“Không thể rời khỏi, nơi này ngoài hai chúng ta ra chẳng có ai cả” Nói đoạn hắn nhìn sang Hải Linh Lung rồi cười cười
“ Chắc có lẽ hai ta nên thành thân rồi sinh ra một đám nhóc cho nó đỡ buồn”
Dứt lời Triệu Minh xoay người rời đi, mặt cho Hải Linh Lung đang há hốc mồm vì lời nói của hắn.
Sau một hồi lâu nàng mới chợt tỉnh lại
“ Tên khốn! Ai muốn cùng ngươi sinh hài tử chứ” Hải Linh Lung sắc mặt đỏ lên mà chửi.
Nhưng lúc này Triệu Minh đâu còn ở đây đâu mà nghe nàng chửi hắn hiên tại đã đi làm chuyện mà hắn cần làm rồi.
Trên đỉnh núi, sau một trận chiến sinh tử thì lúc này hai con kỳ lân đực và kỳ lân cái đều đã sớm rời đi. Không biết con nào chiến thắng, nhưng chắc chắn rằng sẽ có một con thất bại. Cứ tưởng nơi này sẽ trở về yên tỉnh, không một ai quan tâm đến. Nhưng không, lúc này đây có một thanh niên đang đi tới đi lui, đầu cúi xuống đất như đang tìm một thứ gì đó.
Bỗng nhiên ánh mắt hắn sáng lên vì đã tìm thấy thứ mà hắn cần tìm. Kẻ này không ai khác chính là Triệu Minh và thứ hắn muốn tìm đó chính là huyết mạch của Thần Thú Kỳ Lân. Ngay từ khi Triệu Minh thấy hai con kỳ lân lao vào chiến đấu, thì hắn đã sớm biết mình phải làm gì sắp tới. Bởi vì đã chiến đấu thì thế nào cũng sẽ có một bên đổ máu, mà đã đổ máu thì chính là cơ hội để Triệu Minh có thể dễ dàng lấy huyết.
Bằng chứng là lúc này đây, một giọt máu màu xanh lục đang treo lơ lững trên tay hắn.
" Lisa mau ra xem, coi hàng thật hay hàng giả" Triệu Minh sắc mặt hớn hở, kích động gọi.
Rất nhanh từ trong người Triệu Minh, Lisa nhẹ nhàng bay ra, nàng hiện tại đang đang ngó tới ngó lui giọt máu, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, khuôn mặt kinh hỷ tột độ như thể gặp được vật gì đó quý giá nhất thế gian .
Thấy biểu hiện này của nàng, Triệu Minh bật cười
“ Thế nào? Bất ngờ không”
“Ký chủ, từ đâu mà người có được giọt máu này” Lisa ngạc nhiên hỏi
“ Ngươi vừa rồi không để ý, nơi này nhưng toàn là thần thú cả” Triệu Minh cười đáp
“Ký chủ, người là ….. hì hì” Lisa che miệng cười khoái chí, nàng không ngờ ký chủ của mình vận khí lại kinh khủng đến như như thế. Huyết mạch thần thú là thứ trân quý đến cỡ nào, chỉ cần một giọt thôi cũng đủ để các cường giả hàng đầu lao vào chém giết. Còn hắn thì sao? Tìm được luôn cả một vườn bách thú, muốn bao nhiêu giọt mà chả có.
“ Lisa đây là bí mật tối cao mà chỉ có hai người chúng ta biết thôi hé” Triệu Minh nháy mắt với nàng
“Vâng!” Lisa gật đầu như gà mổ thóc” Sau đó như nghĩ đến điều gì, hốt hoảng nói
“ Không ổn ký chủ! Hải Linh Lung, nàng ta liệu có biết chuyện này?”
“Nàng yên tâm, khi vừa mới phát hiện ra sự khác lạ nơi đây thì ta đã nhanh chóng vác nàng ấy đi rồi, nàng ta sẽ không biết được” Triệu Minh tự tin khẳng định
“ Uhm” Lisa thở phào một hơi, vì nếu chuyện này bị lộ ra ngoài ký củ của nàng chắc chắn sẽ là đối tượng người người đuổi giết.
“Ký chủ nhớ trông chừng cô ta cho cẩn thận đừng để cô ta chạy lung tung, không thì hỏng việc” Lisa vẫn chưa hết lo lắng
“ Biết rồi, ta sẽ lưu ý”
“ À Lisa ta có điều không hiểu, tại sao những thần thú ở đây lại không hóa thành người vậy” Triệu Minh vô cùng thắc mắc, vì khi nãy hắn đã quan sát rất kỹ nơi này, tuy số loài thì vô cùng đa dạng phong phú, nhưng chẳng con nào hóa thành người cả.
“ Thật à” Lisa nghe được lời này thì lấy làm ngạc nhiên.
“Thật” Triệu Minh gật đầu.
Lisa bắt đầu trầm tư suy nghĩ, không lâu sau hai mắt nàng sáng lên, vui mừng nói
“ Chúc mừng ký chủ, đây có lẽ là thời kỳ đầu của Thần Thú”
“Thời kỳ đầu của Thần Thú” Triệu Minh thầm kinh ngạc ” Thần Thú cũng có phân làm thời kỳ nữa à”
“Có chứ” Lisa khẳng định, “ Thời kỳ đầu của thần thú là thời kỳ thịnh vượng nhất của các loài thần thú, số lượng của mỗi loài cực kỳ đông, số loài vô cùng đa dạng phong phú. Thời kỳ này con người chưa xuất hiện, nên các chủng loài thần thú đều lấy bản thể mà tu hành, nên hiệu quả tu luyện không được cao, với lại linh trí bọn chúng khá thấp. Điều này là cơ hội để ký chủ lấy máu bọn chúng.”
Nói đến đây Lisa mỉm cười nhìn sang Triệu Minh “ Bọn này nhưng lại có huyết mạch tinh nhất đó”
Triệu Minh nghe vậy thì cũng lấy làm khó hiểu, tại sao không hóa thành người thì lại có huyết mạch thuần chủng nhất chứ, chẳng lẽ…Triệu Minh như nghĩ đến một giả thiết nào đó
Qủa nhiên đúng như những gì Triệu Minh nghĩ,
Lisa nói tiếp:
“Những loài thần thú này sở dĩ có huyết mạch tinh thuần đến như thế là vì không thể hóa thành người nên bọn chúng không thể giao phối được với những giống loài khác, từ đó mà huyết mạch được bảo tồn”
Theo những gì Lisa nói, thì những thần thú nơi đây chỉ giao phối cùng loại, nên huyết mạch vẫn chưa lẫn tạp chất..
“Lisa! Hệ thống có thu mua huyết mạch không?” Triệu Minh ánh mắt gian xảo hỏi.
“Có đấy, giá nhưng rất cao nữa lại là đằng khác!” Lisa phấn khởi đáp, ký chủ của nàng nhưng hiện tại điểm tích lũy đã không còn nhiều, nếu đem những huyết mạch này bán vào hệ thống chắn chắn sẽ thu được rất nhiều điểm tích lũy.
Sau đó Triệu Minh nhanh chóng đem giọt máu Thần Thú Kỳ Lân kia đem vào chợ đen bán.
Một số điểm khổng lồ hiện ra trước mắt khiến Triệu Minh kinh hỉ không thôi
“ Hai triệu năm trăm nghìn điểm tích lũy”
“Lisa! Lần này ta khỏi phải lo không chuyện điểm tích lũy nữa” Triệu Minh kích động nói, có nguyên cái kho máu như thế này thì hắn còn có thể lo gì nữa, sau này mỗi khi cần điểm, cứ đến đây rút máu bọn thần thú này mà bán thì điểm có mà sài không hết.
Lúc này, Triệu Minh bỗng nhiên nhớ đến một thế lực, thế lực đó chính là Kim Tiền Thương Hội. Nếu hắn đem một giọt máu ở đây đem vào đó đấu giá chắc số linh thạch kiếm được chắc không ít. Tuy linh thạch đối với hắn không có nhiều công dụng nhưng điều đó không có nghĩa những người bên cạnh hắn cũng vậy. Nghĩ đến đây Triệu Minh hưng phấn không thôi.
“ Ký chủ! Ta có điều muốn nói” Lisa có vẻ chần chờ, nàng thấy tâm trạng lúc này hắn tốt như thế, thật không nhẫn tâm phá đi tâm trạng của hắn
“ Hả, có chuyện gì?” Triệu Minh cười nói, nhưng thấy bộ dáng lúng túng của Lisa lúc này thì hắn bắt đầu cảm thấy bất an.
“ Ký chủ, chúng ta nhưng chưa tìm được cách quay về a”
Triệu Minh nghe được lời này thì phì cười, xoa xoa đầu nàng rồi nói.
“Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền. Chỉ cần chúng ta không bỏ cuộc, ta tin mọi chuyện đều sẽ có cách giải quyết”
"Ngược lại ta có chút lo lắng" Triệu Minh sắc mặt bỗng trở nên nghiêm túc:
" Ta sợ những cường giả am hiểu thời gian và không gian sẽ phát hiện ra nơi này"
Thấy hắn lo xa như vậy, Lisa cười nói
" Việc này không thể nào, dòng chảy thời gian nhưng là hằng hà sa số, hơn nữa không gian là vô định. Không gian và thời gian tổ hợp lại thì sẽ tạo ra vô số điểm thời không khác nhau. Dù họ có am hiểu thời gian và không gian thế nào đi nữa. Thì họ cũng sẽ không thể từ trong vô tận thời không mà tìm ra chính xác nơi này"
" Uhm, vậy Lisa chúng ta có cách nào lấy chính xác điểm thời không nơi này không? Để sau này nếu ta có thể lãnh ngộ được thời không chi lực thì có thể quay trở lại" Triệu Minh vẻ mặt mong chờ.
"Có! Hiện tại chợ đen có bán một vật, tên của nó là Thời Không Định Vị, ký chủ chỉ cần dùng nó là được, nó nhưng không có đắt lắm” Vừa nói Lisa vừa mở hệ thống ra.
Rất nhanh Thời Không Định Vị đã nằm trên tay Triệu Minh
Từ Thời Không Định Vị hai dòng chữ đập vào mắt Triệu Minh
“ Thượng cổ- 29 vạn năm TCN”
“Đông Nam - Xích Quỷ”
Đem những thông tin này nhanh chóng ghi nhớ vào đầu, nhìn sắc trời thì thấy cũng đã tối, nên Triệu Minh đành phải trở về hang động.
Vừa về đến cửa thì Triệu Minh thấy một cảnh tượng vô cùng buồn cười.
Chỉ thấy Hải Linh Lung đang nằm co rút lại một chỗ mà ngủ một cách ngon lành.
Thấy vậy, Triệu Minh từ trên người tháo xuống chiếc áo choàng đem đắp cho nàng. Nhưng hắn vừa mới quay người rời đi thì,
“ Vèo” Một chiếc trâm ngọc nhanh như thiểm điện lao về phía đỉnh đầu hắn
Triệu Minh khóe miệng vểnh lên, trong nháy mắt chiếc trâm ngọc đã bị hắn dùng hai ngón tay kẹp lấy.
“Đã bảo nơi này không có linh khí, ngươi còn lãng phí như thế”
“Hừ! Ngươi mau trả nhẫn trữ vật lại cho ta” Hải Linh Lung sắc mặt giận dữ, nàng không ngờ tên này lại vô sỉ như thế, tranh thủ lúc nàng đang hôn mê mà tháo mất nhẫn của nàng.
“Ý ngươi là chiếc nhẫn này” Triệu Minh đem cầm nhẫn trữ vật của Hải Linh Lung trên tay cười nói.
“ Còn hỏi? Mau trả cho ta”
“ Tạm thời ta giữ nó cho ngươi” Vừa nói Triệu Minh vừa đem chiếc nhẫn đeo vào tay mình “Ta mệt rồi, ngươi yên tĩnh chút để ta nghỉ ngơi”
Dứt lời Triệu Minh đi đến một tảng đá bên cách đó không xa mà nằm xuống.
“ Ngươi đã tìm được cách trở về chưa?” Hải Linh Lung cắn cắn bờ môi hỏi, nàng thật sự không muốn nói nhiều với tên này, nhưng hoàn cảnh bây giờ cũng chỉ trông cậy vào hắn.
Một phút, hai phút, năm phút trôi qua, đợi mãi mà vẫn không nghe hắn trả lời, “Này, ngươi nghe ta nói gì không vậy” Hải Linh lung mất kiên nhẫn lên tiếng
“Không! Ta ngủ rồi”Triệu Minh vẫn nhắm nghiền hai mắt
“ Ngươi ngủ sao còn nói chuyện được” Hải Linh Lung bực bội nói.
“Thì ta đang ngủ bị ngươi đánh thức nè, giờ tối rồi người không mau ngủ đi, có gì thì mai nói”
“ Ngươi”
Sáng hôm sau, khi Hải Linh Lung vừa mở mắt ra thì chẳng thấy bóng dáng của Triệu Minh đâu.
Nhưng đột nhiên một cảm giác mà nàng cứ ngỡ rằng cả cuộc đời mình sẽ không bao giờ cảm thấy nữa thì hiện tại nó lại xuất hiện.
Nàng đói.
Cái bụng của nàng lúc này đang biểu tình dữ dội. Hơn nữa một cảm giác khô khóc từ cổ họng cũng đang không ngừng truyền đến.
Nàng khát.
" Tên khốn kia, hắn đi đâu rồi nhỉ, chẳng phải nói sáng hôm nay sẽ trả lời câu hỏi của ta sao?"