Dược Thần

Chương 1619: Ngũ Đại Thần Bộc



Chỉ một cử động nho nhỏ nhất thời làm năm người Xích Ký đều kích động, thật sự làm cho bọn hắn bị nhốt trong khu vực quỷ quái này đã sắp sửa nổi điên mất rồi.

- Tiểu tử, mau nhanh thả chúng ta!

Tính khí táo bạo nhất, Long Tháp Tư là người đầu tiên hét lên.

- Xem ra các ngươi còn chưa hiểu rõ tình cảnh của chính mình đi.

Kiệt Sâm mỉm cười, bước ra phía trước một bước, một bước không lớn thế nhưng rơi trong mắt năm người Xích Ký liền phát hiện Kiệt Sâm đã hoàn toàn đến trước mặt bọn họ.

Triệt để khống chế được Chư Thần kiếm trận, Kiệt Sâm muốn đi tới một chỗ trong trận pháp chỉ cần dùng ý niệm.

- Quả nhiên là tiểu tử ngươi giở trò quỷ!

Trong lòng năm người Xích Ký đều trầm xuống.

- Tiểu tử, thật không ngờ tạo nghệ trong trận pháp của ngươi lại mạnh mẽ như vậy, Xích Ký ta bội phục, nhưng cho dù ngươi có thể vây khốn chúng ta thì đã sao, ngươi cũng biết ta là người của Man Thần phủ, cho dù ta bị nhốt Man Thần đại nhân vẫn sẽ tiếp tục phái cao thủ càng mạnh hơn tới đây, ngươi có thể vây được ta, còn có thể vây được Man Thần đại nhân? Cho dù ngươi ngay cả Man Thần đại nhân cũng vây khốn, chẳng lẽ ngươi còn vây khốn được cả Hắc Ám Thần Vương bệ hạ?

Xích Ký lạnh lùng cười cười, trên mặt tràn ngập bình tĩnh nhưng trong lòng hắn lại tràn đầy uất ức.

Lần này chuyến đi đến kiếm trủng Kiếm Thần, vốn ở trong mắt hắn chỉ là một chuyện thật nhỏ, nhưng thật không ngờ lại gặp gian nan đến như thế, thật vất vả bị nhốt trong trận pháp mới đột phá được tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, sắp hoàn thành nhiệm vụ của Man Thần đại nhân giao phó, nhưng không nghĩ đến chỉ trong nháy mắt lại đi tới địa phương cổ quái này, hoàn toàn bó tay hết cách, làm trong nội tâm hắn vô cùng tức giận lẫn khổ sáp.

Bất quá đối với an toàn tính mạng của chính mình trong nội tâm Xích Ký vẫn bình tĩnh, hắn không tin Kiệt Sâm thực sự dám hạ độc thủ đối với mình, chính mình là người của Man Thần phủ, một khi bị giết Kiệt Sâm này tuyệt đối không trốn thoát khỏi Man Hoang Cổ Địa.

- Hừ, xú tiểu tử, còn không đem mấy người lão phu thả ra, chẳng lẽ ngươi không biết thân phận của chúng ta sao?

Tác La Tư cũng gầm lên.

- Tiểu tử, ta nhìn tạo nghệ trong trận pháp của ngươi không thấp, không biết có hứng thú gia nhập Ảnh Sát liên minh của chúng ta hay không, chỉ cần ngươi nguyện ý gia nhập Ảnh Sát liên minh, những chuyện ngươi đã làm chúng ta sẽ không tiếp tục tính toán.

Ảnh Sát liên minh Minh Đế bình thản lên tiếng, trong giọng nói mang theo ý tứ lôi kéo.

Chỉ có Long Tháp Tư cùng Ba Xá Mỗ gắt gao nhìn chằm chằm vào Kiệt Sâm, không nói gì.

Dù sao lúc trước Kiệt Sâm đánh chết cũng không phải là người bình thường, mà là ái tử của bảo chủ, tuy không có quan hệ gì với chính Long Tháp Tư, nhưng bảo chủ nhất định sẽ không bỏ qua cho tên tiểu tử này, về phần Ba Xá Mỗ hoàn toàn không có bối cảnh gì khác, tự nhiên cũng không còn lời gì để nói.

- Ha ha…

Nghe lời nói của mấy người Xích Ký, Kiệt Sâm chợt phá lên cười.

- Xem ra các ngươi thật sự đang cho rằng mình còn có thể làm chủ được?

Kiệt Sâm cười nhạt một tiếng.

- Hừ, vậy ngươi muốn thế nào?

Xích Ký cũng lạnh lùng cười cười:

- Ngươi có thể đem chúng ta vây khốn ở đây, nhưng không nhất định có thể giết chết được chúng ta, chỉ cần ngươi không giết được chúng ta, chúng ta cùng ngươi hao tổn dây dưa trăm năm, ngàn năm, vạn năm…chúng ta vẫn cứ hao tổn với ngươi như thế, đợi tới lúc Man Thần đại nhân đến, nhìn tiểu tử ngươi còn làm sao càn rỡ!

Xích Ký là một người cao ngạo, đồng thời trong nội tâm cũng rất tự tin, lòng tự tin này không phải đến từ thực lực của hắn mà là từ bối cảnh của hắn.

Xích Ký tự tin như thế, trong nội tâm bốn người còn lại thì tâm thần bất định, dù sao hậu trường của bọn họ không khổng lồ như Xích Ký, càng bất an chính là Ba Xá Mỗ.

- Không nghĩ tới tiểu tử này lại cường đại như thế, biết sớm như vậy ta không nên gia nhập vào, nên sớm rời khỏi tranh đoạt lúc đám người Xích Ký tới đây…

Ba Xá Mỗ siết chặt hai tay, trong miệng cảm thấy đắng chát.

Chứng kiến năm người Xích Ký đã bị biến thành tù binh nhưng vẫn hung hăng càn quấy như thế, Kiệt Sâm không khỏi lắc đầu.

Dáng tươi cười trên mặt hắn hoàn toàn thu liễm, trên mi tâm chợt lóe ánh sáng, sau một khắc, một tòa lam sắc bảo tháp từ trong bay ra, xuất hiện bên trong thất thải thế giới, bỗng chốc trướng lớn cao tới mười thước.

Năm người Xích Ký giật mình, không rõ Kiệt Sâm muốn làm gì, hơn nữa song phương giao thủ lâu như vậy nhưng bọn hắn cũng không biết Kiệt Sâm còn có bảo vật như thế.

- Hiện tại các ngươi đã là tù binh của ta, không có bất kỳ tư cách gì nói chuyện với ta, hiện tại ta cho các ngươi hai lựa chọn, một là chết, một là tiến vào trong Chiến Thần Tháp!

Thanh âm đạm mạc của Kiệt Sâm ù ù vang lên trong thất thải thế giới, không ngừng quanh quẩn.

Trong lòng năm người Xích Ký đều giật mình.

Chết, hoặc là tiến vào Chiến Thần Tháp?

Năm người đều đem ánh mắt nhìn lên Chiến Thần Tháp, theo khí tức trên bảo tháp toát ra mà xem, hiển nhiên Chiến Thần Tháp này là một thần khí, có thể làm cho người tiến vào bên trong như vậy là một không gian thần khí cực kỳ hiếm có.

- Tiểu tử này muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn lợi dụng Chiến Thần Tháp này đem chúng ta dời đi, rời khỏi nơi đây?

Trong nội tâm năm người đều nghi hoặc, thật nhiều ý niệm không ngừng lóe lên.

- Xú tiểu tử, ngươi đang nằm mơ, ta cũng cho ngươi hai lựa chọn, thả chúng ta đi, ngoan ngoãn giao ra truyền thừa Kiếm Thần, nếu không ngươi cứ vây chúng ta ở chỗ này, vậy thì cứ chờ các thế lực lớn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

Tác La Tư không nhịn được cười lạnh nói.

- Thật sao?

Trong mắt Kiệt Sâm hiện lên một tia hung mang.

- Oanh!

Một đạo thất thải kiếm quang từ không trung mạnh mẽ đánh xuống, thẳng đánh vào người Tác La Tư.

- Hừ, tuy ta không chạy thoát được không gian cổ quái này, nhưng ngươi cũng đừng mơ tưởng làm gì được ta!

Tác La Tư quát lạnh một tiếng, mặt không đổi sắc, hắc sắc trường thương trong tay mạnh mẽ nhấc lên, hướng thất thải kiếm quang đâm vào.

- Phá cho ta!

Tác La Tư gầm lên một tiếng vang vọng toàn bộ thất thải không gian.

- Phanh!

Thất thải kiếm quang cùng hắc sắc trường thương nhanh như thiểm điện đụng vào cùng một chỗ.

- Cái gì?

Cả hai va chạm, sắc mặt vốn đang thật tự tin của Tác La Tư lập tức đại biến, một cỗ lực lượng cường đại tới mức làm hắn không cách nào phản ứng từ hắc sắc trường thương lan tràn tới, thoáng chốc đã tiến vào bên trong linh hồn của hắn.

Oanh long!

Linh hồn hải của Tác La Tư thoáng chốc cuồn cuộn sôi trào lên, một loại cảm giác sợ hãi giống như tử thần tiến đến dâng tràn trong đầu hắn, cặp mắt hắn trợn tròn, vẻ mặt hoảng sợ, thất thải kiếm quang thật sự không thể địch nổi, ẩn chứa lực lượng đáng sợ trong thoáng chốc đưa phòng ngự trong thân thể hắn phá hư thành mảnh nhỏ, chỉ còn kém chút nữa đã bổ trúng pháp tắc thần liên trong đầu hắn, khiến cho hắn hình thần câu diệt.

- Hô…

Thất thải kiếm quang bắn thẳng tới, ngay khi Tác La Tư tuyệt vọng tự cho rằng mình sẽ lập tức vẫn lạc, thất thải kiếm quang thoáng chốc biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, cũng giống như chưa từng xuất hiện qua bao giờ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv