*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Gà Nướng Muối Ớt
Truyện chỉ được đăng tải tại wa.t.tp.ad/@ganuongmuoiot, mọi nơi khác đều là reup!
- ------------------
Vì cái đầu của Hổ Yến Yến nhỏ xíu, nên cậu ngay ngắn ngồi dưới giường, nhăn mày nghe Salin Shalley phun ra mấy lời ô uế, trong lòng lại nghĩ, có khi nào hắn cũng làm như thế này với Salmon Nord khi hai người ở riêng không? Nếu nói mấy lời như này...
Vậy thì cậu cũng không thèm Salmon Nord nữa, bởi vì anh bẩn!
Sau lại có phần xoắn xuýt, suy cho cùng vẫn là người đó vừa thơm vừa giàu, trước mắt cậu cũng chỉ ưng mỗi Salmon Nord chứ nếu thật sự bỏ lỡ cái thôn này thì lại không tìm được cửa hàng nào nữa (?).
(?) Câu gốc là thế này: 真怕错过这个村就没了这个店 - Tui cũng không hiểu lắm, bồ nào biết thì sửa giúp tui nha.
Trong lúc cậu đang xoắn xuýt, lửa giận càng lúc càng lớn thì lại cảm giác có một cái chân vịt dè dặt chạm vào chân nhỏ của mình, Hổ Yến Yến nhíu mày nhìn sang, liền thấy Đại Hoàng dùng cánh nhọn chỉ vào Tinh Não trên lưng, sau đó lại chỉ lên giường, rồi chỉ hai chân ngắn ngủn của A Hương và Thỏ Nhỏ, cuối cùng còn cười lấy lòng cậu, ý bảo cậu để nó lấy Tinh Não ra ngoài mở livestream.
Loại chuyện hot thế này quả thực là công cụ để hút fan, cái Tinh Não của nó là dựa vào phần thưởng của fans để mua á.
Vịt vàng nhỏ là một thú cưng nổi tiếng trên mạng (1) có tận 8 triệu fans, nó không khỏi sung sướng mà tưởng tượng, nếu mà phát sóng cái chuyện này, nó còn có thể đổi cho mình một cái biệt thự để ở ấy chứ.
(1) Gốc là Võng hồng (网红): Chỉ những người nổi tiếng trên mạng, như hot tiktok, hot douyin, hot face,...
Hổ Yến Yến nhìn đôi cánh nhọn của Đại Hoàng, móng heo của A Hương cùng với đôi chân vừa ngắn vừa nhỏ của Thỏ Nhỏ, hình như ở đây cũng chỉ có chân mèo của mình là dùng được, tuy cậu không hiểu lắm lời mấy lời trẻ con như livestream là ý gì, nhưng làm một con hổ đồ cổ suốt 120 năm, Hổ Yến Yến liền theo bản năm cảm thấy Đại Hoàng làm ra cái vẻ mặt vừa đáng khinh vừa hưng phấn kia, nhất định sẽ khiến Salin Shelley tức đến mức dậm chân.
Tuân thủ theo nguyên tắc: nếu kẻ địch tức đến mức dậm chân thì cậu sẽ cực kỳ vui vẻ, Hổ Yến Yến dùng móng vuốt cầm lấy Tinh Não trên lưng Đại Hoàng, cẩn thận đưa ra khỏi gầm giường, muốn đặt ở vị trí có tầm nhìn rộng rãi để có thể quay cận cảnh đến chỗ Salin Shelley và Khang Duy Tư.
Chờ đặt xong Tinh Não, đang muốn quay về gầm giường chân nhỏ của cậu đã bị một bàn tay to bắt lấy.
Hổ Yến Yến: "!"
Đại Hoàng và A Hương: "!!"
Thỏ tai cụp không dám xem cảnh tượng thê thảm tiếp theo nữa, đành đem cái đầu thỏ bông xù chui vào trong lồng ngực A Hương, cả người run bần bật.
"Cái thứ lông xù gì đây?" Khang Duy Tư vừa thở hổn vừa nói, tay đặt trên eo Salin, gã xoay lưng nheo mắt cảnh giác nhìn cái móng vuốt lông xù.
Cả người Hổ Yến Yến cứng ngắc, hai chân sau bé tí tẹo ngoan ngoãn ngồi xổm, nhìn chằm chằm tay gã đàn ông đang nắm chặt chân trước của mình, đôi mắt to tròn màu trà càng trợn tròn, hệt như một viên ngọc lưu ly, nét mặt hoảng sợ, tiêu rồi tiêu thật rồi, mình không còn là con hổ trinh trắng nữa. (▼皿▼#)
Mẹ nói, sau khi có phối ngẫu rồi, hổ mà không biết giữ mình trong sạch, thì sẽ bị nhét vào lồng heo.
(*) Ảnh minh họa lồng heo của bé hổ, chữ trong ảnh là "Vào thời xưa, bạn sẽ bị tròng lồng heo ngâm trong nước".:))))
Hổ Yến Yến nhìn tay kẻ kia, mây đen đầy đầu, vì không để cho mình bị tròng lồng heo, chỉ có thể để cái tay kia bị tròng lòng heo trước, xoẹt một tiếng, móng vuốt nhỏ sắc bén từ trong đệm thịt hiện ra, đang định cào một phát lên tay Khang Duy Tư, Salin Shelley đã kéo tay gã lại.
Chợt nghe Salin Shelley dẹo chảy nước mắng "Ghét quá đi", rồi cười nịnh nọt, "Anh thật là, em đã giấu cái đuôi mèo ấy kỹ thế mà vẫn bị anh thấy được, quả nhiên chẳng có thứ gì qua được mắt anh hết á, đây là đồ em mới mua, anh xem có thích không?"
Salin Shelley một bên nói một bên hôn Khang Duy Tư đang bỏ quên mình, vốn dĩ Khang Duy Tư đang vô cùng cảnh giác, trong mắt liền chất đầy sung sướng, gã huýt sáo một tiếng, thu tay cầm cái tay lông xù kia, bóp éo Salin Shelley, cười xấu xa một tiếng, khiến Salin Shelley hét lên một tiếng...
Còn bên kia, ngay từ đầu Tinh Não của Đại Hoàng đã livestream cả đoạn đường, đã tập hợp không ít người yêu thích nó, lúc này đều muốn bùng nổ đến ngất rồi.
Ngày thường fans của Đại Hoàng đều kêu gào quắn quéo là do Đại Hoàng với anh em A Hương của nó ngốc nghếch vui mắt, lúc này thì kêu gào vì tức giận, đều sắp tức đến mức nổ phổi, lúc đầu không thấy hình ảnh livestream mà chỉ nghe tiếng, họ đã lờ mờ cảm thấy một người trong đó giống với giọng nói của top 10 Thuần thú sư của Đế Quốc – Salin Shelley rồi.
Đến khi màn hình thay đổi, trong hình là hai người đàn ông trần truồng quện lấy nhau, đặc biệt là lúc thấy mặt, toàn bộ Tinh Bác (2) đều bùng nổ.
(2) Tinh Bác: Kiểu cư dân mạng trên một nền tảng. Như facebook, weibo.
Có mấy cư dân mạng trên Đế Quốc phẫn nộ trực tiếp mà nhắn thẳng trên livestream: @Khang Cát, @Quân đoàn Khang Cát, lương tâm của ông không thấy đau à? Nguyên soái Salmon vì bảo vệ cho Mạt Tạp tinh mấy người mà hai chân bị phế, vậy mà con trai yêu dấu của ông Khang Duy Tư còn dám thừa dịp cuỗm luôn vị hôn thê của người ta!
Bình luận này vừa xuất hiện, chớp mắt đã nhận hơn 10k+ lượt like, sau đó còn có rất nhiều người bình luận, trong đó có một cái nhanh chóng lên top.
"Salin Shelley còn xuất thân từ gia tộc Thuần thú sư lâu đời cơ đấy, nhìn cái bộ dạng lẳng lơ trên giường của hắn kìa, cái này chỉ sợ là gia tộc vịt (3) danh tiếng lâu đời thì có, ha ha ha.)
(3) Từ lóng "Vịt" còn để gọi mấy bạn là callboy, hẹn bình bịch với nhau.
Phía dưới còn có bình luận +1, +2, +3...Khiến ba của Salin Shelley tức giận quăng thẳng ly nước xuống đất, phát ra một tiếng "bang!".
"Mau! Mau lôi cái thằng súc sinh kia về cho ta! Mặt mũi gia tộc Salin đều bị nó làm mất hết!"
Salin Shelley nơi này còn hồn nhiên không biết tai họa đã rơi xuống đầu, vẫn còn đang ra sức lấy lòng Khang Duy Tư, cơ thể hắn không ngừng đong đưa, ngón tay thon dài quen thuộc lôi ra một cái hộp bảo bối từ dưới giường, bên trong đầy ắp các loại lỗ tai và đuôi lông xù, hắn cầm lấy một cái cài có tai xù cài lên đầu, lấy đuôi xù nhét vào sau người, nhân lúc Khang Duy Tư đang sung sướng hưởng thụ, mở miệng hỏi, "Khang Duy Tư, bao giờ chúng mình kết hôn?"
Quả nhiên, Khang Duy Tư rất thích kiểu này, bàn tay to của gã đánh lên mông Salin Shelley vài cái, "Bây giờ còn chưa phải lúc, em ở bên thằng ngu Salmon Nord kia vài hôm nữa, ngoài trừ mấy cái mạch khoáng hiếm có dưới danh nghĩa của nó, anh còn muốn mấy khu vực đổ thạch (4) của nó nữa."
(4) Gốc là 赌石 (Đổ thạch): đổ là cược, cá cược; thạch là đá, nguyên thạch; Là hoạt động mua và cắt nguyên thạch để lấy phỉ thúy. Nếu cắt ra được phỉ thúy tốt thì sẽ trở nên giàu có, ngược lại không có phỉ thúy thì sẽ táng gia bại sản, nên trong giới thường có câu "một đao bần một đao phú". (Theo vivi3010 worpress) Ví dụ ảnh bên dưới:
"Trong mấy bãi đổ thạch kia, có người đã phát hiện ra một cái quặng khoáng thạch khổng lồ, đều là mấy loại hiếm có trong truyền thuyết, mấy khoáng thạch đấy đều chứa đầy linh khí kỳ diệu rất có ích cho tinh thần lực, có nó rồi, tinh thần lực của anh nhất định có thể đánh bại Salmon Nord!"
Salin Shelley có chút không vui, hắn không muốn xoay quanh Salmon Nord nữa, khiến hắn cảm thấy bản thân cứ như tên hề đang nhảy nhót vậy, hắn hờn dỗi nói, "Bây giờ Salmin Nord đã thành phế vật không đứng dậy được, hắn ta còn chẳng thể so với một ngón tay của anh, Khang Duy Tư, người nhà đã giúp em nói với ba của hắn về việc từ hôn rồi, nhưng em sợ hắn không chịu, cứ tiếp tục quấn lấy em, chẳng lẽ anh không lo, không yêu em hả..."
Trong mắt Khang Duy Tư lướt qua một tia giễu cợt, "Yêu chứ, sao lại không yêu? Chẳng lẽ phế vật Salmon Nord kia không thể thỏa mãn em à?"
"Hắn chính là tên bất lực, anh còn không biết ư, em với hắn đính hôn lâu vậy rồi, đến đầu ngón tay của em hắn còn chưa chạm qua, còn cơ thể em cũng chỉ có mình anh chạm vào thôi, em vẫn còn trong sạch đấy..."
"Anh biết em trong sạch nhất, em ngây thơ nhất, được rồi, em cứ giúp anh lừa tên Salmon Nord kia thêm một thời gian nữa, anh còn cần chút thời gian..."
......
Salmon Nord mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm đôi chó đực trong màn hình Tinh Não, nhưng Nạp Lan Minh Khấu ngồi bên cạnh thì đã tức đến đập bàn, "Đồ không biết ngượng! Thật không biết xấu hổ mà."
Hạ Nùng cũng rất tức giận, chỉ vào cặp chó đực trong màn hình cùng với Nạp Lan Minh Khấu, dì một câu cháu một câu mà chửi.
Vừa mắng vừa cực kỳ tham tiền mà hỏi, "Em họ, bãi đổ thạch với đống mạch khoáng hiếm có trên danh nghĩa của em ý, sẽ không phải bị đôi gian phu dâm phu này lừa rồi chứ?"
Ánh mắt Salmon Nord nhìn cô cứ như đang nhìn một đứa ngốc, khóe miệng giật giật, "Chị đoán xem."
"Ò, vậy thì tốt." Hạ Nùng sờ mũi, trong lòng cũng tự nói thầm, đừng thấy mặt mũi em họ lúc nào cũng xị ra, nhưng mấy cái bàn tính trong lòng cũng không hề tệ đâu, lúc nào cũng đánh lách cách.
Salmon Nord nhìn hiện trường livestram, dưới gầm giường còn đang giấu một cái chân trắng nhỏ, anh vươn ngón tay vuốt màn hình, sau đó nói với Nạp Lan Minh Khấu, "Mẹ, bắt hai con cẩm lý đỏ mập một chút trong hồ ngoài sân để người làm đem kho đi, đừng bỏ nhiều ớt quá, đừng quá mặn, cũng đừng bỏ nhiều gia vị, đợi...đợi mèo trắng nhỏ về ăn."
Anh cũng không biết Hổ Yến Yến đã đặt tên cho nhóc con kia chưa, nếu còn chưa đặt, thì anh cũng có sẵn một cái tên thích hợp rồi, đợi mèo trắng nhỏ về, hỏi xem nó có thích cái tên này không.
Vì sao lại muốn hỏi ý kiến của thú cưng? Vì trên thực tế Salmon Nord không tin cấp bậc của nhóc con kia chỉ ở mức 1, lần này nó đi tìm Salin còn biết tìm đàn em hỗ trợ, đã cho thấy chỉ số thông minh của nó đã vượt xa một con thú cưng.
Vẻ mặt Hoàng Thái Hậu như muốn nói với Salmon Nord là "Chẳng lẽ con giận đến lú rồi hả?", lại còn dùng mấy con cẩm lý đỏ để giãy giụa, "...Đó là cẩm lý đỏ."
Dùng để ngắm chứ không phải để ăn.
Salmon Nord: "......"
Anh cũng có phải kẻ ngu đâu, còn không phải do nhìn thấy mèo trắng nhỏ với con vịt béo kia cứ nhìn đàn cá này đến mức thèm nhỏ dãi suốt một tiếng à.
Có điều, loại chuyện này có đánh chết anh cũng không nói ra.
......
Ở bên này, Hổ Yến Yến vừa nghe tiếng kẽo kẹt lắc la lắc lư trên giường vừa xụ mặt nghiêm túc vươn chân nhỏ, lục lọi đống đồ trong hộp bảo bối của Salin Shelley, vậy mà tìm được một món đồ có ích, là sợi xích bằng sắt, lại còn rất chắc chắn, đôi mắt màu trà của cậu xoay tròn, liền cười toét miệng.
Đại Hoàng nhìn cái mặt cười xấu xa của Hổ Yến Yến, cánh nhọn đều dựng lên, quác quác, hù chết người.
Trên giường tiếng kẽo kẹt càng lúc càng lớn kết hợp với mấy lời nói lẳng lơ của chủ nhân nó.
Salin Shelley cắn khóe môi, nét mặt có chút thay đổi, hắn không muốn ở cạnh Salmon Nord nữa, dù chỉ mười lắm phút, vì để nhanh thoát khỏi tên phế vật kia, hắn dựa vào sức mạnh thuộc top 10 Thuần thú sư Đế Quốc của mình, mà ném một liều thuốc mạnh, "Khang Duy Tư, anh cũng biết đó, Salmon Nord là một tên khôn khéo, em sợ ở cạnh hắn lâu rồi, sẽ lỡ lời nói ra mấy việc không nên nói..."
Salin Shelley trộm nhìn vẻ mặt của Khang Duy Tư, thấy nét mắt gã vẫn như cũ, liền cắn răng nói tiếp, "Lỡ như Quân đoàn Salmon biết được, lần này dị thú cấp 8 xuất hiện là do Quân đoàn Khang Cát cố ý kết hợp gien tạo ra để giết nguyên soái bọn họ, anh nghĩ, Quân đoàn Salmon sẽ phản ứng như thế nào?"
"Em uy hiếp anh?"
"Không phải, là do em sợ..."
Nghe đến đó, Nạp Lan Minh Khấu đứng bật dậy, triệu hồi cơ giáp màu đỏ muốn tìm tới cửa Khang Cát quyết đấu, lại bị Salmon Đế Khôn ngăn lại.
"Ông cút đi, đồ vô dụng! Con trai ông đã bị người ta hãm hại thành thế này, vậy mà trong đầu ông chỉ có an nguy của công dân Đế Quốc! Còn muốn tôi dĩ hòa vi quý? Ông lấy đâu ra mắt mũi mà cản tôi?"
Nạp Lan Minh Khấu đã thật sự nổi giận, hai mắt đều tức đến đỏ ngầu, trong lòng bàn tay nhanh chóng vận chuyển dị năng phong hệ thành lưỡi dao sắc bén, nó đang thể hiện sự căm phẫn và mất bình tĩnh của chủ nhân.
Thấy Salmon Đế Khôn còn không nhường đường, Nạp Lan Minh Khấu quát khàn cả giọng, "Salmon Đế Khôn, tôi hỏi ông, hai chân của con trai tôi, ông lấy cái gì để bồi thường?"
Chỉ với một câu đã khiến bả vai luôn thẳng tắp của Salmon Đế Khôn lập tức rũ xuống, khuôn mặt tựa như đã già đi mười mấy tuổi.
Salmon Nord nhìn một màn này, cúi đầu không nói một lời.
Tính cách ba của anh trời sinh đã yếu đuối, ngại chuyện phiền phức, chỉ muốn an ổn làm một nguyên soái tốt, một vị nguyên soái vì nước vì dân, nhưng lại không đủ tư cách làm một người chồng, một người cha.
Mà mẹ của anh lại nóng tính, tích cách tùy tiện phóng khoáng, có thù tất báo, sau khi gả cho ba của anh, đã phải đối mặt với công việc của ông ấy. Chịu các loại ám toán, suốt vài năm trải qua mưa gió bão bùng, bà cũng chưa từng thất thố như vậy, thế mà lúc này, vì hai chân mình vị tàn phế, lại hoàn toàn chạm trúng vảy ngược của bà.