" Ai đó,vào đi "-Cậu
" Hì,cậu cho tớ ngủ nhờ hôm nay được không? Tại chị Lan nói nhiều quá tớ không ngủ được, với lại... "-Cô
" Vào đây, nhớ đóng cửa nhé "- cậu chưa đợi cô nói hết câu đã lên tiếng
" Ừ,cảm ơn nha"- cô
Cô đi vào và đóng cửa lại. Cố giữ khoảng cách với cậu nhưng không được, bởi vì...
" Vẫn còn sợ bóng tối?"- cậu lên tiếng hỏi khi thấy cô cứ ngó ngoáy
" Phòng cậu tối quá "- Cô,vì phòng cô lúc nào cũng có đèn ngủ nên mới không sợ
" Lại đây "-cậu nói
" Hả "- cô
Cậu kéo cô vào lòng và nói:
" Ngủ đi"
" Ơ, ừ. Cậu ngủ ngon nhé "-cô
Thế là hai bạn nhỏ nào đấy ôm nhau chìm vào giấc ngủ. Sáng...
Cô mở mắt ra, đập vào mắt là... bộ ngực săn chắc của cậu
Ngẩng mặt lên thì thấy cậu đang nhìn chằm chằm vào mình. Cậu lên tiếng hỏi trước
" Dậy rồi à?"-cậu
" Ừ... mà tối qua cậu không mặc áo đi ngủ à?"- Cô
" Có sao đâu"-cậu
Xong,cạn lời. Đầu độc con gái nhà người ta, vậy mà nói không sao.
" Thế cho tớ mượn phòng tắm của cậu nha. Tớ đi tắm một lát "- cô
" Ừ, nhanh lên nhé. Lát còn đi học"-cậu
Cô lấy đồ rồi đi tắm. Ngồi trong bồn cô ngân nga hát một đoạn bài hát [Em nguyện là mây-Wendy Thảo]
" Chuyện tình yêu ai biết đâu...sau này sẽ mất nhau khi nào.
Chỉ cần biết khi có nhau, chớ làm nhau đau.
Tìm được nhau quá khó khăn, nhưng buông bỏ thì dễ dàng.
Không vì nhau, không hiểu nhau...cũng chẳng bền lâu.
Giận hờn rồi cũng sẽ qua, khi mà biết thứ tha cho nhau.
Muộn phiền cũng sẽ biến tan, khi cùng sẻ san.
Dù đôi khi phải cách xa, nhưng trong tim mình thật thà.
Chỉ cần ta nghĩ về nhau, vững tin vào nhau.
Nếu anh là ngọn núi cao
Em xin nguyện là những đám mây
Để một đời được ở bên, che chở cho anh.
Em có thể chịu được bão giông, nhưng không chịu được sự nhớ mong.
Chỉ cần mỗi ngày nhìn thấy anh yên vui mà thôi.
Nếu một ngày chẳng cần đến em
Em sẽ tự lùi về phía sau
Anh không phải bận lòng nghĩ suy em sẽ ra sao.
Em chấp nhận mọi chuyện chúng ta.
Em chấp nhận làm người đứng xa.
Chỉ cần người được hạnh phúc, em đã thấy yên lòng."
*Cốc cốc*
" Có chuyện gì thế? "-cô
" Tớ...tớ"-Cậu
" Cậu làm sao?"-cô
" Tớ muốn đi vệ sinh"-cậu
" Thì cậu cứ đi đi"-cô
" Nhà vệ sinh ở trong đó"-cậu
Boong, cô quên mất là nhà vệ sinh phải đi qua phòng tắm mới vào được.
" Mà tớ đang tắm"-cô
" Cậu cứ ngụp ở dưới đi,khi nào vào tới nhà vệ sinh rồi tớ nói. Khi đó cậu nhổm lên là được mà."-cậu
" Ờ,thế cậu vào đi "-cô,nghe trong câu nói cả cậu thì cô nhận thấy mùi nguy hiểm nhưng kệ
Cạch,cậu đi vào thấy cô chìm cả người xuống dưới nước chỉ chừa cái đầu.
" Đi lẹ, đi lẹ"-cô giục
Khi cậu đi vào trong rồi cô đang tính tắm tiếp thì cậu nói:
" Ngân ơi,lấy cho tớ bộ đồ với "-cậu
" Làm gì thế? "-cô
" Tớ tắm"-cậu
" Mà tớ đang tắm dở"-cô
" Đi mà"-cậu
Cô chẳng đáp mà đứng dậy với lấy cái khăn tắm choàng qua người( Kiểu quàng ngang từ ngực xuống ý). Cậu hình như không nghe thấy câu trả lời mà đi ra thì thấy cô đang xoay lưng lại với mình. Đầu nảy ra ý nghĩ đen tối
Cậu với tay nới lỏng cái chỗ cô nhét vào để khăn không rơi. Sau đó cậu gọi cô
" Này"-cậu
Cô quay người lại. Đúng như quán tính của cậu,khăn rơi. Cô thấy khăn đang rơi thì vội túm lấy nên chỉ bị lộ ở trên thôi (Nghĩ lại là tức).
" Có chuyện?"-cô
" Tớ tưởng cậu không đồng ý nên muốn tự ra lấy. Cậu lấy cho tớ bộ nào nhìn bụi một chút nhé"-Cậu
Cô quay ra mở cửa lấy đồ cho cậu rồi quăng vào,lúc cậu đi ra là lúc thấy cô đã mặc đồng phục gọn gàng rồi. Hai đứa đi xuống nhà, ăn tạm một cái bánh mì vuông rồi đi học...
____________End chap____________
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Lời của au~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Viết chap này xong là ta muốn....Đi bẻ cổ cái tên kia. Nghĩ lại là tức,không hiểu tại sao lúc đấy mình lại nhịn được mà không song phi đôi dép vào mặt cậu ta. Dù sao cũng chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Nhấn theo dõi để ủng hộ au nhé