“A… Ưm… A a… Lấy… Lấy ra đi A…” Trong miệng bị nhét dương v*t giả màu da, khoang miệng cảm nhận rõ từng đường gân xanh của dương v*t, cơ thể Sở Hành trần trụi quỳ trên giường, tay bị còng vòng ra sau, để sát mắt cá chân cũng đang bị xích, giữa hai chân là dương v*t cương cứng, nhếch lên cao.
Chu Diệc Thần chơi như hắn đang thao anh thật vậy, hắn rút dương v*t giả ra, cởi còng tay và xích chân, ấn Sở Hành xuống giường, áp ngực vào lưng anh, đem dương v*t đằng sau lớp quần cọ cọ giữa hai chân Sở Hành.
Một người quần áo chỉnh tề, một người toàn thân trần trụi, hai cơ thể dán sát vào nhau.
Chu Diệc Thần cách một lớp quần, dùng hạ thân cọ xát dương v*t hơi cương cứng của anh, thẳng cho đến khi dương v*t hoàn toàn cứng lên.
Mặt Sở Hành đỏ bừng, nhưng anh vẫn im lặng, ngoan ngoãn nằm dưới thân Chu Diệc Thần.
Hắn nói, chỉ cần hôm nay anh không chọc giận hắn, một người sẽ được thả ra.
“Cho nên… Tất cả những việc này, đều là vì cứu người.” Anh nghĩ.
Chu Diệc Thần nâng đùi phải của Sở Hành, lôi ra một chuỗi hạt trân châu, từ từ nhét từng hạt vào trong hậu huyệt.
Hạt trân châu trong suốt dần dần được hậu huyệt nuốt chửng, anh có thể cảm nhận rõ ràng từng hạt trong cơ thể, hơi hơi lạnh, đường kính tầm 2.5cm, thân thể bị căng ra, không hề thoải mái.
“Cậu muốn bỏ hết vào sao?” Sở Hành không nhịn được hỏi.
“Ừm.” Chu Diệc Thần nhìn về phía anh, khóe miệng mang theo ý cười, “Đừng sợ, cái miệng phía dưới của anh chắc chắn có thể ăn hết.”
“…” Sở Hành hơi nhăn mày, nhắm mắt lại.
Anh ở căn phòng này đã được mấy tuần, đây chắc là một biệt thự, có vài hầu gái chuẩn bị thức ăn và dọn dẹp phòng cho anh, hình như bọn họ nghĩ Sở Hành là người yêu Chu Diệc Thần.
Sở thích đặc biệt của người có tiền.
Do thường xuyên lên giường với hắn, anh đã không còn bài xích chuyện này.
Chỉ là đôi khi bị chơi tàn nhẫn quá nên có hơi khó chịu.
Nhưng… Chu Diệc Thần chưa bao giờ chạm vào anh, mà chỉ dùng sextoy.
Nguyên nhân là gì? Nguyên nhân khiến hắn làm vậy? Nguyên nhân hắn không chạm vào anh?
Hình như… Hắn gọi anh là tiền bối vào ngày đầu tiên đến đây?
Sở Hành mở to mắt, hạt trân châu nhanh chóng bị rút ra.
“A… A a a…” Khoái cảm mãnh liệt, anh nắm chặt khăn trải giường, muốn phát tiết nhưng quy đầu bị hắn bịt lại.
Anh nhìn về phía Chu Diệc Thần, ánh mắt tràn đầy thắc mắc và cầu xin.
“Em giúp anh giải quyết nhiều như vậy.” Hắn nói, “Anh có biết câu thành ngữ “tri ân báo đáp” không?”
Sở Hành cắn môi, rõ ràng là bị ép bức, sao lại trở thành chuyện tốt rồi?
Anh ngồi dậy, hơi nhăn mày.
“Rốt cuộc mục đính của Chu Diệc Thần là gì?” Sở Hành nghĩ, nhưng rất nhanh không thể tập trung được nữa, cảm giác muốn phóng thích mà bị ngăn lại khiến anh phát điên.
Anh nhìn hắn, thấy người nọ đang mỉm cười, trông như có chút mong chờ.
Sở Hành tới gần Chu Diệc Thần, ngón tay nắm lấy bờ vai hắn, ngẩng đầu áp môi lên.
“Tất cả là để cứu đồng nghiệp đang chịu khổ dưới kia.” Anh nghĩ.
Lúc bờ môi mềm mại áp lên, Chu Diệc Thần ngây người một lát, sau đó hung hăng đè Sở Hành xuống giường.
Hắn cho rằng anh sẽ từ chối, châm chọc hắn, cùng lắm cũng chỉ bị dục vọng thôi thúc rồi làm gì đó khiến hắn hài lòng, nhưng không ngờ được… Sở Hành lại…
Chu Diệc Thần vẫn chưa chạm vào anh, một phần là muốn từ từ hưởng thụ, một phần vì sợ hắn kích thích rồi phản ứng quá mức, đến lúc đó không phải anh chết thì là tôi sống, Chu Diệc Thần không thể tiếp thu được.
Hắn muốn Sở Hành, nhưng với thân phận tình địch như này, hắn cảm thấy bản thân không bao giờ có thể có được anh.
Nhưng vào giờ phút này… Có lẽ…
Chu Diệc Thần thô bạo hôn lấy đôi môi mềm mại của Sở Hành, đầu lưỡi cạy hàm răng anh rồi tiến vào.
Cởi khóa quần ra, hắn lôi dương v*t cương cứng đầy gân xanh, kéo chân Sở Hành sang hai bên, quy đầu đã muốn đi vào hậu huyệt từ lâu.
Muốn cho người này… Hoàn toàn trở thành của mình…
Lúc dương v*t cắm vào, Sở Hành mới ý thức được, dương v*t giả bình thường đã khó nuốt, so với Chu Diệc Thần, kể ra vẫn còn đỡ chán.
Rõ rành hậu huyệt đã được khuếch trương từ trước, nhưng giờ phút này, cảm giác đau đớn vì bị xé rách khiến mặt anh trắng bệch.
“Cảnh sát, nơi này của anh khẩn trương quá.” Hắn nói sát tai Sở Hành, “Em bị anh kẹp chết mất.”
Chu Diệc Thần vuốt ve hông anh, đôi môi áp vào cổ Sở Hành, để lại một dấu hôn, sau đó vùi đầu vào ngực anh, vừa hút vừa cắn đầu v* dựng đứng, đồng thời chậm rãi cho dương v*t vào sâu trong hậu huyệt.
đầu v* bị Chu Diệc Thần hút, sưng to gấp mấy lần, đỏ ửng lấp lánh ánh nước, khuôn mặt đau đớn dần dần dịu xuống.
Hắn bắt đầu thong thả thọc vào rút ra, một lần rồi một lần đỉnh sâu vào trong, khiến anh mơ hồ phát ra tiếng rên rỉ không rõ ràng.
Thật lớn…
Cảm giác cứng nóng khiến Sở Hành cầm lòng không đặng quấn lấy eo Chu Diệc Thần, mọi chuyện tới quá nhanh, anh không kịp chống cự thì đã đắm chìm vào bể dục.
Anh chủ động cầu hoan như vậy, làm hắn không thể kiềm chế, mãnh liệt thao vào, Sở Hành không ngừng bị đỉnh sâu, anh duỗi tay ôm lấy cổ Chu Diệc Thần, tiếng rên rỉ trong miệng cứ thế thoát ra.
“A… A a… Nhanh quá… Ưm…”
“Thật nóng… A a ưm… A a…”
“Thao tôi a a… Ha… A a… Thật thoải mái…”
Khoái cảm mãnh liệt làm Sở Hành mất đi ý thức, anh gắt gao ôm lấy Chu Diệc Thần, không ngừng hùa theo tiết tấu của hắn, lời nói dâm đãng bình thường không dám nói cũng đều nói ra.
“Thật thô… A a a… dương v*t a a… Thao tôi…”
“Thao chết tôi đi a a… Sướng quá… Ưm a…”
“Chu Diệc Thần… Chu… A a a…”
Sở Hành bị xoay người, đầu gối quỳ xuống giường, mông nhếch lên cao, hậu huyệt sưng đỏ không ngừng co rút như muốn cắn nuốt thứ gì đó, Chu Diệc Thần banh mông anh ra, quy đầu cọ cọ ở huyệt khẩu rồi hung hăng cắm xuống, dương v*t thao càng lúc càng sâu, tinh hoàn đập vào mông Sở Hành vang lên tiếng bạch bạch, mông trắng nõn bị thao đến đỏ bừng, kích thích quá mức mãnh liệt, lúc anh bắn ra, cảm giác có thứ gì đó nóng nóng dính lên khóe mắt, anh mơ màng mở to mắt, sau đó bị Chu Diệc Thần bế lên, Sở Hành đưa lưng về phía hắn, hai chân mở ra ngồi xổm trên giường, hai tay chống về phía trước, Chu Diệc Thần đỉnh sâu vào hậu huyệt Sở Hành từ phía sau, anh ngẩng đầu, khuôn mặt mê người không nói lên lời.
Hắn đặt chân Sở Hành vào khuỷu tay, bế anh lên, để dương v*t cắm vào hậu huyệt rồi bước xuống giường, mỗi bước đi lại khiến dương v*t đỉnh sâu bên trong, Sở Hành mới trải qua cao trào lại nổi lên phản ứng, Chu Diệc Thần đến trước gương thì dừng lại.
Anh mơ hồ mở mắt, không khỏi giật mình khi nhìn thấy hình ảnh dâm đãng của bản thân.
Đuôi mắt và chóp mũi đỏ bừng, khuôn mặt tràn ngập dục vọng, dấu hôn xanh tím chi chít trên cổ, đầu v* sưng đỏ, bụng dính đầy màu trắng của tinh dịch, dương v*t cương cứng nhếch lên giữa hai chân, bị hắn thao với tư thế xấu hổ, nhìn xuống một chút là hình ảnh dương v*t Chu Diệc Thần đang không ngừng ra vào hậu huyệt, Sở Hành cắn môi, không thể dời mắt khỏi nơi kết hợp của hai người.
“Anh, nhìn xem, trong gương có hai người.” Hắn nói, hôn lên tai anh, “Là Chu Diệc Thần và Sở Hành. “
Đôi lời editor: Đáng lẽ ra xong từ hôm qua nhưng lười đăng quá. Edit xong chương này mà tui phờ phạc cả người luôn rồi. H mlem thật đấy nhưng edit mệt quá =)))))