:
- Tần Lập vừa đánh xong một trận, trận tiếp theo hẳn sẽ không lên lôi đìa. Hắn không có khả năng một người đánh đủ mười trận, cho nên chúng ta ở cuối cùng.
- Lão tứ, đệ là Lôi Kiếp đỉnh, do đệ đi đánh trận đầu. Bọn người kia ngoại trừ Tần Lập thì không đáng sợ nữa. đệ phái đánh thắng trận đâu này.
- Sau đó Lý Đồng, ngươi đánh trận thứ hai. ngươi là nữ. trong tiềm thức người ta thường khinh thị nữ nhân. Mà trên người của ngươi có một kiện Bảo Khí, nhớ kỳ phải ra tay bất ngờ. tranh thủ một kích phải chết.
- Lý Phi, ngươi đánh trận thứ ba. ngươi là Lôi Kiếp trung kỳ. nếu như không thể thủ
thắng, ngươi tự bạo đi. Một chỉ người nhà lớn nhỏ của ngươi, ta sẽ an bài. còn nữa, Lý Đồng, ngươi cũng vậy.
- Đã rõ.
- Lý Đồng lĩnh mệnh.
- Lý Phi cần tuân ý chỉ lão tổ.
Ba người đều trá lời.
- Tốt! Lão tứ. đệ đi đi. ta biết đệ sẽ không làm chúng ta thất vọng. Trải qua một trận chiến sinh tử, sẽ có lợi cho đệ đột phá cảnh giới Địa Tiên.
Giọng nói già nua vang lên.
Người được gọi là lão tứ. giọng nói lại giống như đúc giọng nói già nua kia. Nếu không phái thân thức Tần Lập phân biệt cực kỳ chuẩn xác. sợ rằng sẽ cho là cùng một người đang lẩm bẩm.
Song bào thai? Trong lòng Tần Lập nghĩ vậy.
Một tia Thần thức của hắn vẫn ở lại trong sương phòng này. đi vào rất khó khăn, nếu lui ra lại tiến vào lân nữa, sẽ rất phiên toái.
Một lão già người rất cao phóng như tia chớp từ trong sương phòng Thánh Hoàng nhất mạch đi ra. Giống như một khối đá bị ném ra với tốc độ cao, trực tiếp xuyên thủng hư không, lưu lại một trận dao động kịch liệt ở không gian phía sau. các loại pháp tắc thiên địa chợt sáng chợt tối. Đi đến trên không trung lôi đài. như một mảnh lá cây không cỏ trọng lượng nhẹ nhàng rơi xuống lôi đài.
Khắp xung quanh, vang lên một trận kinh hô.
Lăng không bay lên, chuyện này đối với đa số võ giả cũng không có gì khó. Nhưng giống như lão già này, cử trọng nhược khinh, dừng lại giữa lúc đang phi hành cao tốc. sau đó nhè nhẹ rơi xuống lôi đài như vậy, những người ngồi ở đây gần như không ai làm được.
Chuyện này có yêu cầu cực cao đối với năng lượng trong cơ thể. khí lưu trên bầu trời, cùng với phương thức vận hành kinh mạch, nói đơn giản, đôi là người thường làm như vậy. rất có thể khí cơ không thông, thậm chí khí cơ đào chiều, làm bị thương chính mình.
Nhẹ thì hộc máu, nặng thì có thể bản thân bị trọng thương.
Lão già đến từ Thánh Hoàng lĩnh vực vừa mới lộ diện, liền đánh một cú phủ đầu mạnh mẽ xuống tất cả võ giả nơi cực Tây.
Hiển nhiên lão đã thành công, có thể nghe ra từ trong những tiếng kinh hô không nén được.
Trong mắt lão già này hiện một tia ngạo nghễ. Tuy rằng lão không tới được cảnh giới Địa Tiên, nhưng một thân thực lực của lão cũng đã tới hóa cảnh, vô cùng cường đại.
Bọn họ là huynh đệ tứ bào thai, từ khi sinh ra đến giờ chưa từng xa nhau. Lão là nhỏ nhất, thực lực so ra cũng kém ba ca ca một chút. Ba vị ca ca đều đã đột phá đến cảnh giới Địa Tiên, là nội tình lớn nhất cả Thánh Hoàng lĩnh vực.
Còn lúc này, ba người đồng thời xuất động, mục đích tự nhiên là hướng về trọng bảo trên người Tần Lập.
Đối với bọn họ mà nói. chỉ cần có được trọng bào cùng bí mật trên người Tần Lập, Thánh Hoàng nhất mạch tất nhiên sẽ trùng kích lên một độ cao mới.
Chuyện này đối với bọn họ, là một việc rất trọng yếu. Cho nên. trận chiến đầu tiên này nhất định phải thắng.
Tần Lập trầm giọng nói với Cơ Ngữ Yên:
- Ngữ Yên, đối phương là cường giả cảnh giới Lôi Kiếp đỉnh, một thân thực lực không thể khinh thường, trận chiến này nàng tới đi.
Cơ Ngữ Yên gật đầu. cười thản nhiên:
- Cứ yên tâm. ta biết phải làm sao.
Tần Lập lại nói:
- Bảo vệ mình cho tốt.
Trong lòng Cơ Ngữ Yên ấm áp. mặt cười ừng đỏ gật đầu. sau đó trực tiếp bay ra ngoài.
Thượng Quan Thi Vũ nhìn Tần Lập nói:
- Phu quân, vì sao không cho muội đi?
Tần Lập nhìn danh túc Thánh Hoàng nhất mạch trên lôi đài, khẽ lắc đầu, nói:
- Không có Phượng Hoàng Bảo Y, nàng không phải đối thủ của người này.
- Nhưng mà người ta có mà.
Thượng Quan Thi Vũ có chút bất mãn nói.
Tần Lập biết những người bên cạnh mình đều muốn đi lên chiến đấu, chia sẻ một ít áp lực với mình. Kê cả Bạch Trung Tuyết Bạch Trung Hỏa. Kim Điêu cùng Tào Hông đang nghẹn một hơi, dù là Lãnh Dao cũng vẻ mặt kiên nghị nghiêm túc nhìn chằm chăm lôi đài. chỉ sợ trong lòng cũng muốn ra thử.
Tần Lập cười, nói:
- Nàng sẽ có cơ hội. một lát nữa huynh còn trông cậy vào muội đánh liền hai trận nữa.
- Thật sao?
Thượng Quan Thi Vũ mừng rỡ nói.
Tần Lập gật đầu:
- Đương nhiên là thật.
Sau khi Tần Lập nghe được bên phía Thánh Hoàng nhất mạch an bài, trong lòng lập tức có tính toán. Hiển nhiên đối phương muốn lớn tiếng doạ người, trước tiên dùng ba người thực lực mạnh thắng liên tục ba trận, gây ra áp lực lớn với mình, bức mình đích thân ra tay. Sau đó. ba lão tả Địa Tiên sẽ xuất trận.
Nhưng nếu bọn họ liên tục thua ba trận thì sao? Sợ rằng ba lão tổ Địa Tiên kia cũng sẽ không ngôi yên được nữa?
Tuy nói thoạt nhìn đều giống nhau, dù sao trận thứ tư cũng sẽ gặp phải lão tổ Địa Tiên.
Nhưng trên thực tế. kết quá đã có khác biệt trên trời dưới đất. vốn áp lực sê đè lên người Tần Lập. giờ ngược lại sẽ ép xuống phía Thánh Hoàng nhất mạch.
Bên kia đích thật đủ độc. lại bảo người một nhà đánh không lại thì tự bạo. cho nên Tần Lập mới nghĩ tới chuyện để Thượng Quan Thi Vũ ra trận. Cũng chỉ có Phượng Hoàng Bảo Y của nàng, mở ra trận pháp phòng ngự mới có thể chống đỡ được đối phương tự bạo.
Lúc này. bọn người Mặc Ly mới gia nhập cũng không nhịn được chủ động xin đánh trận.
Mặc Ly nói:
- Vương giả. chúng ta cũng muốn phân ưu cho ngài.
Tần Lập cười cười, nhìn Mặc Lý nói:
- Mặc Ly tiên sinh đừng nóng vội. cuối cùng còn phải dựa vào các người binh định đám người Thánh Hoàng nhất mạch kia nữa.
Mặc Ly gật đầu, nói:
- Mặc Ly là người hầu của Vương giả. xin ngài không cân khách khí với Mặc Ly.
Tần Lập mỉm cười, nói:
- Nhìn xem sắp bắt đầu rồi.
Lúc này, quan lôi đài đã mờ ra cấm chế trên lôi đài. người trên khán đài đã không nhịn được bắt đầu hưng phần.
Cơ Ngữ Yên dung mạo xinh đẹp, quả thật là tuyệt sắc nhân gian, cho nên những người trên khán đài đều chấn động ngây người. Thậm chí còn muôn chân động hơn cả một chiêu cử trọng nhược khinh hạ xuống đất của lão già Thánh Hoàng nhất mạch ban nãy.
- Trời ạ! Tần Lập này thật là có diễm phúc...Chậc, con mẹ nó...thật là hâm mộ mà.
- Nữ nhân này thực sự là tuyệt sắc nhân gian, nếu có thể liếc nhìn ta. ta đã thỏa mãn rồi.
- Không có tiền đồ. loại nữ nhân tuyệt sắc cực phẩm này, phải cùng lên giường mới có thể thỏa mãn...
Người này còn chưa nói xong, đã bị những ánh. mắt tràn ngập sát khí xung quanh bao phủ, sợ tới nổi vội ngậm miệng lại.
Một người trung niên toàn thân tòa ra dao động nguyên lực cực kỳ kịch liệt, lạnh lùng
nói:
- Ngươi đám lặp lại lần nữa cho ta nghe không?
- Ta...Ta nói chuyện thì có liên quan gì tới ngươi? Ngươi là bằng hữu của Tần Lập hay
sao?
Tuy rằng người bị bị sát khí xung quanh sợ đến đến nỗi run lên, nhưng vẫn ườn ngực hỏi ngược lại.
- Ngươi đám khinh nhờn nữ thần trong mắt chúng ta, ngươi đáng chết.
Một người trẻ tuổi vừa nhìn là biết không phải kẻ lương thiện, cười lạnh nói:
- Không phục, đến lúc đó gặp mặt trên lôi đài.
- Hừ! Dám vũ nhục nữ Thần trong mắt chúng ta, ngươi là người môn phái nào? Thứ không người dạy dỗ. lão tử khiêu chiến ngươi, cỏ dám lên lôi đài đánh một trận?
- Đúng vậy, chúng ta đều khiêu chiến ngươi.
Đám người cạnh đó Thần tình phẫn nộ. lập tức có không ít người nhìn sang bên này.