Vừa vào nhà vệ sinh, Lạc Yến Dung đã bật mở vòi nước rửa tay, cơ thể càng lúc càng nóng và vô cùng khó chịu, đầu óc lân lân khiến cô mơ hồ, cảm giác khao khát ham muốn về chuyện tình dục dâng lên mãnh liệt trong cô.
“ Mình bị sao vậy? Chẳng lẽ...? ”
Lúc này, cửa phòng vệ sinh nữ được một người đẩy mở rồi đắc ý thong dong bước vào. Yến Dung bất giác nhìn sang, không phải cô gái mà là nam nhân, người này cũng chẳng quá xa lạ với cô.
“ Anh vào đây làm gì? ”
Quách Minh Lãnh nhếch mép mỉm cười, thư thả từng bước tiến đến gần với Lạc Yến Dung, hỏi lại:
“ Có phải rất khó chịu không? Có cần anh giúp làm cho thoải mái, sung sướng, vui vẻ không cô gái bướng bỉnh? ”
Đến đây Lạc Yến Dung chắc chắn một trăm phần trăm mình đã bị trúng thuốc kích dục, và người bỏ thuốc chính là cái tên khốn khiếp Quách Minh Lãnh.
Chỉ là hiện tại cô thực sự rất khó chịu, rất thèm muốn,...
“ Cút! ”
“ Sắp chịu hết nổi rồi còn hung dữ. Nào, chúng ta lên phòng vui vẻ thôi, anh sẽ chịu trách nhiệm với em mà! ”
Cùng thời điểm Quách Minh Lãnh nhào đến ôm chằm Lạc Yến Dung, thì cánh cửa phòng vệ sinh nữ lần nữa được mở ra, người bước vào lần này tiếp tục là một nam nhân.
Lạc Yến Dung vẫn còn nhận thức và kiểm soát, liên tục vùng vẫy xô đẩy Quách Minh Lãnh mặc sức mình yếu ớt, cố gắng hét lên:
“ Buông ra, buông ra, cứu tôi...! ”
Đột nhiên có một bàn tay to lớn đặt lên vai Quách Minh Lãnh, sau đó mạnh bạo dứt khoát kéo ngược ra phía sau, thẳng tay đẩy mạnh ngã người vào bồn rửa mặt.
Quách Quân Hựu nóng giận, hùng hồn quát lên:
“ Anh làm cái trò gì vậy? ”
Quách Minh Lãnh ngơ ngác ngạc nhiên, phần lưng bị va đập khiến anh ta nhăn nhó sau đó, chậm rãi trả lời:
“ Đừng phá chuyện tốt của anh. ”
“ Yến Dung là cô gái anh không thể đụng vào, hiểu chưa? ”
Cùng lúc, Lạc Yến Dung lảo đảo nhào đến bám vào người Quách Quân Hựu, khi cô chạm vào khiến anh lập tức giật mình vì cơ thể cô quá nóng, nhịp thở dồn dập đến mức anh có thể nghe được.
“ Em sao vậy, Yến Dung? ”
Yến Dung khó khăn trả lời:
“ Tôi khó chịu quá, giúp tôi đi! ”
Thoáng quan sát, Quách Quân Hựu đã nhận biết đang xảy ra chuyện gì, lập tức đưa tay choàng qua eo Yến Dung đỡ lấy cơ thể, lần nữa nhìn lên Quách Minh Lãnh rồi hỏi:
“ Anh bỏ thuốc cô ấy? ”
Quách Minh Lãnh hắng giọng ngượng nghịu xoay đi lãnh tránh ánh mắt lẫn câu hỏi của Quách Quân Hựu.
Quá rõ ràng, anh nghiến răng tức giận, nói tiếp:
“ Em sẽ nói với bà... ”
Dứt lời, Quách Quân Hựu lập tức dìu đỡ Lạc Yến Dung nhanh chóng bước ra khỏi phòng vệ sinh, sau đó tiến vào thang máy lên thẳng phòng La Thiên Trụ đã đặt cho anh.
Lạc Yến Dung mất dần sự kiểm soát và lý trí, dúi vào người Quách Quân Hựu để tìm sự thoải mái, bờ môi chủ động vồ vập áp vào đôi môi mỏng gợi cảm của đối phương cướp lấy nụ hôn đầu, khiến anh kinh ngạc trợn mắt nhưng cũng rạo rực rung rinh ở lồng ngực.
“ Bình tĩnh, Yến Dung! ”
Bảo cô bình tĩnh nhưng chính Quách Quân Hựu anh đang không thể bình tĩnh, hơi thở trở nên rối loạn khi ánh mắt vô tình va phải vòng một căng đầy trắng noãn của cô.
Thực sự anh không cố tình đâu~
Ting...
Cánh cửa thang máy mở ra, Quách Quân Hựu nuốt nhịn ham muốn tiếp tục ôm Lạc Yến Dung nhanh chóng bước về hướng phòng của mình. Sau đó, anh dùng thẻ mở cửa, tiếp tục tiến vào đi thẳng tới phòng tắm, ý định sẽ để cô ngâm nước lạnh chứ không nhân cơ hội hiện tại chiếm lấy.
“ Tôi khó chịu lắm, anh giúp tôi đi, tôi không bắt anh chịu trách nhiệm đâu... ”
“ Sẽ dễ chịu hơn, cố nhịn đi! ”
Dòng nước lạnh ngắc xối xả tuôn xuống cơ thể nhỏ nhắn mĩ miều của Lạc Yến Dung. Tuy nhiên cô bị hạ thuốc loại cực mạnh, nên tình hình không khả quan hơn, cô càng thêm khó chịu dứt khoát nhào đến ôm chầm Quách Quân Hựu lần nữa khao khát hôn anh .
Quách Quân Hựu bất giác bất động mặc Yến Dung làm càng, chính anh đang tự đấu tranh nhưng cuối cùng lý trí đã thua trái tim, lại thêm trong người anh có men rượu rất khó kiềm chế trước cô gái anh thích, từ trong thang máy anh vốn dĩ đã có phản ứng.
Thế là Quách Quân Hựu ép lưng Lạc Yến Dung vào bức tường, cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn, môi lưỡi thay phiên va chạm gắn kết vào nhau, bàn tay đặt ở chiếc eo bắt đầu vuốt ve, hành động ấy làm cô vô cùng dễ chịu, thoải mái và muốn nhiều hơn như thế.
“ Yến Dung, xin lỗi em! ”
“ Giúp tôi, khó chịu muốn chết... ”
Bàn tay Quách Quân Hựu đưa lên áp vào khuôn mặt nóng bừng đỏ trách của Yến Dung, ánh mắt nhìn cô cực kỳ bất lực và nan giải, cất tiếng:
“ Hối hận không, Yến Dung? ”
“ Quách Quân Hựu, anh nhanh đi, tôi khó chịu sắp không chịu nổi rồi... ”
Dĩ nhiên là Lạc Yến Dung cô rất hối hận, vốn dĩ ngay từ đầu không nghĩ sẽ xảy ra việc này, đây là một sự cố không lường trước.
Nụ hôn cuồng nhiệt tiếp tục diễn ra, nhưng lần này Quách Quân Hựu là người chủ động, nắm chặt chiếc eo tấn công đối phương. Tuy chưa có kinh nghiệm nhưng bản năng thì anh dư thừa, ở độ tuổi hai mươi sáu không nhiều cũng biết chút ít về chuyện nam nữ.