Máy bay tư nhân của Lâm Gia Kiệt cất cánh không lâu, lúc đó ở bệnh viện Diệp Ngọc Y cũng vừa tỉnh lại sau khi trải qua cơn ác mộng kinh hoàng.
Trong giấc mộng ấy, cô nhìn thấy mình và Lâm Gia Kiệt trở về bên nhau, hạnh phúc như chưa từng có cuộc chia ly hận thù nào. Cô và anh tay trong tay đi đến ngọn đồi tràn ngập hoa hướng dương màu vàng óng, hương thơm bát ngát, xung quanh hoang du đến lạ lùng. Nhưng bất ngờ thay đến cuối cùng lại chính tay cô đẩy anh xuống bờ vực sâu thẳm, Lâm Gia Kiệt trước khi biến mất còn nở thêm nụ cười đau khổ, cô cảm nhận được giấc mơ đó rất kì lạ nhưng lại rất chân thực, nó đến như cho cô biết điềm báo bi kịch lại sắp xảy ra vậy.
Diệp Ngọc Y giật mình ngồi dậy, mồ hôi trên trán đổ ra đầm đìa, cô thở gấp đến nổi giống như vừa đi chạy bộ thật nhanh về.
"Cậu tỉnh rồi, để mình đi gọi bác sĩ!"
Mộc Cẩm Dương vội mở cửa đi khuất mất, cô vẫn ngồi im thinh trên giường, ánh mắt liếc nhìn khắp căn phòng như đang tìm kiếm bóng dáng quen thuộc nào đó.
Sau khi bác sĩ khám lại cho cô, bà ấy nói cô đã hết sốt, nhưng cũng cần bồi bổ thêm nhiều để lấy lại sức, có thể hết hôm nay sẽ được xuất viện. Mộc Cẩm Dương gọi ngay cho Vĩ Tuấn, vì cậu đang ngồi cạnh Mai Hương Mỹ nên những gì Mộc Cẩm Dương nói bà đều nghe rõ mồn một, đến Tần Thụy cũng lo lắng.
"Ngọc Y à, con thấy trong người thế nào rồi hả con?"_Mai Hương Mỹ đẩy cửa hấp tấp đi vào.
Diệp Ngọc Y nhìn thấy bà đã tươi tỉnh hơn, cô cũng nhẹ nhõm phần nào.
"Con không sao nữa rồi, mẹ đừng lo quá, ba thế nào rồi hả mẹ?"
"Ông ấy đêm qua có chút chuyển biến tốt, bác sĩ nói ông ấy sẽ sớm tỉnh lại thôi".
"Thật sao, con phải đến thăm ba một lát"_cô thả chân xuống đất.
"Chờ đã con, đợi khi con khoẻ hẳn lại rồi đến thăm ông ấy cũng được mà, mẹ thấy con còn xanh xao lắm, không được đâu".
Mộc Cẩm Dương cũng đồng tình, nhìn dáng vóc của Ngọc Y bây giờ gầy gò hẳn, không còn kiên cường như ở trước mặt nhân viên nữa.
Mặc dù Lý Thúy Anh luôn luôn túc trực ở Lâm thị nhưng mọi thông tin từ bệnh viện hay của Diệp Ngọc Y bà đều cập nhật đầy đủ, hay chuyện cô nhập viện bà cũng rầu lo lắm, nhưng cũng chỉ biết âm thầm quan tâm chứ tình thế này không thể bỏ mặc công ty mà đến đó được.
Chẳng mấy chốc, trời đã sụp tối. Mai Hương Mỹ, Diệp Ngọc Y hay Tần Thụy đều tập trung đầy đủ ở phòng bệnh của Diệp Văn, Mộc Cẩm Dương phải về lại MYV giải quyết công việc còn tồn lại ở đó, kể đến Đỗ Nam thì mất tích cả ngày trời chẳng thấy mặt mũi, đến cả một cuộc gọi từ anh ta cũng không có.
Mộc Cẩm Dương ngồi vào bàn làm việc được lát thì điện thoại có tin nhắn đến.
'Only Bar'
Đỗ Nam bất ngờ gửi đến một tin duy nhất rồi im lìm, Cẩm Dương bắt đầu cảm thấy mọi chuyện đang rất lạ thường, cô cố gắng hoàn thành công việc thêm một chút rồi lái xe đến đó.
Vừa vào đến, nếu đúng như thói quen thì Đỗ Nam sẽ dính mãi ở quầy rượu, nhưng hôm nay thì không, phục vụ có nói anh ta đến thì đi một mạch lên lầu hai.
Mộc Cẩm Dương theo lời của phục vụ đi lên phòng số sáu, cánh cửa mở, đập vào mắt cô là một tên 'thanh niên' hai tay ôm vào mình hai cô gái, gương mặt đểu cáng, nhìn không tài nào vừa mắt.
"Đến rồi à...ngồi đi"_Đỗ Nam hất mặt.
"Tôi đi nhầm phòng, xin lỗi!"
Cô thất vọng xoay đi, nếu nói anh ta yêu Diệp Ngọc Y cô có thể chấp nhận, anh ta hi sinh thân mình cho Diệp Ngọc Y cô không ganh đua một chút nào. Nhưng nhìn thái độ của anh ta đối xử với cô lúc này chẳng khác gì những cô gái mắt xanh môi hồng lẳng lơ anh ta ôm vào lòng chứ.
Tiếng cửa đóng thật mạnh vang lên, Đỗ Nam hóp nhanh miếng rượu rồi bật dậy đuổi theo Mộc Cẩm Dương.
Phụ nữ lúc giận thật phi thường mà, mới đó đã ra đến gara, Đỗ Nam chạy đến nắm lấy cổ tay của cô níu lại.
"Cậu chưa uống thuốc à?"
"Ừm...tôi điên bẩm sinh nên không cần uống thuốc đâu"_ Mộc Cẩm Dương đưa tay mở cửa xe.
"Mình sẽ đi định cư nước ngoài!"
Câu nói của Đỗ Nam thốt lên làm đứt ngang cơn giận của cô, cảm xúc hờn dỗi biến tan đâu hết.
"Cậu đang nói cái gì vậy?"_Cô xoay người lại.
"Mình thông suốt rồi, thứ gì là của mình chắc chắn sẽ thuộc về mình, Đỗ Nam kể từ hôm nay không theo đuổi cô gái mang tên Diệp Ngọc Y nữa!"
"Có phải....?"
"Không đâu, chỉ là mình muốn thực hiện cái sở thích đi vòng quanh thế giới thôi"_anh cười rạng rỡ nói.
Mộc Cẩm Dương sẽ không bao giờ tin những lời bộc bạch của Đỗ Nam lúc này là sự thật, cớ nào đã đem lòng đi đơn phương bảy năm nay lại đột ngột nói bỏ là bỏ, đây không giống Đỗ Nam luôn tự tin về bản thân nữa.
"Tại sao cả ngày hôm nay mình không liên lạc được với cậu?"
"Cậu lo cho mình sao?"_Đỗ Nam khom người kề sát vào Mộc Cẩm Dương.
"Lo cái con khỉ, Y Y cả ngày hôm nay nằm ở bệnh viện cậu có biết không hả?"_cô đẩy anh ta ra.
"Hưm...không có mình có lẽ...sẽ tốt hơn".
Đỗ Nam hôm nay đột nhiên tâm trạng lạ lùng, khiến Mộc Cẩm Dương suy diễn đủ thứ, có lẽ việc Lâm Gia Kiệt bất ngờ xuất hiện ở nhà của Diệp Ngọc Y đều có lí do sâu xa nào đó, nhưng cô không muốn đào xâu vào bí mật của Đỗ Nam lúc này, vì quyết định đi định cư của anh chắc hẳn sẽ là một giải thoát tốt nhất.
_____