"Yến Như Sương! Tại sao cô ta lại từ trong Hãm Sơn Tuyệt Địa đi ra, con tên đứng bên cạnh cô ta là ai?"
" Tiểu Hận! Tên gia hoả đó chính là tên Triệu Minh mà trước đó ta nhắc đến với ngươi" Hắc bào trung niên nhắc nhở
" Là hắn à! Mà khoan! Trên tay hắn đó không phải là Tru Tiên Kiếm trong Tru Tiên Tứ Kiếm của tổ tiên chúng ta hay sao?" Cố Trường Hận nhìn về thanh kiếm trên tay Triệu Minh nghi vấn
Nghe Cố Trường Hận nói thế, bạch bào trung niên cũng hướng mắt về thanh kiếm Triệu Minh đang cầm mà quan sát
"Không sai! Chính là Tru Tiên Kiếm, không ngờ nó lại rơi vào tay tên này, mà tên này gắn cái gì kỳ quái lên thanh kiếm của chúng ta vậy" Bạch bào trung niên thắc mắc
*Cái kì quái này là cái lồng của Triệu Minh quên tháo xuống*
" Khốn nạn thật! Thần kiếm của chúng ta mà hắn lại đem làm ra thành bộ dáng này, đúng là đáng chết mà" Cố Trường Hận nghiến răng nghiến lợi nói
Sau đó hắn nhưng nghĩ đến điều gì,
" Quỷ thúc, Bạch thúc! Tru tiên kiếm đã rơi vào tay tên này, hơn nữa Thuận Thiên Kiếm ở Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông sớm muộn gì cũng là của hắn, mà hắn lại đi từ bên trong Hãm Sơn Tuyệt Địa đi ra, chẳng lẽ.." Nói đến đây thì Cố Trường Hận ngừng lại nhìn về hai người Hắc Bạch trung niên
" Hắn là đến lấy hai thanh Hãm Tiên Kiếm và Tuyệt Tiên Kiếm"
" Rất có khả năng" Hắc y trung niên gật đầu cho là đúng
" Tiểu Hận nói không sai! Mà nhìn tình huống trước mắt, có lẽ hai thanh kiếm đó đã nằm trong tay bọn chúng rồi!" Bạch Y trung niên suy đoán
" Không được, chuyện này vô cùng hệ trọng, nếu để bọn họ thuận lợi đem hai thanh kiếm kia về, thì chỉ cần tìm thêm Lục Tiên Kiếm nữa thì Thuận Thiên Đại Trận đáng sợ mà tổ tiên chúng ta nhắc đến sẽ xuất thế" Cố Trường Hận giọng điệu lo lắng
" Tiểu Hận nói đúng! Chúng ta nhất định phải đoạt lại hai thanh kiếm này sẵn tiện thu luôn cây tru tiên kiếm kia mới được" Hắc bào trung niên nghiêm túc
Mà phía bên Triệu Minh lúc này, Nguyễn Trọng đã đứng dậy tiến đến hai người cảm tạ
" Tại hạ Nguyễn Trọng, đa tạ hai vị đã tương cứu"
Triệu Minh đứng một bên đánh giá tên này, thì thấy hắn ngoại hình cũng không xuất chúng nhưng khí chất vương giả không ngừng toát ra
" Sẵn tiện thôi! Ngươi không cần cảm ta, hơn nữa kẻ thù của ngươi nhưng cũng là kẻ thù của ta" Yến Như Sương nhàn nhạt trả lời
" Vừa rồi ngươi nói ngươi tên Nguyễn Trọng?" Triệu Minh lúc này một bên sau khi quan sát tên này thì hỏi
" Đúng vậy" Nguyễn Trọng gật đầu
" Ngươi đến đây làm gì? Vả lại ngươi là người Hoàng Thất à" Triệu Minh lại hỏi tiếp, tham vọng của Triệu Minh nhưng là thống nhất tứ đại đế quốc quy về Bách Việt, nên hắn nghiên cứu rất kĩ về các thành viên của những thế lực này
" Các hạ đoán không sai! Tại hạ là thái tử của Bắc Việt Đế Quốc, lần này ta đến Hãm Sơn Tuyệt Địa tìm một loại Dị Kim, trên đường về thì bị bọn Săn Lùng Điện này đánh cướp, hai vị thân vệ của ta đã bị bọn chúng giết chết, Dị Kim cũng đã nằm trong tay bọn chúng" Nguyễn Trọng nghiến răng nghiến lợi kể lại sự việc đã xảy ra
Mà vừa nghe qua danh tự " Săn Lùng Điện" thì hai mắt của Triệu Minh đã đục ngầu lên, khí huyết bỗng nhiên sôi trào, sát khí không ngừng tỏa ra vô cùng đáng sợ, hắn gằn giọng nói
" Khoan đã! Vừa rồi ngươi nói bọn kia là Săn Lùng Điện"
"Đúng vậy! Tên thiếu niên kia chính là Thánh tử của Săn Lùng điện, hắn tên là Cố Trường Hận" Nguyễn Trọng chỉ tay về Cố Trường Hận mà nói
Mà thấy bộ dáng kích động của Triệu Minh, Yến Như Sương lấy làm khó hiểu
" Tiểu Minh, ngươi biết bọn Săn Lùng Điện kia à"
Triệu Minh hai bàn tay siết chặt, ánh mắt hắn bây giờ đã trở nên hung tợn
" Không những biết, mà bọn chúng còn thiếu ta món nợ diệt tộc nữa"
" Không phải hung thủ gây ra vụ thảm sát gia tộc ngươi là bọn người của Cự Bá Môn hay sao? Không lẽ.." Yến Như Sương nhìn về Triệu Minh như muốn xác định suy đoán của mình
Triệu minh gật gật đầu
" Bọn Cự Bá Môn chính là tay sai của bọn chúng, truyện này ta từ miệng một kẻ săn lùng của bọn chúng mà biết được"
Sau đó Triệu Minh dùng Sinh Mệnh Huyền Mộc mà bắt đầu trị thương cho Nguyễn Trọng. Khi Sinh Mệnh Huyền Mộc tiến vào người, Nguyễn Trọng cảm thấy toàn thân vô cùng thoải mái và dễ chịu, cảm giác đau cũng đã từ từ biến mất, mà lồng ngực bị thương khi nảy cũng lấy tốc độ nhanh chóng mà hồi phục.
Đột nhiên lúc này có có bốn đạo thân ảnh hướng về phía Cố Trường Hận bay tới.
" Thánh tử chúng ta đã đến" Lão già đứng đầu phân điện Bắc Việt chắp tay cung kính
Cố Trường Hận gật đầu, tiến về phía Triệu Minh nói
" Ngươi là Triệu Minh đi! Ngươi nếu muốn toàn mạng thì mau giao trả ra hai thanh kiếm trong Hãm Sơn Tuyệt địa và thanh tru tiên kiếm mà ngươi đang cầm, đó là đồ của tổ tiên ta để lại" Cố Trường Hận đe doạ
" Ý ngươi nói là thanh kiếm nát này, thật ra ta cũng chán nó lắm rồi định đem nó đi nung rồi rèn thành cái thứ dùng để giải quyết phiền muộn đây" Triệu Minh cười đáp, hắn không trả đấy, hắn muốn tận hưởng cái cảm giác dùng Thuận Thiên Kiếm sai khiến 4 thanh kiếm này mà đem bọn khốn này giết sạch. Dùng đồ của kẻ thù để xiên kẻ thù nó mới sướng chứ
"Ngươi" Cố Trường Hận tức muốn nổ phổi, đây nhưng là thanh thần kiếm của tổ tiên hắn a, mà tên này lại dám nói như vậy
" Dạo này ngươi có về thăm nhà không vậy" Cố Trường Hận cười nham hiểm hỏi
Triệu Minh gương mặt lúc này đã trở nên lạnh giá, hai bàn tay hắn siết chặt
" Haha! Cũng phải, cũng phải không trách ngươi được, nếu đứng trước mặt ta là kẻ đã đem toàn bộ gia tộc của ta giết sạch thì ta cũng sẽ có bộ dáng như vậy" Cố Trường Hận nhìn thấy lời nói mình có tác dụng thì vô cùng đắc ý nói tiếp
Triệu Minh nghe hắn nói như vậy thì trong lòng càng thêm tức giận, bất quá hắn đã kìm nén lại cơn giận của mình mà tỏ ra bình thường đáp
" Ngươi sau lưng ta đem gia tộc ta mà diệt thì chẳng có gì hay cả. Ngươi có biết diệt tộc như thế nào mới chất như nước cất không?"
" Ồ thế nào, bổn thánh tử rất muốn nghe đây" Cố Trường Hận tỏ ra hứng thú đáp
" Ta mà muốn diệt tộc của kẻ thù thì trước hết sẽ đem hắn trói lại, cắt lưỡi. Sau đó đem từng người, từng người mà hắn thương yêu nhất đến trước mặt hắn mà lần lượt giết chết, phải cho hắn chứng kiến tất cả, cho hắn cảm nhận được sự thống khổ tột độ khi mất đi người thân mà không thể la hét và giải toả. Yên tâm! Không cần phải nôn nóng, sẽ rất nhanh thôi ngươi sẽ được nếm thử cảm giác đó"
Phía bên này Yến Như Sương sau khi nghe hắn nói vậy thì cũng rùng mình không biết Triệu Minh là đang mạnh miệng hay thật sự hắn sẽ làm như thế nữa
Còn về phía Cố Trường Hận, sau khi hắn nghe Triệu Minh nói xong thì toàn thân trở nên run rẫy, cả người mồ hôi đổ đầm đìa. Hắn nhanh chóng hạ lệnh
" Quỷ Thúc ngươi đem Yến Như Sương cầm chân, ta và Bạch thúc và ba tên còn lại sẽ đem tên Triệu Minh này giết chết"
Mà tên Quỷ Thúc nghe vậy thì cười khổ
" Tiểu Hận thứ cho ta nói thật, ta không đủ bản lĩnh để cầm chần cô ta a"
" Ý thúc là thế nào" Đang nó mạnh lên đà thì bỗng nhiên bị đứt dây cung, Cố Trường Hận vô cùng khó chịu
Mà lúc này Bạch y trung niên bên cạnh mới giải thích cho hắn
" Tiểu Hận ngươi có đều không biết, ả Yến Như Sương kia chỉ với tu vi Linh Thánh sơ kỳ đã lên làm tông chủ Lưu Thủy Vô Tình Kiếm Tông không phải không có lí do"
"Bạch thúc nói lời này là có ý gì" Cố Trường Hận tỏ ra không hiểu
" Cùng là Linh Thánh Sơ kỳ nhưng chúng ta không thể đánh lại cô ta a, cô ta đã từng một kiếm chém đứt đầu cường giả Linh Thần cảnh đó. Vì thế ta nghĩ nếu muốn cầm chân cô ta, bắt buộc phải gồm có cả ta và Quỷ thúc ngươi đồng loạt ra tay thì mới được" Bạch bào trung niên ôn tồn giải thích
" Được vậy ta giao cô ta cho hai thúc" Dứt lời hắn cùng ba tên còn lại bay về phía Triệu Minh
Mà Triệu Minh sau khi đã dùng Sinh mệnh huyền mộc trị liệu cho Nguyễn Trọng, thấy đám người Cố Trường Hận lao đến thì nói
" Sư phụ phiền người lo hai lão già Linh Thánh kia, còn bọn này để con xử lý"
" Ngươi thật sự có thể đối phó chúng" Yến Như Sương hỏi lại
" Sư phụ yên tâm! Ta chưa bao giờ làm việc gì mà ta chưa nắm chắc" Triệu Minh ung dung trả lời
Yến Như Sương thấy hắn tự tin như vậy thì cũng không nhiều lời nữa tung cánh bay lên, thật ra Yến Như Sương có khả năng lăng không phi hành nhưng nàng ta nói rằng kiểu này sẽ đẹp mắt hơn nên mới như vậy
Rất nhanh chóng Yến Như Sương đã cùng hai trung niên nhân kia tách ra chiến đấu
Mà Triệu Minh cùng Nguyễn Trọng cũng bị đám người Cố Trường Hận bao vây