•Bốn ngày sau...
“ Í, bạn trai cậu Quách Quân Hựu kìa, nhưng anh ta đi cùng với cô gái nào vậy? ”
Trương Na, bạn thân của Diêu Hân Đồng chỉ tay về hướng có một nam một nữ vừa xuống khỏi xe ô tô, sánh bước cùng nhau trông rất thân mật tình tứ như một cặp tình nhân, đi vào hàng nổi tiếng tại thành phố X.
Diêu Hân Đồng bất động cứng đơ cả người, cơn nóng dâng lên khủng khiếp khi chứng kiến Quách Quân Hựu đi cùng với cô gái khác, bàn tay cuộn chặt thành nắm đắm.
Thì ra bấy lâu nay anh không đếm xỉa đến Hân Đồng cô là vì anh có cô gái khác.
Sau đó, Diêu Hân Đồng cười gượng với bạn thân, hàm răng nghiến chặt kìm nén, lên tiếng:
“ Bạn trai tớ tối nay đi xả giao ấy mà, cô gái đó chỉ là đồng nghiệp thôi. Tớ tin tưởng Quân Hựu chung thủy, anh ấy không làm điều gì có lỗi với tớ đâu. ”
“ Tớ thấy họ thân mật lắm á, khi nãy bạn trai cậu còn mở cửa xe cho cô ta, đi sát cạnh bên nhau như muốn dính vào. ”
Da mặt Diêu Hân Đồng đỏ bừng, hàm răng khua nhau phát ra âm thanh lộp cộp, nhưng bên ngoài vẫn cố tỏ ra bình thường, nói:
“ Cậu đừng đa nghi quá, thôi chúng ta đổi nhà hàng ăn tối đi, tớ không muốn làm phiền anh ấy làm việc. ”
Đôi mắt Trương Na mở to kinh ngạc, chăm chú quan sát thái độ lẫn biểu cảm của Diêu Hân Đồng, cảm thấy đối phương hôm nay thực sự khác lạ.
“ Cậu thấy bình thường thật đó hả? Không ghen ư? ”
“ Chỉ vào nhà hàng thôi, chứ đâu phải họ vào khách sạn. ”
Tối nay là sinh nhật của một nhân viên trong Văn phòng luật sư của Quách Quân Hựu, không biết anh có ý đồ gì nhưng rủ Lạc Yến Dung theo cùng, và cô cũng chẳng ngại ngùng đồng ý tham gia.
Cánh cửa phòng ăn được Quách Quân Hựu mở ra, người bước vào đầu tiên khiến toàn thể mọi người trố mắt, sau đó xoay lại nhìn nhau với biểu cảm nửa cười đùa nửa bất ngờ.
“ Sếp Quách ơi, là ai thế? Có thể giới thiệu một chút được không? ”
Quách Quân Hựu đút một tay vào túi, thần sắc có chút ngượng ngùng bởi do lần đầu tiên, cất tiếng:
“ Là bạn tôi, Lạc Yến Dung! ”
Một anh đồng nghiệp đứng lên khỏi ghế, trêu đùa vỗ vào vai Quách Quân Hựu, hỏi lại:
“ Bạn là bạn như thế nào vậy sếp? Có nhiều loại bạn lắm í! ”
Thấy thế, Lạc Yến Dung mỉm cười, thay anh trả lời:
“ Là bạn đặc biệt! ”
Lạc Yến Dung rất hòa đồng, hoạt bát, thậm chí có khiếu hài hước nên nhanh chóng hòa nhập với mọi người, trò chuyện vui vẻ cứ tưởng đã quen biết đã lâu.
“ Chúng ta để dành tiền dần dần là vừa, sếp Quách sắp kết thúc cuộc sống độc thân rồi đấy! ”
“ Tôi cũng rất mong đến ngày đó. ”
Nói xong câu ấy, tự dưng Quách Quân Hựu lại quay sang nhìn Lạc Yến Dung đang ngồi chiếc ghế bên cạnh, và cũng rất trùng hợp khi cô cũng ngẩng qua nhìn anh, ánh mắt ngọt ngào va chạm như có luồng điện kích thích chạy dọc trong người anh, làm trái tim bất giác bấn loạn đập thình thịch ở lồng ngực.
Âm thanh cười đùa vang lên, khiến Quách Quân Hựu tỉnh táo vội vàng lãng tránh xoay đi, da mặt có chút ửng đỏ do đang ngại ngùng, dáng điệu hiện tại cũng mất tự nhiên trông thấy.
“ Cạn nào! Cứ gọi món thoải mái, hôm nay tôi thanh toán như là quà sinh nhật cho Dương Trì! ”
Quách Quân Hựu vừa nói vừa nâng lên ly rượu, tuy vậy nhưng cánh tay kia dang ra đặt sau thành ghế Lạc Yến Dung đang ngồi, đây là lần đầu anh hành động gần gũi như thế với một cô gái.
Lạc Yến Dung tất nhiên nhìn thấy, nhưng vốn dĩ cô đâu ngại ngùng, nếu thế thì đã không đồng ý cùng anh tham dự.
“ Mời mọi người! ”
Thời gian cứ trôi, mọi người ai ai cũng đều có men rượu thế nên dạn dĩ, với biết tính cách của Quách Quân Hựu khá thoải mái trong cuộc chơi, lại thêm Lạc Yến Dung cực kỳ thân thiện.
“ Hay chúng ta chơi oẳn tù tì đi, ai thua thì người đó bị phạt uống rượu. ”
“ Hay đấy, Yến Dung, hai chị em mình chơi. ”
Lạc Yến Dung lập tức lắc đầu, do quan sát thấy tửu lượng của họ với mình có sự chênh lệch đáng kể, vấn đề sợ mất hình tượng với Quách Quân Hựu.
“ Em không giỏi chơi đó đâu, mấy chị chơi đi. ”
Dương Trì bước tới đặt bàn tay xuống vai bạn gái, nhướn mày như một lời thách thức với Quách Quân Hựu, lên tiếng:
“ Sếp Quách, bạn gái tôi thua thì tôi uống, còn bạn đặc biệt của sếp thua thì sếp uống, dám không? ”
Lần nữa Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung nhìn nhau, sau đó anh hắng giọng rướn người ngồi thẳng, bàn tay kia vẫn giữ nguyên ở đó, lên tiếng trả lời:
“ Tôi có sợ gì đâu, chơi thì chơi, dẫu sao tửu lượng của tôi cũng tốt hơn anh. ”
Yến Dung nhắn nhó nhìn anh, lắc đầu liên tục từ chối, lên tiếng:
“ Anh phải lái xe đấy. ”
“ Em biết lái xe mà, có gì thì em đưa tôi về nhà. ”
“ Gì chứ? ”
Lạc Yến Dung trợn mắt ngạc nhiên, biểu cảm trên mặt trông rất đáng yêu đối với ai đó, khiến cho nụ cười thích thú trên môi xuất hiện rõ rệt.
“ Vậy tôi chơi em uống, được không? ”
Lạc Yến Dung lắc đầu kịch liệt hơn nữa, lần này có cả xua tay, nói:
“ Không, không, ngày mai còn phải đến cô nhi viện nữa, tôi không thể uống nhiều được. ”
Quách Quân Hựu hắt mặt về phía hai người đối diện đang chờ đợi, sau đó nhích tới gần thêm, khoảng cách giữa cả hai hiện tại dường như không có một khe hở, thân mật hơn cả các cặp đôi đang yêu.
“ Em không tin vào bản thân mình thì cũng phải tin vào tửu lượng của tôi chứ! Chơi đi, tôi ổn! ”