Hà Chi Châu...... dì cả đã đến rồi hả?!
Thẩm Hi đứng ở trong sân bóng rổ, bấm ngón tay tính ngày, quả thật khôngsai, hôm nay đúng là ngày mà "họ hàng thân thích" của cô đến thăm! ThẩmHi lại giẫm giẫm hai chân trên đất, không biết phải làm gì bây giờ?
Nhưng..... một nam thần như Hà Chi Châu tự nhiên lại có “nghỉ lễ” chuyện này thật...... có chút thú vị!
Anh chàng này đời trước không biết đã làm thương tổn biết bao nhiêu con gái nhà lành nên đời này ông trời mới để cho dì cả đến thăm như vậy! Chắchẳn là tội lỗi chồng chất rồi...... Thẩm Hi đứng ở sân bóng rổ nhưmột người điên, lúc trước vừa dậm chân lúc sau lại bật cười, cuối cùngche miệng cười sung sướng mà chạy thẳng đến Học viện Sư Phạm.
Những cơn gió trong lành mát mẻ vào ban đêm ào tới trước mặt, Thẩm Hi chạy ởtrên đường mòn trong rừng, trong không khí hơi lạnh này lại còn mangtheo mùi hoa lài thoang thoảng, giống như có một người thiếu nữ dịu dàng cầm khăn tay phất qua gò má của cô vậy. Bóng cây trùng trùng, ánh trăng sáng tỏ, tâm tình của Thẩm Hi rất tốt hận không thể bay lên đến tậntrời.
Một đường chạy đến lầu sáu của ký túc xá nữ, Thẩm Hi trựctiếp chạy lên cầu thang, đáng tiếc vóc dáng khỏe mạnh của cô vẫn bị conmắt sắc bén của dì Lý quản sinh bắt được.
Trước kia dì Lý vẫn thích cô nhất vì Thẩm Hi lúc nào cũng tươi cười kéo tay bà gọi: "Dì Lý …"
"Dì Lý" chữ dì được Thẩm Hi kéo thật dài, Lý Mỹ Hoa là người phụ nữ hiềnlành, đời này cũng chưa từng được hưởng thụ sự nũng nịu của bất cứ cậuthanh niên đẹp trai nào. Nhưng vẫn hung hăng giữ tay của Thẩm Hi lại,hành xử rất có nguyên tắc: "Đẹp trai cũng không dùng được đâu!"
Thẩm Hi liền bĩu môi, đang định phát động thế tấn công kế tiếp thì một cóngười lên tiếng ngăn cô lại, quay đầu lại nhìn hóa ra là Hà Chi Châu.
Mặt của anh trắng bệch......
Thẩm Hi liền im lặng đi tới cẩn thận nắm lấy tay Hà Chi Châu, tỏ vẻ lo lắng hỏi thăm: "Sao lại tự mình đi xuống......"
Hà Chi Châu ghét bỏ hất nhẹ tay Thẩm Hi ra, rồi lạnh lùng đi ra khỏi kýtúc xá nữ. Thẩm Hi nhanh chóng chào Lý Mỹ Hoa: "Dì Lý thân ái, bạn củacháu không khỏe nên cháu đưa cô ấy đến bệnh viện......"
Áichà! Dì Lý thân ái, bây giờ miệng cậu thanh niên nào cũng đều ngọt nhưvậy...... Lý Mỹ Hoa vui vẻ cất lời hát: "Ngọt như mật......Ngọt như mật......"
Hà Chi Châu đi ở phía trước Thẩm Hi,bước đi rất nhanh, Thẩm Hi có hai cái chân dài mà cũng còn không theokịp. Cô nóng nảy, nhìn Hà Chi Châu nói: "Anh đừng đi nhanh như vậy nữa,cẩn thận bị rong ra ngoài....."
Quả nhiên Hà Chi Châu liền dừng lại.
Thẩm Hi lập tức đuổi theo, cúi đầu nhìn Hà Chi Châu, phát hiện mặt của anhđã từ trắng biến sang xanh mét, một đôi mắt lá liễu đang tức giận mà bốc cháy hừng hực.
"Tức giận cũng dễ dẫn đến đau bụng kinh đấy." Thẩm Hi kéo tay Hà Chi Châu nói tiếp: "Chúng ta không tức giận nữa được không?"
Hà Chi Châu lại hất tay Thẩm Hi ra, trầm mặc đi về phía trước.
——
Tối nay, Hà Chi Châu nhất định không thể ngủ lại ký túc xá nữ được rồi,Thẩm Hi cũng được thăng cấp lên chức bảo mẫu cho anh. Trước tiên bọn họđi đến siêu thị, Thẩm Hi cầm lấy giỏ mua đồ, nhanh chóng vọt vào khu đồdùng dành cho phái nữ, ngồi xổm trên đất lựa chọn.
Dành cho ngày, cho đêm, một trăm phần trăm cotton, mỏng nhẹ, mềm mại, dài một trămchín mươi milimet, hai trăm bốn mươi, ba trăm bốn mươi.....
Hà Chi Châu đi theo sau Thẩm Hi, đưa mắt nhìn sản phẩm trưng bày vô cùngđa dạng kia, lại muốn nổi cơn thịnh nộ, nhưng lúc này dưới bụng lạitruyền đến một cảm giác đau đớn khiến anh phải gắng sức kìm chế lại.
Hà Chi Châu cố gắng hít thở, khắc chế cơn tức giận, tựa vào cây cột lớn hỏi Thẩm Hi: "Cô chọn xong chưa?"
Thẩm Hi ngoái đầu lại nhìn Hà Chi Châu, mặc dù anh vẫn dùng giọng nói lạnhnhạt như bình thường nhưng từ bên trong vẫn nghe ra được cảm giác đauđớn. Người con trai phải trải qua kiếp nạn đau bụng kinh này có lẽ đờitrước đều là thiên sứ bị gãy cánh...... Thẩm Hi quay đầu lại tiếptục tìm kiếm sản phẩm thích hợp, đồng thời không quên hỏi thăm ý kiếncủa “bản nhân”: "Này......anh có thích nhãn hiệu nào không?"
Sao lại hỏi anh có thích nhãn hiệu nào hay không! Hà Chi Châu không nhịnnổi nữa, đi thẳng đến giỏ mua đồ bên cạnh Thẩm Hi đạp một cước, Thẩm hiđứng ở bên cạnh, bị lực cường đại này ảnh hưởng liền ngã ra đằng sau.
Thẩm Hi đặc biệt dũng cảm bò dậy, bi phẫn xoay người, ra dáng "đàn ông" tiêu chuẩn nhìn Hà Chi Châu: "Tôi tốt bụng chọn cho anh xem loại nào tốtnhất, mà anh lại còn đá tôi!"
Tám giờ tối, chính là thời điểmđông nhất của siêu thị, cũng là thời gian cao điểm mà chị em phụ nữ xuất quân ra cửa mua đồ. Ở thời gian và địa điểm như vậy, cùng với hành động bi phẫn lên án kia của Thẩm Hi ngay lập tức hấp dẫn một nhóm quần chúng đến vây xem.
Chàng trai tuấn tú tốt bụng chọn lựa sản phẩm cho bạn gái mà bạn gái thì lại có dáng vẻ như vậy......
Trời ạ, chẳng lẽ đây chính là tổ hợp đang thịnh hành "Nam ấm"(Ấm ở đây là ấm áp) cùng với "Nữ tác"(Tác ở đây chính là tác quái, làm mình làm mẩy)sao? Các bác gái nhìn bọn họ chỉ chỉ trỏ trỏ khiến cho Thẩm Hi cũngkhông được tự nhiên. Cô nhanh chóng chọn mấy loại "Dành cho Thiếu nữ" mà trước đây mình hay dùng, nhưng bởi vì không yên lòng, lại lấy thêm mấytúi "Bảo bối của mẹ" cho vào.
"Đủ rồi, Thẩm Hi!" Mặt của Hà Chi Châu đã hoàn toàn xụ xuống.
Thẩm Hi phẫn nộ đứng lên, xách giỏ đồ đi bên cạnh Hà Chi Châu. Anh liền đoạt lấy giỏ đồ trong tay cô đi thẳng đến quầy thu ngân, nhập vào đội ngũđang xếp hàng chờ thanh toán.
Thẩm Hi đi sau Hà Chi Châu, độtnhiên nghĩ đến còn có thứ cần mua, nên chạy quay trở lại. Hà Chi Châuxách giỏ đồ nhìn Thẩm Hi chạy tới chạy lui, hít sâu một hơi, tự nói vớimình: không nên nổi giận, không nên nổi giận......
Thẩm Hicầm một hộp trà gừng và một hộp cao dán giữ nhiệt, lúc tính tiền cònđịnh giành trả tiền nữa, nhưng sau đó cô lại phát hiện, nếu cô giành trả tiền thì chính là "Hà Chi Châu" trả rồi còn gì cho nên chỉ đành xáchtúi mua hàng thôi.
Nếu bây giờ cô là con trai thì nhất định có thể đảm đương được ba chữ "nam tử hán"!
Hai người đi ra khỏi siêu thị, bắt xe taxi để đi về. Thẩm Hi tốt bụng mởcửa xe cho Hà Chi Châu, mà anh lại còn nghiêm túc nhìn cô nói: "Thẩm Hi, đủ rồi."
Được rồi. Đủ rồi. Edit by BAT _ DĐLQĐ
Hà Chi Châu ngồi lên xe, trực tiếp nói tên của một khách sạn cao cấp năm sao.
Thẩm Hi liền nhắc nhở anh: "Khách sạn này rất đắt đấy."
Hà Chi Châu nhắm mắt lại, không thèm để ý tới cô nữa.
Chú tài xế thấy vậy cũng không đành lòng, lên tiếng giáo dục Thẩm Hi: "Đãlà một người đàn ông không nên keo kiệt như vậy!" Thuê phòng mà cũngphải tính toán thì làm sao mà theo đuổi được một bạn gái như hoa nhưngọc như thế này cơ chứ! Nhìn bề ngoài cũng không đến nỗi mà lại...Nghĩ đi nghĩ lại, chú tài xế dành tặng cho cô một nụ cười hết sức khinhbỉ.
Thẩm Hi thầm than thở trong lòng, rồi nói với chú tài xế: "Chú không hiểu đâu......"
"Tôi hiểu chứ!" Chú tài xế lại cứ một mực khăng khăng phủ định.
Thẩm Hi tiếp tục than thở: "Được rồi, chú hiểu."
Chú tài xế lúc này mới hài lòng, đạp chân ga tăng tốc. Theo định luật quántính thì Thẩm Hi và Hà Chi Châu đều bị lui về phía sau, nghiêng nghiêngngả ngả. Thẩm Hi thì không có vấn đề gì, nhưng đối với Hà Chi Châu thìđây chính là một bi kịch, từ bụng lại có một "dòng nước ấm" chảy xuôixuống......
Hà Chi Châu day day huyệt thái dương, anh cảm thấy cho dù có chết cũng còn hạnh phúc hơn so với hiện tại nhiều!
——
Xe taxi dừng ở khách sạn cao cấp năm sao đèn hoa rực rỡ, Hà Chi Châu quaysang bảo Thẩm Hi: "Lấy chứng minh với thẻ tín dụng ra đi." Thẩm Hi mở ví ra, chính xác lấy ra từng thứ đưa tới, nhưng sau đó lại cảm thấy bănkhoăn, cô chân thành nhìn anh nói: "Tôi nên mời anh mới phải."
Hà Chi Châu lập tức tặng cho cô một bộ mặt vô cùng khó chịu.
Hà Chi Châu bây giờ chính là ông trời, Thẩm Hi nào dám có ý kiến. Cô và Hà Chi Châu đều đã như vậy rồi, còn phải giả vờ thuê hai phòng làm gì nữa, trừ lãng phí ra cũng không còn ý nghĩa nào khác.
Số phòng củabọn họ là phòng 9267, Hà Chi Châu vừa vào cửa đã đi ngay vào nhà vệsinh, Thẩm Hi nhìn anh đóng cửa lại, bất tri bất giác lại cảm thấy không được tự nhiên. Cô sờ sờ vào khuôn mặt đang nóng ran lên của mình rồihỏi Hà Chi Châu ở bên trong: "Này, anh thấy thế nào rồi?"
Hà Chi Châu không hề trả lời lại.
Thẩm Hi rất lo lắng nên dán mặt vào cửa chỉ đạo từng bước cho anh: "Anh Hà,trước tiên phải xé vỏ ra, sau đó sẽ thấy ở hai bên có hai cái cánh nhỏ......"
"Câm miệng!" Bên trong rốt cuộc cũng truyền đến giọng nói đầy tức giận của Hà Chi Châu nhưng lại bằng "giọng nữ".
Thẩm Hi đành hậm hực trở lại phòng ngủ. Khách sạn năm sao này cũng không lớn lắm, tự nhiên lại muốn nhảy múa, mấy ngày liên tục bị đè nén khiến chocô cấp bách muốn buông thả bản thân một chút. Cô đè ép chân, thử tínhdẻo dai của cơ thể này xem thế nào, cuối cùng lại phải vỗ vỗ vào bắp đùi mà ca thán: "Đủ dài! Đủ cứng!"
Thẩm Hi lại định thử làm động tác xoạc chân, mặc dù có chút khó khăn, chỉ là cô đã có kỹ xảo nên cũngkhông có vấn đề gì. Cô xoay cổ tay, cổ chân vận động cho nóng người, sau đó mở rộng hai chân ra, từ từ hạ thấp người xuống......
Đột nhiên, cửa phòng vệ sinh bị mở ra, Hà Chi Châu trưng một bộ mặt thối từ bên trong đi ra, tức giận hỏi cô: "Thẩm Hi, cô ở đây làm cái trò gìthế?"
"Giúp anh hoạt động gân cốt." Thẩm Hi cười cười trả lời.
"Thôi ngay cho tôi." Hà Chi Châu gắt lên. Vẻ mặt tràn đầy khí thế, nhưng tình trạng cơ thể lúc này không thể chống đỡ được lí trí.
Thẩm Hi đứng lên, chạy tới đỡ Hà Chi Châu ngồi xuống sofa, quan tâm hỏi: "Cảm thấy thế nào rồi."
Đoạn đường này, câu mà Thẩm Hi hỏi nhiều nhất chính là "Cảm thấy như thếnào", không ngừng nhắc anh chuyện biến thái cỡ nào đang diễn ra với bảnthân mình. Hà Chi Châu ngồi xuống sofa, liếc Thẩm Hi nói: "Có cần tôiphải viết một bài thể nghiệm thật tâm đắc cho cô hay không?"
Lạicòn có thể tự giễu như vậy thì chắc đã đỡ hơn nhiều rồi. Thẩm Hi trấn an vỗ vỗ vào vai của Hà Chi Châu, sau đó rót một cốc trà gừng mang tới:"Uống cái này đi, cho ấm “cung”."
Ấm “cung”...... Anh lấy ởđâu ra cái “cung” chứ? Máu nóng liền dồn lên mặt, phía dưới cũng có mộtdòng nhiệt huyết vọt ra. Anh nhắm mắt lại vô vọng thừa nhận, bây giờtrong thân thể này đúng là có một cái “cung” thật. Cho nên lúc này toànthân cảm thấy thực vô lực tựa vào ghế. (Cung ở đây chính là niêm mạc tửcung bị bong tróc ra, tạo thành hiện tượng kinh nguyệt.)
Tiếp đó liền một hơi uống hết cốc trà gừng.
Thẩm Hi nhìn anh uống gấp gáp như vậy, tốt bụng nói: "Chậm một chút, cẩn thận sặc!"
Quả nhiên Hà Chi Châu lập tức bị sặc.
Thẩm Hi ngoan ngoãn xé một miếng cao giữ nhiệt rồi đưa cho anh: "Anh dán cái này lên đi."
"Không cần." Hà Chi Châu cự tuyệt, nhắm mắt giả vờ ngủ say.
Thẩm Hi ngồi xổm trên đất nhìn Hà Chi Châu "lạnh lùng" liền cố gắng khuyên:"Hà Chi Châu, việc này anh phải nghe tôi, dù sao tôi cũng có bảy tám năm kinh nghiệm, cũng coi như là tiền bối của anh......"
Haichữ "tiền bối" này khiến cho Hà Chi Châu lại muốn nóng máu, nhìn Thẩm Hi cắt ngang: "Có thể để cho tôi yên tĩnh một lát được không?"
"Được rồi." Thẩm Hi nhàm chán nói, cũng rót một ly trà gừng ngồi uống. Bênkia Hà Chi Châu uống trà gừng vào thì cảm thấy thư thái hơn trước nênkhẽ mở mắt ra bảo Thẩm Hi dán cao giữ nhiệt cho mình.
Người này...... đã thông suốt rồi sao?
Thẩm Hi cảm thấy rất vui vẻ, trực tiếp vén áo của Hà Chi Châu dán lên. Độtnhiên anh lại đưa tay giữ lại, cất giọng mềm nhũn nói với cô: "Để tôi tự làm."
Thẩm Hi đột nhiên thấy run rẩy, liền cúi đầu xuống, chỉthấy hai bàn tay của hai người khác phái đang chạm vào nhau. Mặt khôngkhỏi đỏ lên. Nhưng cái này thật là không khoa học, cô chỉ bị "bản thân"chạm vào thôi mà?!
Không khí lúng túng lan tràn trong không khí, âm thầm bắn ra các tia lửa điện. Thẩm Hi liếc trộm Hà Chi Châu thấy anh ho nhẹ một tiếng, mặt không biến sắc quay đầu sang chỗ khác.
Buổi tối, Hà Chi Châu mặc dù bị "bệnh" nhưng vẫn làm việc rất tích cực, Thẩm Hi đi tới nhìn thử liền phát hiện trên màn hình máy tính đang lập trình nước biển, sấm chớp, du thuyền, còn có hai người..... Hà Chi Châuđang mô phỏng lại toàn bộ quá trình xảy ra ngày hôm đó.
"Cuối tuần này, chúng ta sẽ bay ra Thanh Đảo." Hà Chi Châu quay sang nói với cô.
Thẩm Hi yếu ớt mở miệng: "Không phải anh muốn mang cả dì cả đến đó đấy chứ?"
Hà Chi Châu nghĩ đến chuyện này buồn bực không muốn nói chuyện, trực tiếptắt máy, lên giường đi ngủ. Thẩm Hi cũng trèo lên một cái giường khác,đưa mắt nhìn vào bóng lưng không nhúc nhích của Hà Chi Châu, lặng lẽ tắt đèn.
Bóng tối lập tức bao trùm cả căn phòng, đồng thời cũng trả lại sự yên tĩnh vốn có của nó.
Thẩm Hi xoay người, sợ quấy rầy đến Hà Chi Châu nên động tác rất nhẹ.
Thật ra thì, xảy ra chuyện như vậy, cô cũng thấy rất khó chịu. Có nhiều lúcchỉ muốn làm cho không khí thoải mái một chút, nhưng mỗi lần đều lỡ lờicả......
Thẩm Hi ghé đầu lên gối, vuốt vuốt hốc mắt đang cay cay: có phải đầu óc cô thật không dùng được không...... Thật khócó thể tiếp nhận nổi!
"Thẩm Hi, mỗi người chúng ta đều có vị trívà cương vị riêng, cô cũng đừng lo lắng." Đột nhiên, giường bên kiatruyền đến tiếng của Hà Chi Châu. Rõ ràng là anh dùng giọng nói của cônhưng sao lại thấy nó đi vào lòng người đến thế.
Thẩm Hi nhìn lên trần nhà rồi đáp lại: "Tôi...... không lo lắng."
"Vậy thì tốt." Hà Chi Châu lại nói.
Thẩm Hi cong cong khóe môi cười lên. Trong bầu không khí như thế này tự dưng cô lại muốn bộc bạch nỗi lòng. Cô nghĩ đến bí mật ngày hôm qua Hầu Tửđã kể, liền lật người xem Hà Chi Châu thành "Anh trai tri tâm” mà thổ lộ tâm sự của mình: "Anh Hà, có cách nào để biết được một người trai concó thật lòng yêu người con gái đó hay không?"
Anh Hà......Đầu tiên là "Người có duyên", bây giờ lại đổi thành "Anh Hà" rồi! HàChi Châu nhẹ nhàng thở hắt ra những uất ức chất chứa trong lồng ngực rồi sâu kín trả lời: "Nếu như người đó là đối tượng của cô mà nói thì chỉcần xem đầu óc của anh chàng kia có vấn đề gì hay không là được rồi."
Thẩm Hi liền hất cằm lên nói: "Vậy anh cảm thấy đầu óc của Lâm Dục Đường có hay không?"
Người này...... Hà Chi Châu muốn lật người nhưng nghĩ đến cơn ác mộngmang tên "Rò rỉ" kia, lại thẳng tắp nằm ở trên giường. Anh nói với ThẩmHi: "Tôi làm sao mà biết được, cũng có phải là bác sĩ khoa thần kinhđâu."
Trong lòng Thẩm Hi đang oán thầm. Đột nhiên, cô nghĩ đếnmột biện pháp rất hay, khóe môi khẽ nhếch lên, lập tức chia sẻ cho người bên cạnh: "Tôi có biện pháp, ngày mai tôi sẽ nói cho Lâm Dục Đường biết tôi chính là Thẩm hi, sau đó sẽ hỏi anh ấy có dám hôn tôi hay không,nếu như anh ấy thực sự yêu......"
"Bốp ——"
Thẩm Hicòn chưa nói xong, liền cảm giác lỗ mũi đau nhói, thì ra là Hà Chi Châuvừa ném túi băng vệ sinh đặt ở đầu giường của anh lên người cô.