Năm đó tôi là học sinh lớp 9. Cái tuổi vui có, buồn có, chững chạc có, hồn nhiên có,... Cái tuổi chứa đựng bao nụ cười và nước mắt của ngày chia ly...
Ngoài kia hoa phượng nở đỏ thắm, tiếng ve kêu râm ran ẩn hiện sau tán lá xanh mướt. Tiếng trống trường " tùng, tùng " vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Chẳng mấy chốc, sân trường đã nhộn nhịp, được điểm thêm những màu xanh, đỏ. Đó là những bộ quần áo muôn màu muôn sắc của các bạn học sinh. Tiếng nhỏ Hồng Anh kéo tôi về hiện tai:
- Uyển Nhi, đi chơi thôi! Đừng ngồi làm bài trong lớp nữa, chán lắm, đi thôi!
- À, ừ, mình còn bài tập chưa làm xong, cậu ra chơi với Nhật Thu đi.
- Đi thôi mà.....à! - Tiểu Anh kéo dài giọng, mắt long lanh nhìn tôi.
- Thôi được rồi, đi thôi! - Cuối cùng tôi cũng nhẹ giọng, để cho người chị em kết nghĩa kéo tôi đi.
***
Hôm nay lớp tôi có bạn mới. Tôi được nghe nói, hết giờ ra chơi này, An chủ nhiệm sẽ dẫn bạn về lớp. Vì làm trong ban cán sự lớp nên tôi còn được biết rằng cô bạn này có hoàn cảnh gia đình khá đặc biệt và tính tình nhút nhát. Quả đúng như tôi nghĩ, hết giờ ra chơi, cô giáo An vào dẫn theo một bạn mới:
- Con giới thiệu họ, tên cho các bạn cùng biết nhé!
- Xin...chào..c.ác..bạ.n, mình tên là Th..ẩm..Gi.a Linh! - Cô bạn mới Gia Linh ngập ngừng giới thiệu.
- Chào Gia Linh, con ngồi xuống cạnh lớp trưởng Uyển Nhi nhé! Cô mong các con sẽ giúp đỡ bạn. Gia Linh, có gì không hiểu hay thắc mắc, con cứ nói với Uyển Nhi nhé!
- Dạ vâng, thưa cô! - Gia Linh lễ phép gật đầu.
Được ngồi cạnh bạn mới nên tôi cũng có thời gian để quan sát bạn hơn. Linh khá xinh với đôi mắt xanh trong veo và hai bím tóc được tết bím gọn gàng. Quay sang Gia Linh, tôi mở lời:
- Trưa nay xuống căng tin với mình và các bạn nha! Chiều nay mình cũng sẽ dẫn các bạn đi thăm trường.
- Ừ, cảm ơn bạn! - Gia Linh bẽn lẽn nói
- Không có gì đâu! - Tôi nháy mắt tinh nghịch nói với Gia Linh. Ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã thấy cô bạn này có gì đó khác biệt, vừa bí ẩn lại vừa cuốn hút.
Trưa đến, kéo theo lũ học trò đói meo chúng tôi được xuống ăn trưa.
( Còn tiếp)