Đừng Nhớ Em

Chương 39



Thấy Dịch Hoài Xuyên nói vậy, Lương Tư Tư có chút ngẩn ra.

Nói thật, cô cảm thấy rất ngạc nhiên.

Cô cho rằng người cố chấp như anh, thì không thể nào tin tưởng quyết đoán của cô.

Chậm mất một lúc, cô nhìn về phía anh, ánh mắt rất yên tĩnh, không có chút gợn sóng nào, nhẹ nhàng mở miệng nói với anh:

- Cảm ơn.

Lịch sự khách khí, đem quan hệ của 2 người khống chế ở vị trí rất xa cách.

Từ khi phát hiện Lương Tư Tư, ánh mắt của Dịch Hoài Xuyên từ đầu đến cuối đều đặt trên người cô, khi nghe thấy cô nói cảm ơn, con ngươi anh tối đi một chút.

- Em dự định làm như thế nào?

Cũng chỉ là một khắc, anh liền thu điện thoại lại, cũng thu lại cảm xúc, lên tiếng hỏi.

Giọng điệu bình ổn tĩnh lặng, không còn khí thế bá đạo như ngày thường, giống như cuộc đối thoại bình đẳng, giống như khi vừa đưa ra mệnh lệnh, cho cô sự tôn trọng và tin tưởng.

Loại cảnh tượng này rất hiếm gặp, vì vậy Lương Tư Tư nhất thời có chút không thích ứng.

Cô cụp mi xuống, suy nghĩ một chút.

Làm như thế nào? Cô không biết.

Vừa rồi cô đi đến vô tình nghe được những lời của Lương phu nhân trong video, làm cho cô vừa giận vừa cảm thấy được giải thoát.

Quan hệ của cô và Lương gia, phía trong vô cùng phức tạp.

Nếu như không phải họ đích thân lên tiếng, vì sự giúp đỡ năm đó của Lương gia với anh trai, cô cũng sẽ không làm ra việc "lấy oán báo ân" - đem việc xấu xa của họ nói ra bên ngoài.

Vốn dĩ, cô cho rằng đoạn tuyệt quan hệ với Lương gia thì mọi thứ sẽ đến đây là kết thúc.

Chỉ là không ngờ rằng, không những Lương Tâm Thiên bám cô không buông, bây giờ đến Lương phu nhân cũng đích thân ra mặt.

Nếu như cô vẫn cứ nhẫn nhịn không lên tiếng, cho dù Dịch Hoài Xuyên vừa rồi xóa đi sạch sẽ đoạn video đó, cũng sẽ có hậu họa về sau.

Bị động, không bao giờ phương pháp giải quyết tối ưu nhất.

Vì vậy, để họ đăng lên, cô ngược lại muốn xem xem Lương gia có thể đưa ra bằng chứng gì nói cô lấy oán báo ơn.

Trở mặt dù sao cũng tốt hơn là để bị động chịu đánh.

- Việc đến đâu xử lý đến đó thôi.



Cô thờ ơ trả lời một câu, liền quay người trở lại phòng khách.

Cô yên lặng đi về phía trước, ánh sáng phòng khách chiếu rọi vào bóng lưng cô, không ngừng sinh ra cảm giác cô độc hành bước đi.

Lục Khiêm Hành vừa trở lại sau khi quay về phòng cất thùng thuốc, thấy tâm hồn cô còn đang lơ lửng trên mây, cau mày hỏi:

- Có chuyện gì vậy?

Khi hỏi câu hỏi này, anh còn không vui vẻ gì mà liếc nhìn Dịch Hoài Xuyên.

Lương Tư Tư không có tâm trạng để ý những thứ này, chỉ nhàn nhạt trả lời một câu:

- Không sao đâu, anh.

Rất rõ ràng, trạng thái của cô không đúng.

Không còn sự linh hoạt như vừa rồi ở trước mặt Lục Khiêm Hành, giống như trong một lúc hồi phục bộ dạng lạnh lùng, giống như một cô gái nhỏ trưởng thành chỉ sau một đêm.

Những người có mặt đều có thể nhìn ra tâm trạng không vui của cô, Lục Khiêm Hành bởi vì bỏ lỡ, nên không hề biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy Lương Tư Tư không muốn nói nhiều nên cũng không gặng hỏi, chỉ đi theo cô ra phòng khách.

Dịch Hoài Xuyên sau khi giao phó xong cho Thẩm Hạo Quân để ý động thái trên mạng, cũng đi theo ra ngoài.

Tần Truyền Minh một bên đi theo, một bên lên mạng tìm động thái mới nhất trên mạng.

4 người mỗi người ôm một tâm trạng riêng, tập trung ở trên bàn, không ai lên tiếng, nhưng nhất thời ở cùng nhau.

Dịch Hoài Xuyên thả lỏng, chuyện phiếm trên mạng liền lập tức từ đoạn video ngắn, weibo, trang mạng.. các loại phương thức ầm ầm đổ đến.

Tần Truyền Minh vừa tìm kiếm, trên màn hình điện thoại xuất hiện cả dãy.

#tinhot! Lương Tư Tư không biết cảm ơn, lấy oán báo ơn là vì sao? #

#giữa Lương Tâm Thiên và Lương Tư Tư không thể không nói là hỗn loạn cẩu huyết#

#thiên kim Hạ Thị đích thân để lộ tin tức có con nuôi#

* * *

Ông không lựa chọn, trực tiếp nhấn vào cái đầu tiên, để video họ đã xem qua ra trước mặt Lục Khiêm Hành.

Khi Lục Khiêm Hành hiểu rõ sự tình đầu đuôi, Dịch Hoài Xuyên nhận được tin tức mới nhất của cấp dưới chuyển đến.

Bàn tay đang nắm điện thoại của anh âm thầm tăng thêm chút lực, ngước mắt nhìn qua Lương Tư Tư ở phía bên kia – cô một tay chống cằm nhìn ra phía ngoài cửa sổ, ánh mắt vô định, cả người đều rất yên tĩnh, nhưng lại giống như đang chìm đắm trong đau thương.

Trái tim Dịch Hoài Xuyên nặng trĩu, có chút do dự, vẫn là đưa điện thoại đến trước mặt Lương Tư Tư.

Bởi vì động tác, ánh mắt Lương Tư Tư tập trung nghiêng đầu nhìn về phía anh.

Một chút nghi hoặc xoẹt qua trong mắt cô.

Trước khi cô đưa ra tín hiệu không kiên nhẫn, Dịch Hoài Xuyên đã giải thích:

- Điện thoại của em tắt đi, dùng của anh.

Lương Tư Tư không thích dùng điện thoại, đối với chuyện tìm kiếm thông tin trên mạng cũng không rành.

Cô biết tin tức trong làng giải trí đều là Tô Mạn Mạn hay hóng chuyện nói với cô, nếu như dựa vào cô để nắm bắt động thái của nhà họ Lương rồi mới phản kích nhất định sẽ bị lạc hậu.

Huống hồ, như Dịch Hoài Xuyên nói, tiếp theo đây, điện thoại của cô nhất định sẽ bị cánh phóng viên ở khắp nơi gọi điện tới.

Chuyện công trước mặt, cô không từ chối ý tốt của Dịch Hoài Xuyên, tắt máy, mở ra đường link trong điện thoại của anh.

@ tin tức hàng đầu: #con nuôi Lương Tư Tư#tiểu Ba nhận được dữ liệu đầu tiên về cuộc đối thoại của Lương Tư Tư và ba nuôi Lương Kiến Quốc năm đó, không nhiều lời, bấm vào đoạn ghi âm bên dưới. (ghi âm)

Lương Tư Tư đoán được chuyện này nhất định đang còn có chuyện phía sau, nhưng cũng không nghĩ tới nó đến nhanh như vậy.

Hơn nữa cái được gọi là chứng cứ đó còn xảy ra giữa cô và Lương Kiến Quốc, cô không nghĩ nhiều, trực tiếp mở lên đoạn ghi âm.

- Ba, con rất cảm ơn ba đã mang con tới Yến Thành, cho con sự giáo dục rất tốt.



Là giọng nói của cô không sai.

Khi âm thanh được phát lên, 3 người còn lại trên bàn cũng nhìn về phía cô.

Lương Tư Tư hơi cúi đầu, ánh mắt vẫn dừng lại trên điện thoại, tâm trạng lại đã trôi dạt đi xa rồi.

Cô nhớ lại, đây là sau khi cô thành công đóng thử "Thời niên thiếu", Lương Tâm Thiên làm loạn lên cũng đòi đi diễn, Lương phu nhân thương xót Lương Tâm Thiên không ăn không uống, bắt cô để lại vai diễn cho Lương Tâm Thiên.

Khi đó, Lương gia đã không còn cho cô tiền sinh hoạt nữa, cô vừa học vừa làm cũng chỉ đủ ăn đủ mặc, vì cần tiền, đương nhiên không đồng ý dễ dàng nhường lại cơ hội này.

Thấy cô không đồng ý, Lương Kiến Quốc liền đánh bài tình cảm, xin cô giúp Lương Tâm Thiên lần cuối cùng, từ sau sẽ không còn nợ ân tình của nhà họ Lương nữa.

Khi đó, cô cảm thấy đau đớn tột cùng, nhưng vẫn đồng ý với đề nghị của Lương Kiến Quốc, chỉ là cô cảm thấy không thể nhẫn nhịn sự ép buộc của Lương gia nữa, lần đầu tiên cô đề nghị đoạn tuyệt quan hệ.

Không ngờ rằng chứng cứ họ đưa ra lại là cái này, đúng thật là vinh dự.

Đoạn ghi âm vẫn đang mở.

- Nhưng mà, xin lỗi, con bây giờ không còn muốn họ "Lương" này nữa.

- Tư Tư, sao con có thể nói ra lời như vậy?

Lương Kiến Quốc tức giận, trong lời nói kinh ngạc còn lộ ra vẻ thất vọng và đau lòng.

Lương Tư Tư trong đoạn ghi âm không dao động, nói:

- Tâm Thiên muốn đi "Thời niên thiếu", lẽ nào con không muốn sao? Đúng, con không phải con ruột của ba má, vì vậy ba má thiên vị con bé, con hiểu được..

Nói đến đây, cô có chút nghẹn ngào, ngừng lại một chút, mới có câu nói sau cùng:

- Con quá thất vọng với ba rồi, vì vậy chúng ta đoạn tuyệt quan hệ cha con đi.

Đoạn ghi âm tới đây là hết.

Lương Tư Tư 2 màu cau lại, trái tim cũng nặng nề, Lương Kiến Quốc vậy mà cắt đi đoạn quan trọng nhất trong cuộc đối thoại để vu khống cho cô.

Cô nhịn lại sự tức giận trong tim, vuốt xuống phần bình luận bên dưới weibo.

[Lương Tư Tư thật sự là con nuôi nhà họ Lương à, nghe ý này, mọi thứ của cô ta đều là Lương gia cho.]

[Nhưng chưa từng nghe Lương Tâm Thiện nói rằng cô ấy có một người chị gái? ]

[haizz! Người ta sớm đã muốn đoạn tuyệt quan hệ rồi, sao có thể công bố ra với quần chúng.]

[Dưa này ăn không rõ ràng rồi, vì vậy Lương Tư Tư cũng không phải loại tốt đẹp gì, bố mẹ ruột thiên vị Lương Tâm Thiên không phải bình thường sao, huống hồ cô ấy là dựa vào thực lực mới nhận được vai ở "Thời niên thiếu", Lương Tư Tư muốn chiếm đoạt trắng trợn như vậy quá đê tiện rồi!]

[Đừng hoảng, có tin mới, gửi link kìa.]

Lương Tư Tư thuận theo mà mở ra, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở tin tức nổ ra trên mạng, đương nhiên không chú ý đến 3 người đàn ông ở bên cạnh đang dùng những ánh mắt khác nhau mà nhìn cô.

Cô hoàn toàn không ngờ rằng, Lương Kiến Quốc người mà cô từng rất cảm kích lại làm như vậy với cô.

Nói là không buồn là chuyện không thể.

Dù sao cô cũng đã từng thật lòng đối đãi với mỗi một người trong Lương gia, cảm ơn Lương Kiến Quốc, tận tâm chăm sóc Hạ Mẫn, thay thế vị trí với Lương Tâm Thiên, nhường lại thành tích cho cô ta..

Có cái nào mà cô không dốc hết lòng?

Đến bây giờ họ bất chấp tất cả, đổi trắng thay đen, đứng ở trên vị trí đạo đức cao mà hủy hoại cô.

Lương Tư Tư chỉ cảm thấy trong lòng lạnh giá, nhiệt độ đó giống như truyền nhiễm, lan theo mạch máu của cô dần dần lan rộng ra, đến mức bàn tay đang cầm điện thoại của cô có chút run lên.

Tin tức mới nhất là ở sân bay, Lương Tâm Thiên che đậy kín miết giống như không may bị nhà báo phát hiện.

[Tiểu thư Lương Tâm Thiên, cô đây là dự định ra nước ngoài sao, sẽ không quay về nước nữa sao? ]

[Tiểu thư Lương Tâm Thiên, cho hỏi cô cảm thấy thế nào với lời phát biểu của mẹ cô trước công chúng? ]

[Xin cô nói rõ hơn về việc Lương Tư Tư lấy oán báo ơn!]



[Tiểu thư Lương Tâm Thiên, trước đây vẫn có tiếng là qua hệ của cô và Dịch tổng rất tốt, cho hỏi nguyên nhân lần này cô bị công ty hủy hợp đồng là gì, bởi vì người Dịch tổng quan tâm hơn là Lương Tư Tư sai? ]

* * *

Nhà báo phóng viên ở hiện trường câu hỏi như thế nào cũng đặt ra, chuyện từ đầu đến cuối toàn bộ bới móc ra hỏi, bởi vì cho dù cô ta trả lời câu nào, đều sẽ trở thành điểm nóng.

Lương Tâm Thiên để phóng viên tùy ý đưa Mcro trước mặt mình, từ đầu đến cuối đều không lên tiếng, cho đến khi nhắc đến Dịch Hoài Xuyên, cô ta hơi cúi thấp đầu xuống.

Giống như ngầm tỏ ý bị tổn thương.

Cánh phóng viên thấy có thứ để đào, đều yên lặng đi, chú ý hơn đợi chờ tin tức từ cô ta.

Chỉ thấy cô ta nhìn lên máy quay, mím môi, dùng tay quạt quạt trước mắt, giống như muốn thổi đi giọt lệ trong đôi mắt đã đỏ ửng.

Trong âm thanh của cô ta mang theo một chút nghẹn ngào:

- Chị, đồ chị muốn em đều đưa cho chị.

Chị muốn làm thiên kim của Lương gia, thân phận em cho chị; Chị muốn đóng phim, sự nghiệp em cho chị; Chị muốn Hoài Xuyên người em yêu thương em cũng cho chị.

Chỉ hyy vọng chị đối xử tốt với ba má chút, đừng làm tổn thương trái tim họ nữa.

Còn nữa, xin chị đối tốt với Hoài Xuyên một chút, đừng làm tổn thương anh ấy nữa, cũng đừng ép anh ấy làm chuyện mà anh ấy không muốn làm nữa.

Em sẽ đi, rời xa cuộc sống của chị, chúc chị hạnh phúc.

Cô ta nói xong không còn kiềm chế được nữa, 2 hàng nước mắt chảy ra.

Lương Tâm Thiên cúi thấp đầu, giống như không muốn để người khác nhìn thấy bộ dạng khóc lóc yếu đuối của cô ta, đưa tay lau đi nước mắt, lại lộ ra nụ cười ngọt ngào ngày thường của cô ta, nhưng chỉ vì đôi mắt đã ửng đỏ, nhìn thế nào đều cảm thấy là sự kiên cường giả tạo, làm cho người ta đau lòng.

- Xin lỗi, những fan của tôi, đã làm cho các bạn thất vọng rồi. Bởi vì tôi cũng có người và việc muốn bảo vệ, cho nên làm ra những chuyện không tốt, xin lỗi, bắt đầu từ hôm nay, tôi giải nghệ, chúng ta có duyên gặp lại sau!

Nói xong, cô ta rất có thành ý mà cuối đầu cảm ơn.

Những phóng viên có mặt còn muốn hỏi gì đó, nhưng cô ta đã thành công đi về hướng thông đạo VIP, chỉ lưu lại cho máy quay một bóng lưng mảnh khảnh lạc lõng lại quả quyết.

Lời sau cùng của Lương Tâm Thiên bao hàm ý từ biệt, nhưng người nghe liền hiểu được đó là chuyện gì.

Cô ta thừa nhận bôi đen Lương Tư Tư, nhưng là vì có nguyên nhân.

Vì cô ta quá quan tâm ba má và Dịch Hoài Xuyên, cho nên không muốn để Lương Tư Tư người có ý đồ muốn cướp hết của cô ta thành công, chỉ đáng tiếc cô ta cuối cùng lại thất bại, cô ta nhận ra sai lầm của bản thân, cũng tình nguyện rời khỏi làng giải trí vì sai lầm của mình.

Cùng lúc này, cô ta chỉ hy vọng Lương Tư Tư người đoạt mất tất cả mọi thứ vốn thuộc về cô ta, có thể đối xử tốt với phụ mẫu người đã nuôi cô ấy, cũng đối xử tốt với Dịch Hoài Xuyên người vì cô mà phản kích lại Lương Tâm Thiên.

Một đoạn thoại ngắn ngủi của Lương Tâm Thiên, chỉ một lúc đã đẩy Lương Tư Tư xuống đáy vực.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv