Lạc Tu thuật lại đầy đủ đầu đuôi câu chuyện, nhưng cố ý giữ lại một vài thông tin trọng yếu không thể tiết lộ cho người ngoài.
Ví dụ như hắn là thiếu gia nhà họ Lạc luôn bị kẻ thù đuổi giết bởi hắn nắm trong tay "chìa khóa bí mật" của công ty công nghiệp nặng Đông Hoàng.
Tòa án dị giáo hiển nhiên không muốn chừa đường sống cho Lạc Tu. Đây cũng là lí do nhóm Lạc Tu cần phải rút lui nhanh chóng.
Tuy Lạc Tu không đứng đầu danh sách ứng cử viên thừa kế nhưng địa vị trong gia tộc cũng không hề thấp. Lúc trước, nhiều người trong nhà không khỏi mừng thầm khi biết hắn chủ động rời khỏi thành phố Lạc Dương, kiên quyết trở thành điều tra viên ở thành phố Cô Tô hẻo lánh.
Chìa khóa bí mật mà hắn đã trộm từ kỵ sĩ của tòa án có thể mở ra lớp cánh cửa bảo mật cuối cùng; nghe nói phía sau cánh cửa đó là một thành tựu kĩ thuật vô giá.
Dù nó được quân đoàn cyber sử dụng hay thuộc về người cải tạo cơ giới thì cũng đạt được vị trí đỉnh cao khiến cho giới tài phiệt ngưỡng mộ.
Tương Nam Lý bối rối: [ Thứ đó... là một cỗ máy đúng không? Dù nó có hay ho tới mấy thì cũng là hàng tồn kho từ trăm năm trước rồi. Chưa hết hạn sử dụng hả? ]
Trong thời đại mà anh sống, điện thoại di động đã được xem là đồ cổ từ 10 năm trước. Anh thật sự không thể tưởng tượng ra nổi một khối kim loại không được sử dụng liên tục suốt 600 năm sẽ tồn tại như thế nào.
Chẳng lẽ thành đống đồng nát?
Hệ thống trả lời: [ Không nhất định là máy móc. Trong hệ thống cơ giới có giá trị sẽ được phân loại thành ba cấp bậc. ]
[ Cấp bậc theo thứ tự từ thấp đến cao là cơ giới vinh quang, cơ giới thiên tai, cơ giới sứ đồ* ]
*Raw 荣耀机械 (vinh quang kỵ giới), 天灾机械 (thiên tai kỵ giới), 使徒机械 (sứ đồ kỵ giới)
Tương Nam Lý nghiền ngẫm một lát, hỏi: [ Chúng khác nhau như thế nào? ]
[ Vũ khí hạt nhân không thuộc sản phẩm cơ giới nhưng sức mạnh của nó tương đương với những sản phẩm của "cơ giới vinh quang". ]
[ 1 năm trước, chỉ huy Alpha của quân đoàn cyber có dự định khai hỏa vũ khí vũ trụ vệ tinh số 2, cấp bậc của vũ khí vũ trụ đó ngang ngửa với "thiên tai cơ giới". ]
[ Còn cơ giới sứ đồ trong truyền thuyết thì theo lời Tương Nam Lý dặn dò, ngài ấy có để lại 4 cỗ máy không rõ hình thái, chỉ lưu truyền tên gọi qua nhiều thế hệ. ]
Đầu Tương Nam Lý đầy dấu chấm hỏi: Hệ thống cơ giới này nghe vừa ngớ ngẩn vừa ngầu lòi... Nhưng mà khoan đã, dựa theo lời mình nói là ý gì??
Anh nằm trên lưng Tân Truy, lần đầu tiên cảm thấy đầu óc cũng chỉ để trưng như gương mặt như hoa như phấn của mình.
[ Thường xuyên đối phó với chiến tranh, phải di cư trên diện rộng một thời gian dài đã khiến cho nhân loại thất lạc nhiều thành tựu kĩ thuật khoa học. Cho nên nhân loại mới thường xuyên quay về mặt đất để khai phá, điều tra những kĩ thuật công nghệ đã lưu truyền qua nhiều thời. ]
[ Nhưng điều bất ngờ là phía bên quân đoàn cyber cũng không tạo ra thêm những cỗ máy cao cấp hơn... Ha, dù sao thì máy móc cũng chỉ biết bắt chước theo, không thể sáng tạo được. ]
[ Kĩ thuật chế tạo cơ giới hiện nay cũng không khác mấy so với mấy trăm năm trước. Huống hồ vật liệu để chế tạo máy móc còn có nhiều thành phần thuộc sản phẩm khai thác vũ trụ không thể tái tạo. Bây giờ, hầu hết những thiết bị máy móc mang lại hi vọng cho con người là "cơ giới vinh quang", trong cuộc chiến giữa nhân loại và cyber lần thứ nhất, chúng cũng không thể sánh ngang với chỉ huy quân đoàn cyber bên kia. ]
[ Như vậy thân thể mà công ty công nghiệp nặng Đông Hoàng chuẩn bị cho Alpha cũng phải có giá trị ngang ngửa với "cơ giới thiên tai". ]
Hệ thống lầm bầm lầu bầu liên tục: [ Vậy thì vì sao người biến dị bị nó kích thích và luôn tìm cách đi đến đây? Chẳng khác gì lạy ông tôi ở bụi này, báo cho người của cục điều tra biết về sự hiện diện của mình. ]
Thông tin quá ít, hệ thống không thể đưa ra đáp án cụ thể cho vấn đề.
Bồ Đề rút dây kết nối trên não ra, sắc mặt trắng bệch, thở hồng hộc không ngừng.
Hắn giơ con chip đen trong tay lên: "Tôi đã xâm nhập vào trong, đã mở được quyền hạn công nhân, chúng ta có thể vào rồi."
Tương Nam Lý có chút không chịu nổi.
Kĩ thuật não máy tính là một trong những kĩ thuật bí hiểm và nguy hiểm nhất. Nghe nói số lượng nhân viên kĩ thuật an ninh mạng ở đây đều giảm đáng kể trong mỗi năm.
Tương Nam Lý nằm sau lưng Tân Truy, đi qua cánh cửa kim loại trước mặt.
"Xác nhận thành công."
Âm thanh máy móc vang lên bên tai anh.
Hầm trú ẩn bên cạnh nhà máy đúng là không đơn giản.
Kiến trúc trong tầng ngầm thứ hai của hầm trú ẩn tràn đầy cảm thức hiện đại, vách tường được làm từ kim loại đổ bê tông, toàn bộ không gian toát lên sự lạnh lẽo, nghiêm trang.
Thật khó hình dung ra được sự lạnh lẽo đó, có lẽ nó xuất phát từ việc bị đuổi giết liên tục, có lẽ do máy theo dõi trên trần nhà sẽ ngẫu nhiên lóe lên sắc đỏ như cảnh cáo.
"Đây là chỗ nào vậy, xưởng sản xuất ngầm sao?" Tân Truy cau mày.
Toàn bộ tầng ngầm được sơn màu xám xịt nhàm chán. Vài trăm năm trôi qua, nhà máy vẫn còn lưu trữ một nguồn điện ít ỏi. Hành lang xác định được có người đến nên tự động bật sáng đèn.
Không biết bị dột ở đâu, dòng nước nhỏ không ngừng chảy xuống trần, trên mặt đất đầy những sợi dây điện đứt gãy, linh kiện kim loại rỉ sét nằm im lìm trong vũng nước.
Bồ Đề vuốt chuỗi Phật châu, mệt mỏi nói: "Quan tâm ở đâu làm gì. Tân Truy, anh kiểm tra tình huống đi, tôi ở đây xem thử có xâm nhập tường lửa được nữa không, thử tìm đường ra như thế nào."
Văn phòng công ty sử dụng cửa kính, sờ thử, trên tấm kính thủy tinh sáng lên một màn hình tự động, yêu cầu nhập mật mã, cũng may loại mật mã này không làm khó được Bồ Đề.
Bồ Đề lấy laptop to cỡ một quyển sách từ trong ba lô ra, đặt ở trên bàn, gõ lạch cạch một dãy số. Vài phút sau, cánh cửa tự động mở sang hai bên.
Tương Nam Lý là người nguyên thủy nên tận mắt chứng kiến một màn này thì vô cùng kích động, ánh mắt sáng long lanh: [ Trời ơi ngầu quá. Làm bằng cách nào vậy? ]
Alpha: [ Chỉ là kĩ thuật xâm nhập an ninh mạng, không có gì ghê gớm. ]
Nó tỉnh táo nuốt xuống câu "Ai cũng có thể làm được".
"Kiểm tra thử. Trong góc phòng có hai cyber bảo vệ. Nhưng vẫn chưa bị kích hoạt, trước tiên không cần quan tâm." Bồ Đề dặn dò, sau đó bắt đầu làm việc: "Hay là Tân Truy thử đến xem kích cỡ của hai con cyber đó đi, có thể lấy được linh kiện gì cho Tu sử dụng không?"
Họ đang bị quân đoàn kỵ sĩ đuổi giết, trong đó người cải tạo cơ giới có sức chiến đấu cao nhất lại đang bị thương nặng, vậy mà toàn đội vẫn giữ được bình tình, thái độ thong dong không hề nao núng.
Có thể thấy rằng đây là một đội điều tra thuộc hàng ngũ tinh anh ở thành phố Cô Tô, chuyên phụ trách đi đầu trong nhiệm vụ điều tra và tấn công.
Khi đội điều tra gặp quân đoàn kỵ sĩ Thiên Khải thì phản ứng bình thường sẽ là "Rút lui báo cáo", nói thẳng ra là chạy trốn; nhưng phản ứng của Lạc Tu sẽ là "Để tao xem tụi mày muốn làm gì".
Đi theo đội trưởng như Lạc Tu, ai cũng đã quen với áp lực, quan trọng nhất là tìm cách giải quyết vấn đề.
Tương Nam Lý lại tiếp tục công tác của mình. Không gian ở đây không đơn sơ như trước nhưng vật chất, công cụ lại khan hiếm. Ánh đèn cũng không lớn như ban đầu, làm việc nhiều mắt cũng rất mỏi.
Anh tiếp tục lắp ráp cánh tay máy chưa kịp hoàn thành. Tân Truy dựa theo phương hướng mà Bồ Đề hướng dẫn, tìm hai cyber bảo vệ trong góc.
Bên ngoài vang lên tiếng đánh nhau ồn ào. Tương Nam Lý không khỏi ngẩng đầu nhìn nơi phát ra tiếng ẩu đả nặng nề, nhưng anh chỉ nhìn thấy những luồng điện phát sáng mơ hồ.
Tiểu Yên xoa đầu Tương Nam Lý, giọng điệu tràn ngập tình yêu thương từ bậc cha mẹ: "Đừng sợ. Tân Truy đang dọn dẹp rác bẩn thôi; cậu cứ tiếp tục làm đi."
Nửa tiếng sau, Tân Truy khiêng hai cyber bảo vệ đã bị hỏng quay về văn phòng.
Hắn nắm chúng đến trước mặt Tương Nam Lý: "Cậu xem thử dùng được gì không, ít nhất cũng phải giúp anh ấy đứng lên đi. Cậu chủ, mỗi lần di chuyển đều phải đẩy anh đi, thật là kéo chân sau đó."
Tu chân thành xin lỗi: "Xin lỗi, sau này tôi sẽ cẩn thận hơn."
Tương Nam Lý mở những linh kiện của cyber mới ra kiểm tra thử: "Dây điện cháy, con chip trung tâm cũng hỏng rồi."
Tân Truy là người theo chủ nghĩa đánh nhanh thắng nhanh, hắn trực tiếp sử dụng điện giật, phá hủy hệ thống trung tâm của hai cyber bảo vệ.
Ánh mắt Tu toát lên vài phần thất vọng. Liên lụy đồng đội của mình hiển nhiên không phải tâm trạng tốt đẹp gì.
Tương Nam Lý lại nói tiếp: "Nhưng vẫn có thể dùng được. Anh yên tâm, tôi sẽ giúp anh đứng lên được."
Giọng nói của Tương Nam Lý tràn ngập sự tự tin. Dù có phải nói khoác hay không thì trong giây phút căng thẳng như hiện tại, câu nói của anh quả thực là một liều thuốc trấn an hiện quả.
Tương Nam Lý giơ tay lên, cỗ máy vốn hoàn chỉnh nhanh chóng bị tháo dỡ thành từng mảnh với tốc độ còn nhanh hơn cả đầu bếp xử lý một con bò.
Nhìn mức độ xử lý linh kiện cũng có thể nhận ra được trình độ của kĩ sư cơ khí. Hơn nữa với khả năng quan sát và nhận diện linh kiện này không thể dựa vào "nhận thức chung" về máy móc mà đạt được.
Thật khó mà tin nổi Tương Nam Lý chỉ vừa rời khỏi khoang đông lạnh một tháng trước.
Tương Nam Lý dùng tốc độ chớp nhoáng lắp ráp xong một cánh tay, sau đó trang bị cho Lạc Tu.
Trong miệng anh không ngừng lẩm bẩm: "Bảng điện... Điểm căn chỉnh, xong. Đường cung cấp năng lượng, xong. Lõi cơ khí, xác nhận đã bật trạng thái khởi động."
Sau khi điều chỉnh xong, một tiếng "cạch" vang lên thật nhỏ, cánh tay máy hoàn chỉnh được nối với cơ thể của Lạc Tu.
Tương Nam Lý luồng tay vào trong bộ đồ phòng hộ lau mồ hôi trên trán: "Anh thử xem?"
Về cơ bản, quá trình này cũng giống như tái tạo lại cơ thể mới. Dù chỉ là cấu trúc máy cơ bản nhưng thân thể này không được sử dụng cấu trúc hay nguyên vật liệu đặc biệt gì như cơ thể gốc.
Trông có vẻ không cần sử dụng kĩ thuật gì cao siêu —— nhưng nếu Tân Truy tìm một kĩ sư cơ khí khác ngoài Tương Nam Lý đến đây thì bây giờ người đó cũng chỉ có thể ngồi phát ngốc trước đống linh kiện tạp nham dưới hầm trú ẩn.
Tu thử hoạt động cánh tay mới lắp trên người, cánh tay đong đưa phát ra tiếng điện "xẹt xẹt".
"Sử dụng được." Hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, có hơi chút ngoài dự đoán: "Chỉ cần không có tổn hại gì đến kết cấu thì có thể dùng cho đến khi nó báo hỏng."
Trên gương mặt nghiêm túc của Tương Nam Lý cuối cùng cũng có ý cười: "Có thể sử dụng được là tốt rồi. Bây giờ anh mới chỉ có hai cánh tay thôi, còn thân thể, chân cũng cần phải sửa... Trên người hai cyber mà Tân Truy tìm được có một số trang bị vũ khí, tôi sẽ lấy chúng trang bị cho anh."
Khi đối mặt với người bình thường thì những món vũ khí này vẫn có ưu thế lớn.
Bồ Đề ngồi ở bàn làm việc chợt lên tiếng: "Người của tòa án dị giáo đuổi đến."
Hắn chuyển màn hình máy tính về phía Tu: "Anh xem."
Trên màn hình có một đoạn video hiển thị thời gian hiện tại. Không gian là một sườn núi phủ đầy tuyết trắng, một đoàn quân kỵ sĩ đang chậm rãi bước đi, có vẻ đang tìm kiếm gì đó.
Trên đỉnh đầu của quân đoàn có một con quạ đen ba mắt đang chao lượn, bên cạnh những con ngựa máy là những người biến dị bò sát liên tục ngửi mùi.
Những người biến dị đánh mất thần trí có làn da đỏ như máu, hoặc nói đúng hơn là những con thằn lằn lớn có màu đỏ không phát động tấn công mà lại ngoan ngoãn làm lũ chó săn đi theo quân đoàn kỵ sĩ Thiên Khải.
Phạm vi vài mét trong tuyết không ảnh hưởng đến khứu giác của chúng. Một người biến dị chợt gào rống về một vị trí trong màn tuyết.
Một kỵ sĩ mặc giáp đen nhảy xuống ngựa, bước từng bước vững chãi trên tuyết dày.
"Kiểm tra." Người đàn ông hô.
Tương Nam Lý có thể đoán được đó là cửa vào hầm trú ẩn.
Con quạ đen từ xa bay đến gần, đôi cánh to đập nát camera theo dỗi ẩn.
Nó cúi đầu nuốt chửng camera vào bụng.
Tòa án dị giáo chữ thập đen ngoài việc cải tạo gien đối với nhân lại còn tiến hành chế tạo nhiều động vật biến dị hữu dụng khác. Ví dụ như quạ đen có chức năng điều tra và cảm ứng được các thiết bị kim loại.
Trên màn hình ngay lập tức tối đen. Tương Nam Lý hỏi: "Đây là cách chúng ta rất gần hả?"
"Đúng vậy." Giọng của Tiểu Yên khàn khàn: "Rất gần. Nếu không tìm được cửa ra, chúng ta chỉ có thể chơi trò mèo bắt chuột với chúng ở dưới hầm trú ẩn. Nhóc, có sợ không?"
Tương Nam Lý dõng dạc: "Tôi 48 tuổi."
Tiểu Yên liếc mắt nhìn: "Thật không, sao trông cậu cùng lắm chỉ khoảng 20 tuổi thôi? Nhìn bằng mắt thường tôi cũng có thể nhìn ra được... Chúng ta cần phải tăng tốc, còn khoảng 2 tiếng nữa."
Tác giả có lời muốn nói:
(*) Sản phẩm cơ giới: những cỗ máy có sức mạnh cường đại, được chia làm 3 cấp bậc từ thấp đến cao: cơ giới vinh quang, cơ giới thiên tai, cơ giới sứ đồ.