Trình Bát Chiêu mong chờ được hợp tác với Lộ lão sư.
Lộ Thức Thanh đau lòng vì bị mất sản phẩm ăn theo Dung Tự, cậu vốn cảm thấy mình cũng đủ nhọ rồi, thế mà không bao lâu sau, tiết mục ghi hình của đài Dâu Tây cũng lên sóng.
Cùng với tiến độ cốt truyện trong “Trường An Ý”, có không ít người đã thật sự ship CP anh em, có cả những người cũng từ từ trói CP Dung Tự và Lộ Thức Thanh với nhau để ship.
… Nếu khán giả xem được chương trình kỳ này, thấy Lộ Thức Thanh không hiểu tí gì về Dung Tự thì khéo nhiều người sẽ thoát fan nghỉ ship, có thể dẫn đến ảnh hưởng tỉ suất người xem “Trường An Ý”.
Còn chưa lên sóng thì Lộ Thức Thanh đã lo sốt vó không biết phải làm sao.
Dung Tự thì lại chẳng hề để ý đến, khán giả ship CP hay không không ảnh hưởng gì tới hắn cả, chỉ cần hắn ship là được.
Hơn 7 giờ tối, Dung Tự đến nhà Lộ Thức Thanh nắm cổ áo xách người qua nhà mình, tiện tay vứt xuống sô pha rồi nhướng mày nói: “Tôi còn không thấy sượng thì em lo cái gì.”
Lộ Thức Thanh che mắt, thở thoi thóp: “Bọn họ sẽ nói tôi là fan giả.”
Dung Tự ngồi xuống cạnh, khuyên giải cậu: “Em đừng để ý người ta nói cái gì, tôi biết em không phải fan giả không phải là được rồi à?”
Lộ Thức Thanh vẫn không nói gì.
Dung Tự mạnh bạo ngồi xuống sô pha, tựa lưng ra sau. Hắn lười nhác chỉnh âm lượng TV tới mức to nhất: “Lộ thiếu gia khó hầu hạ ghê. Được thôi, vậy để tôi miễn cưỡng dọc diễn cảm màn bình luận cho em nghe nhé.”
Lộ Thức Thanh: “...”
Lộ Thức Thanh vùi đầu xuống gối, có nói cái gì cũng không chịu xem lịch sử đen tối mang danh “fan giả”.
Cậu cóc tin Dung Tự sẽ đọc to lên thật đâu nhé…
Ơ.
Có khi Dung Tự làm thật đó.
Lộ Thức Thanh hãy còn đang rối rắm, hai tai sắp dựng lên rồi, nom cứ như chú thỏ đứng nghe ngóng trước cửa hang vậy.
Rất nhanh, chương trình kỳ này đã bắt đầu phát sóng.
Dung Tự bật màn bình luận thời gian thực lên, nhìn bình luận lít nhít trên màn hình thì híp mắt. Hắn tùy ý chọn mấy câu bạo dạn sau đó dồn khí vào đan điền rồi đọc những bình luận đó lên bằng giọng nói vang dội mạnh mẽ của phát thanh viên chính tông.
“Ha! Ha! Ha! Lộ lão sư, có thời gian thì cùng nhau ngủ!”
“Lộ Thức Thanh, kết hôn với em đi!”
“Lộ mỹ nhân hay cho một gương mặt vĩ đại! Tốt quá, mị liếm vào màn hình rồi nè!”
Lộ Thức Thanh: “...”
Á á á á!
Lộ Thức Thanh sụp đổ, cậu ngẩng đầu lên, khuôn mặt thẹn thùng đỏ bừng, chỉ hận không thể nổ tung ngay tại chỗ.
Cậu thoi thóp: “Đừng đọc nữa.”
Dung Tự kéo cậu dựa vào sô pha, cười híp mắt: “Vui mà, nếu đánh không lại thì thử gia nhập đi, em xem nhiều rồi khéo lại miễn dịch đấy.”
Lộ Thức Thanh nhăn mày ngồi nhìn màn bình luận lít nhít. Tiết mục vừa bắt đầu sẽ có mấy bước nhảy sau đó đứng tạo dáng, bình luận đã toàn là “có thời gian thì cùng nhau khiêu vũ”.
Hơi nóng bất giác mất khống chế, nương theo cổ đốt lên tới mặt.
Không thể nào miễn dịch được hết!
Cơ mà khán giả cũng chỉ trêu một hồi, đến khi tiết mục chính thức bắt đầu, phần chơi kết thúc thì bình luận đã trở thành cười to phủ kín màn hình.
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha sao Dung Tự cứ hay chạy qua cạnh Lộ Thức Thanh thế, rõ ràng hai người khác đội mà!]
[Dung Tự quên luôn hai người là đối thủ, mà lúc bé Lộ ngược đội bọn họ xong Dung Tự còn hoan hô hớn hở kìa ha ha ha ha]
[Cười khùng ha ha ha]
[Lộ Thức Thanh dẻo vỡi, cái eo này, cặp giò này, ực ực…]
Lộ Thức Thanh xem thêm lát nữa, rốt cuộc cậu cũng đã thôi xấu hổ, cứ dán mắt vào Dung Tự suốt cả quá trình.
Lúc ghi hình tiết mục được chia ra hai nhóm, Lộ Thức Thanh tập trung hoàn thành nhiệm vụ để khỏi bị khán giả mắng, cậu chưa từng để ý Dung Tự vẫn luôn đi theo bên mình.
Chắc Dung Tự thấy cậu là lần đầu tiên lên chương trình giải trí, lo cậu vụng về sẽ sợ hãi rồi lại mất mặt, thành ra hắn mặc kệ MC cứ nhắc đi nhắc lại hai người khác nhóm mà ở cạnh cậu suốt, cứ cười híp mắt, điều hoà tình huống, an ủi cậu.
Khóe mắt lén liếc nhìn Dung Tự, thấy hắn thích ý vắt chân ngồi đấy hút sữa chua. Quét mắt thấy Lộ Thức Thanh nhìn mình, Dung Tự nghiêng đầu: “Muốn uống sữa chua à?”
Lần nào nhìn lén cũng bị bắt quả tang, Lộ Thức Thanh đỏ mặt lắc đầu.
Không dưng con tim căng thẳng vẫn luôn treo lơ lửng của cậu đã chậm rãi đáp xuống.
Trước đó cậu cứ canh cánh khi chương trình lên sóng, người ta sẽ hiểu lầm, cho rằng mình là fan giả. Song khi nghĩ kỹ thì có thể phát hiện ra thứ mà cậu lo nhất thực tế lại là suy nghĩ của Dung Tự.
Vòng thi hỏi đáp ăn ý nhanh chóng đến.
Trên màn hình, Dung Tự còn đang bận mạnh mồm đắc ý, mặt Lộ Thức Thanh đã thảm không nỡ nhìn. Khán giả còn chưa biết sẽ xảy ra sự kiện lật xe quy mô, bọn họ cũng đang bận hít CP hít sống hít chết.
[Há há há coi chả đắc ý chưa kia!]
[Nhanh nhanh nhanh! Hóng coi hai ngươi ăn ý nhau cỡ nào!]
[Mà sao thấy Lộ Thức Thanh không tự tin thế!]
Không bao lâu sau, khán giả đã biết vì sao Lộ Thức Thanh lại không tự tin.
Dung Tự lật nguyên con xe vậy mà lúc xem lại lại không hề mất tự nhiên. Hắn cười tít mắt nhìn Lộ Thức Thanh, mỗi khi anh Thẩm trên màn hình hỏi một câu là hắn lại quay sang nhìn Lộ Thức Thanh, ý kêu cậu đáp lại
[Màu sắc đối phương thích là gì?]
Lộ Thức Thanh trong tiết mục: “Màu lam?”
Dung Tự bấm tạm dừng, quay sang hỏi Lộ Thức Thanh.
Lộ Thức Thanh muốn cứu vãn cục diện này, cậu căng thẳng lật đổ đáp án của “Tiểu Lộ fan giả” trong tiết mục: “Là màu hồng mạnh mẽ!”
Dung Tự vỗ tay: “Rất hay.”
Lộ Thức Thanh: “...”
Thấy rất là trẻ con luôn á.
Nhưng mà Dung Tự nói đâu ra đấy, thần sắc thản nhiên nghiêm túc, bất giác cậu cũng nghiêm túc theo.
Lộ Thức Thanh đáp lại hết 10 câu, cuối cùng khép màn bằng đáp án “đế giày nhúng lẩu” thật hoàn mỹ.
Trong tiết mục vẫn là 10 đề sai hết như cũ.
Khán giả ngu người luôn.
[????]
[Khum phải mà… một câu cũng không đúng luôn?? Lộ Thức Thanh là fan giả!]
[Khum phải Lộ Thức Thanh là fan Dung Tự à? — Tuy là tui rất muốn truy cứu chuyện này nhưng mà biểu cảm của Dung Tự… ha ha ha ha ha ha cười khùng luôn!]
[Ha ha há há há há!]
[Dung Tự anh mà cũng có ngày này???]
[“Cảnh đối diễn rất nhiều” “Chắc chắn không làm khó được chúng tôi” “10 đề nhẹ nhàng đáp đúng hết” “Đúng hông, Thức Thanh?”]
[Ha ha ha ha ha ha hèn chi nãy biểu cảm của Lộ Thức Thanh trông quai quái há]
[Bé Lộ còn đang “Qua! Qua!” ha ha ha ha dễ huông quá trời quá đất.]
Nhưng trong lúc cười khùng, khán giả còn phát giác một chỗ kỳ quái khác.
Sao Dung Tự hiểu rõ Lộ Thức Thanh như lòng bàn tay như vậy?
Mười câu đúng hết không sai.
Anh Thẩm cứ hô chính xác mãi, chúc mừng Dung lão sư! Điểm tăng lên dần dần nhưng Dung Tự trên màn hình lại dần suy sụp, ánh mắt nhìn Lộ Thức Thanh xanh cả lên.
Khán giả:
[Ha ha ha ha ha tao cứ tưởng Dung Tự khoe mẽ tận trời không ai làm lại luôn đó, vậy mà hai năm nay như phạm Thái Tuế, chịu thiệt suốt. Mà quan trọng là lần nào cũng rơi vào tay Lộ Thức Thanh.]
[Đáng há!]
[Lẩu nhà anh = Thịt xào ớt cay hả? Kiến thức kỳ quái này đã được tiếp thu. Tới chừng nào mị mới có được cái miệng ăn nói xà lơ mà mặt không đổi sắc như Dung Tự đây chứ.]
[Dung Tự, anh nói thật đi, đang yêu đương với Lộ Thức Thanh thật phải không? Không đúng, Lộ Thức Thanh có biết gì về anh đâu, chả có nhẽ anh đơn phương tương tư người ta?]
[Kim cương quan điểm. Nếu không sao anh hiểu người ta thế?]
Có bình luận nói Lộ Thức Thanh là fan giả, có cái lại nói giúp cậu. Nhưng đa phần đều là đang khịa lý lẽ xiêu vẹo “lẩu = thịt xào ớt cay” của Dung Tự.
Lộ Thức Thanh vô ý liếc thấy “chắc chắn Dung Tự nấu ăn chẳng ra làm sao hết”, cậu không nhịn được nữa mới nghiêng đầu lộ ra tiếng cười.
Dung Tự u ám nhìn sang: “Bình luận có câu nào vui lắm hả?”
Lộ Thức Thanh cuống quýt chỉ vào màn hình: “Chắc chắn Lộ Thức Thanh là fan chân ái, nói nào ngay 10 câu đó nhóm fan tụi này hình như không ai trả lời đúng hết, tại vì khác xa đáp án lúc anh ấy trả lời phỏng vấn. Cái này cái này, tôi đang cười cái này.”
Dung Tự cười khẩy, hắn thừa biết cậu đang nói bừa nhưng cũng không vạch trần, tiếp tục thong thả xem show.
Thật ra bình luận bị Lộ Thức Thanh lôi ra đổ thừa ban nãy vừa khéo là do cô gái trong nhóm fan Dung Tự của Lộ Thức Thanh phát.
Khán giả trong nhóm mãi cũng không trả lời đúng, bọn họ cứ có cảm giác lần hỏi đáp này Dung Tự cũng lừa mình.
Sao sở thích thay đổi xoành xoạch thế kia chứ?
Các chị em trong nhóm lớn đang líu ríu thảo luận vấn đề này thì lại có một cô bé yếu ớt gửi vào nhóm nhỏ ảnh chụp màn hình.
[Cỗ máy lăn Tự: Nhóm lớn tám nhảm quá trời, mị tìm riết mới thấy ảnh chụp màn hình, khụ khụ, muốn hỏi thử xem mọi người có cảm xúc gì? (Hình ảnh)]
[Chối lão sư: Ví dụ anh ấy thích màu gì?]
[Chối lão sư: ???]
[Chối lão sư: Anh ấy không thích màu hồng phấn à?]
Ảnh chụp màn hình là lịch sử trò chuyện wechat.
Mấy chị em trong nhóm giật mình khó hiểu: “Có vấn đề gì vậy?”
Cô gái nói: [Khụ khụ khụ, mị lục xem tất cả các video phỏng vấn của Dung Tự, chắc chắn trừ show này ra thì anh ấy chưa từng nói mình thích màu hồng phấn trong bất kỳ trường hợp nào công khai.]
[Nhưng mà trước ghi hình một ngày, tự nhiên Chối lão sư lại chạy đi hỏi phải Dung Tự thích màu hồng phấn không.]
[Sau khi chúng ta nói là màu lam thì hôm sau Lộ Thức Thanh lại do dự đáp là “màu lam”, ngặt nỗi đáp án chính xác của Dung Tự lại là màu hồng phấn.]
[Hở???]
[Túm cái quần thì là sao? Sao tui có hơi kích động vậy nè?]
[Chân tướng chỉ có một! Tèng téng tèng teng tèng téng tèng teng, teng teng… (Bắt đầu lồng tiếng), xin mời dũng sĩ can đảm công bố đáp án của mình.]
Cô gái nói chi tiết xong thì công bố luôn đáp án.
[Cỗ máy lăn Tự: Sao mị cứ cảm thấy Chối lão sư… chính là Lộ Thức Thanh ấy nhỉ?]
Trong nhóm im lặng mấy giây rồi đột nhiên không hẹn mà cùng spam meme dấu chấm hỏi hiện ra trên đỉnh đầu theo 108 kiểu.
[???]
[Quỷ gì đây??]
[Kêu chị bạo dạn chứ không kêu chị hù chết cả đám.]
[Lộ Thức Thanh… Chối lão sư… Lộ Thức Thanh… Sao có thể?! Lộ Thức Thanh là đóa hoa cao lãnh trong veo chán ghét thói đời mà! Chị coi đi, cái gương mặt đó sao đặt được cái ID “Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự” chứ?!]
[Ha ha ha chứng cứ đâu! Chứng cứ!]
Chắc cô gái đã chuẩn bị tâm lý trước, lúc này đã rất bình tĩnh quăng chứng cứ mà mọi người đòi ra.
[Cỗ máy lăn Tự:
Câu đầu tiên lúc hỏi thích màu gì, Dung Tự rất tự tin là Lộ Thức Thanh sẽ trả lời đúng, có thể là trước khi ghi hình anh ấy đã ném phao cho Lộ Thức Thanh.
Nhưng mà Dung Tự nói nhăng nói cuội thế ai mà tin chứ nên Chối lão sư mới vô nhóm wechat tìm người giúp đỡ, có được đáp án là “màu lam” thì mới không dám chắc trả lời là màu lam trong lúc ghi hình.
Mà Lộ Thức Thanh cũng là fan Dung Tự mà, không phải lúc đó mọi người còn đang đoán cậu ấy là ai trong nhóm mình à? Mị có nhớ hình như Quay đầu lão sư có đoán là Chối lão sư đó.]
[Đúng ha! Nhưng mà Quản lý nói Chối lão sư là nữ mà!]
Tiểu tỷ tỷ quản lý cũng ngớ người, cô nàng sốt vó tìm định vị trên bản đồ theo địa chỉ.
Tuy địa chỉ Chối lão sư cho cô nàng chính xác đến số tầng nhưng lại không ghi tên tòa nhà hay công ty. Cô nàng gửi đồ sang đã nhiều lần lại chưa bao giờ tra thử.
Đến khi cô nàng thấy tên tòa cao ốc ở địa chỉ đó thì lặng lẽ hít ngược hơi lạnh.
Tòa nhà Tinh Trần, hình như còn là văn phòng tổng giám đốc tầng chóp nữa á?
[Cỗ máy lăn Tự: @Quản lý]
Con tim của cô nàng Quản lý nện bình bịch, nuốt ngụm nước bọt xong, cô nàng lưỡng lự mãi mới gửi một câu: [Chối lão sư hẳn là nữ, có khi nào mấy manh mối này là trùng hợp không?]
Cỗ máy lăn Tự với mấy chị em trong nhóm lâm vào trầm tư tập thể.
Cũng phải.
Thuần túy là suy luận, không có chứng cứ.
[Trước mắt chúng ta khoan hãy đánh rắn động cỏ, cứ quan sát tiếp đi.]
[Đúng, nếu là hiểu lầm thì đừng có đi đồn bậy.]
[Đồng ý.]
Thấy trong nhóm đã dừng lại, Tiểu tỷ tỷ quản lý mới thở phào.
Trên TV, chương trình đã phát tới phần sau, Lộ Thức Thanh mặc âu phục trắng kéo đàn violin dưới ánh đèn, trông cậu như thiên sứ mọc ra đôi cánh trắng muốt.
… Khí chất trong trẻo thuần khiết hoàn toàn không dính miếng nào với cái ID “Từ chối nụ hôn sâu kiểu Pháp với Dung Tự” hết á á á!
Chối lão sư, cậu còn bao nhiêu niềm vui bất ngờ mà bọn tớ còn chưa biết đây!
Màn bình luận đều đang phát điên vì Chối lão sư.
[A a a a a tui toàn tua vòng thể hiện tài năng trên show này của đài Dâu Tây không á, nhưng mờ Lộ Thức Thanh a a a tui có thể tui có thể!]
[Đẹp qtqd luôn.]
[Tuy không hiểu gì về violin nhưng nghe thấy kĩ thuật không tệ nha!]
[Đắm chìm vào đó (bình thản nhắm mắt)]
[Bài Lộ Thức Thanh chơi là bài “Đi cửa đông” mà Dung Tự thích nhất đó ta ơi! Ha ha ha ha ha tui sống lại rồi! Dung Tự với Lộ Thức Thanh là thật đó!]
[Đứa nữa khùng…]
Chương trình khép lại trong sự sôi nổi. Rốt cuộc Lộ Thức Thanh ngồi trước TV đã có thể thở phào.
Chỉ là còn chưa hoàn toàn thả lỏng thì cậu đã thấy Dung Tự lấy điều khiển TV ra, phát lại cảnh mình chơi violin.
Lộ Thức Thanh: “...”
Lộ Thức Thanh nóng rần mặt mày, yếu ớt ngăn lại: “Dung lão sư đừng xem nữa.”
Dung Tự không hề nhúc nhích, cứ như hắn chẳng nghe thấy câu đó vậy, cứ chăm chú nhìn người trên màn hình mãi.
Lộ Thức Thanh không nhịn được nữa, cậu đưa tay ra kéo cánh tay hắn: “Dung lão sư.”
Dung Tự vẫn không phản ứng nào cả cứ như không phải đang kêu hắn vậy.
Lộ Thức Thanh sững người thật lâu rồi khẽ mím môi, giọng nói thấp hơn khi nãy tám độ, nghe cứ như tiếng muỗi vậy: “Dung… Dung Tự, đừng coi nữa.”
Cuối cùng tiếng muỗi kêu này cũng đã lay động được Dung Tự, hắn giơ hai tay ra vỗ bép, nghi ngờ hỏi: “Mùa đông thì lấy đâu ra muỗi thế này, o e gì đấy?”
Lộ Thức Thanh: “...”
Cậu chỉ đành bật âm lượng lớn hơn, mất tự nhiên kêu: “Dung Tự.”
Lúc này Dung Tự mới nhìn cậu, cười như không cười: “Ai không biết còn tưởng tôi họ Dung tên Lão Sư đó. Gọi tên thôi mà khó tới vậy sao?”
Lộ Thức Thanh nói khẽ: “... Bất chợt chưa sửa miệng được.”
“Vậy kêu đến khi nào quen thì thôi.” Dung Tự hơi nghiêng người, hắn nhìn thẳng vào mắt Lộ Thức Thanh, khẽ híp mắt, “Nào, nhìn vào mắt tôi rồi gọi tên tôi 10 lần trước đi.”
Lộ Thức Thanh: “...”
Lộ Thức Thanh không biết nhét tay chân đi đâu nữa.
Lúc mới quen Dung Tự đã thích trêu cậu, sao lâu rồi mà vẫn cứ thế vậy nè.
Thấy Lộ Thức Thanh sắp chạy nước rút 100 mét, Dung Tự bật cười thu lại siêu năng lực của mình: “Rồi nè, không nghịch nữa… “Ba đồng tiền” chụp định trang xong rồi, em sắp vào đoàn rồi phải không?”
Lộ Thức Thanh xoa mạnh hai má mình, cậu cố gắng ổn định tinh thần: “Ừa, qua tết dương thì vào đoàn.”
“Hả?” Dung Tự cau mày, “Vậy không lẽ năm nay em cũng đón năm ở đoàn phim à?”
Lộ Thức Thanh nhẩm tình thời gian: “Chắc vậy đó.”
Dung Tự hắng giọng, hắn muốn cho Lộ Thức Thanh chút “ám chỉ trước khi tỏ tình” bèn ướm hỏi: “Tôi còn định năm nay gọi ba mẹ đến Yến Thành, chúng ta 4 người 1 mèo cùng nhau đón năm mới.”
Như vậy ý là tỏ tình vào dịp tết dương rồi thì đến Tết là ra mắt phụ huynh.
Lộ Thức Thanh “oa” một tiếng, hai mắt lấp lánh: “Mèo nhà anh cũng tới à?”
Dung Tự: “...”
Hắn có hơi hết cách: “Đúng vậy, quý lắm cơ. Tôi tắm cho nó nhiều vậy, còn mua nhà mua đồ hộp cho nó vậy mà lần nào gặp tôi nó cũng tát hết.”
Lộ Thức Thanh hâm mộ chết được: “Vậy nếu mà Tết tôi được nghỉ thì nhất định sẽ tới sờ nó.”
Hồi bé cậu có nhặt được con mèo hoang ướt sũng. Nhưng Giang Nhất Mạn bị dị ứng lông mèo nên nó bị quản gia cưỡng chế mang đi. Bé Thức Thanh khóc lóc kéo áo chú quản gia năn nỉ mãi ông ta mới hứa sẽ tìm chủ mới cho con mèo.
Về sau đến nhà họ Tạ, em gái thích mèo nên Giang Nhất Mạn đặc biệt cho cô bé nuôi con mèo Anh lông ngắn.
Lúc đó Lộ Thức Thanh chỉ thấy hâm mộ vô cùng.
Nhưng giờ đã có thể hít mèo của Dung Tự, hai mắt Lộ Thức Thanh híp lại. Cậu bắt đầu mong đợi Tết đến.
Dung Tự mỉm cười, hắn cũng không để ý Lộ Thức Thanh có hiểu ám chỉ không, cứ mặc nhận cậu đã đồng ý. Hắn cười tít mắt, gật đầu bảo: “Ừ, đến chừng đó cho em nếm thử tay nghề bếp núc của tôi.”
Lộ Thức Thanh: “Ừa ừa!”
***
Theo đà tuyên truyền trên show của đài Dâu Tây, tỉ lệ người xem “Trường An Ý” lại có đột phá mới. Dường như đến ngày có tập mới, hot search trên các nền tảng lớn đều bị các video được edit đồ sát chiếm đóng.
… Tuy là có một số do bộ phận tuyên truyền của đoàn phim mua nhưng đa số vẫn là nước tự dâng.
Diễn xuất của nhóm vai chính và phản diện do lão hí cốt đảm nhận dưới sự cầu kỳ tỉ mỉ của đạo diễn Lý đã khiến cho ngày càng nhiều weibo chuyên về phim ảnh cũng bắt đầu tự post bài đề cử “Trường An Ý”.
Cắt riêng những cảnh duy mỹ không có người ra lượt xem cũng hơn 50 vạn thì nói chi đến cảnh đắt giá của CP anh em với diễn xuất bùng nổ.
Triệu Trác và Triệu Trầm Tầm không tương tác theo kiểu tình cảm anh em đôi bên tin tưởng lẫn nhau, đối đãi chân thành như truyền thống mà ngược lại, dù Triệu Trác có thương yêu bảo vệ em trai mình thì cũng chỉ là trong những chi tiết nhỏ bé. Mỗi một hành động, một quyết định của y đều hết sức lạnh lùng dứt khoát.
Dù là Triệu Trầm Tầm bị kẻ khác bắt giữ thì y cũng sẽ để sát thủ ra tay giết người chẳng chút nao núng.
Mâu thuẫn giữa huyết mạch và hành động đã cho Triệu Trác một sự đối lập cùng với mị lực nhân cách không cách chống cự
Nhất là cảnh Triệu Trầm Tầm bị bắt đi, khán giả hít CP muốn điên hết lên.
[Gì vậy nè á á á! Rõ ràng Triệu Trác lạnh lùng vô tình thấy em mình chết không cứu mà sao tao cứ thấy y là người đàn ông có mị lực thế này]
[Tính cách của Triệu Trác với Triệu Trầm Tầm đã định sẵn giữa hai người họ là bi kịch, ài.]
[Triệu Trầm Tầm thoát khỏi nguy hiểm thì khóc lóc đánh Triệu Trác. Tuy là phần đầu mọi người nói Triệu Trầm Tầm giả bộ là linh vật may mắn ngây thơ, nói khóc là khóc nhưng mà tui cứ có cảm giác lần này nước mắt của hắn là thật, nhào vào lòng cắn Triệu Trác cũng là muốn giết y thật…]
[Tui cũng thấy vậy á, hắn bị Triệu Trác làm tổn thương thật rồi.]
[Ghét vãi! Câu “Ném đệ xuống tuyết, tự bò trở về” có cảm giác ghê á, hu hu hu cảm thấy hít CP càng thơm!]
Lộ Thức Thanh theo đuổi idol đã nhiều năm, cậu biết rõ có rất nhiều người thích ship CP trong phim - cho dù không phải CP canon, cậu cũng không thấy việc này có gì to tát cả. Dù sao khán giả có sự yêu thích CP trên cơ bản đều có liên quan đến hình tượng nhân vật và cốt truyện.
Bọn họ ship cũng không phải là Dung Tự và Lộ Thức Thanh.
Nửa tháng sau, Lộ Thức Thanh chạy theo đoàn “Trường An Ý” tuyên truyền vài lần, cậu cảm thấy trình độ dạn dĩ của mình đã tăng thêm một tầm cao mới.
Từ đây có thể hoàn toàn cởi bỏ chứng sợ giao tiếp!
Đến tháng 12, Yến Thành có trận tuyết đầu tiên.
Tháng này Dung Tự cũng không có thông cáo gì, hắn vẫn luôn ở lì trong nhà kính chăm nom mớ hoa hồng của mình. Thấy ngoài trời đổ tuyết hắn mới gọi người tới nhóm lửa ăn bữa lẩu.
Nhưng mà phải tự đem đồ nhúng lẩu tới.
Đậu Trạc mang tới sự khinh bỉ cùng đống rau moi ra từ trong tủ lạnh.
Lộ Thức Thanh vẫn nhớ mãi chuyện Dung Tự thích ăn sách bò, cậu hớn hở mua túi to đùng còn cố ý đem chai rượu tới.
Lúc Lộ Thức Thanh đẩy cửa đi vào, hình như Đậu Trạc và Dung Tự đang thậm thụt nói gì đấy, thấy cậu thì ngậm miệng lại ngay.
“Thức Thanh tới rồi.”
Lộ Thức Thanh tò mò: “Hai người đang nói gì đó?”
Đậu Trạc liếc nhìn Dung Tự, ý bảo nhường ông bịa đấy.
Dung Tự bịa ngay tại chỗ: “Mọi người đang nói tuyết lành đến thật đúng lúc, tháng này thì hoa hồng trong nhà kính của tôi sẽ nở bung hết.”
Lộ Thức Thanh cũng không truy hỏi, cậu ngoan ngoãn gật đầu nói tiếng “à”.
Dung Tự lấy cốt lẩu ba mẹ hắn đem tới làm toàn cay, hắn còn cố ý tìm nồi uyên ương, thả cà chua với nấm vào làm nước dùng, mở bếp nhỏ riêng cho Lộ Thức Thanh.
Ba người vừa xem phim vừa nói chuyện, ăn lẩu.
Đậu Trạc giành miếng sách bò của Dung Tự, lúng búng nói: “Phim của Thức Thanh sắp quay rồi nhỉ? Công bố tạo hình chưa?”
“Hình như đêm nay đăng đó, để tôi xem.”
Lộ Thức Thanh bỏ đũa xuống, bật wechat lên xem thử thì đúng lúc thấy tin nhắn của đạo diễn “Ba đồng tiền” gửi tới.
[Ngươi có thấy tóc của ta không: Buổi tối tốt lành nha Lộ lão sư! 7 giờ đêm nay sẽ đăng tạo hình “Ba đồng tiền”, nếu cậu có thời gian thì share bài được không?]
[Cyan: Vâng ạ.]
[Ngươi có thấy tóc của ta không: Ấu cầy! Đợi lát nữa tôi sẽ tag cậu.]
[Cyan: Ừm.]
Lộ Thức Thanh bật weibo lên lướt, rất nhanh đã thấy weibo chính thức của “Ba đồng tiền” đăng tạo hình.
Vì đây là phim đề tài huyền học nên đoàn phim cố ý lồng hình quẻ tượng thần bí vào chứ không viết thêm gì.
[Weibo chính thức của Ba đồng tiền V: [Poster] [Poster] @Lộ Thức Thanh @Tín nam Trình Bát Chiêu]
Lộ Thức Thanh tiện tay share: [Mong chờ hợp tác]
Dung Tự bực dọc gõ bàn: “Đang ăn lẩu ngon lành sao lại bắt đầu nói chuyện công việc rồi? Tất cả thả điện thoại xuống hết cho tôi.”
Lộ Thức Thanh rất nghe lời, cậu bỏ di động xuống, bấm tắt màn hình rồi gạt sang bên.
“Tắt âm.”
“Ò.”
Ngoan ngoãn tắt âm.
Đậu Trạc: “?”
Tên chó này còn chưa tỏ tình mà, sao nhanh vậy đã quản lý tùm lum rồi?
Nếu mà bày tỏ thật thế Lộ Thức Thanh còn không bị hắn nắm trọn trong lòng bàn tay sao?
Đậu Trạc thở dài, y cũng không lắm mồm, chỉ tập trung ăn lẩu.
Nam hai của “Ba đồng tiền” là Trình Nhất Chiêu, cậu ta đang lải nhải với thần tài dán trên tường, thành kính vái lạy, miệng đọc rì rầm.
“Tín nam Trình Nhất Chiêu ước “Ba đồng tiền” một đêm nổi danh, chúc cho con sớm ngày thực hiện được tự do tiền của.”
Bái thần bái phật đã hòm hòm thì Trình Nhất Chiêu nhận được tin nhắn của người đại diện, kêu cậu ta lên weibo share bài tạo hình.
Trình Nhất Chiêu lập tức kích động không chịu được.
Mới chụp tạo hình xong mà nhanh vậy đã có thể tuyên truyền rồi sao?!
Bộ phim trước kia cậu cũng đã chụp tạo hình, nhưng chụp xong rồi vất vả chờ 3 năm, sau đó đoàn phim thiếu kinh phí, vậy là chôn luôn bộ phim.
Đây là uy lực của Ngôi sao may mắn ư?!
Hu hu hu cả đời này Trình Nhất Chiêu cũng sẽ không rời khỏi Lộ lão sư đâu!
Trình Nhất Chiêu vui tới nỗi tay run cả lên, cậu ta run rẩy mở weibo.
Cậu ta không rành mấy vụ share bài này lắm, chỉ đành tham khảo lời Lộ Thức Thanh cộng thêm tí nét riêng của mình.
[Tín nam Trình Bát Chiêu: Rất mong chờ được hợp tác với Lộ lão sư! @...]
Trình Nhất Chiêu mở phần tag tên, giao diện nhảy ra list người follow, đứng đầu là Ngôi sao may mắn của cậu chàng.
Rốt cuộc vận mệnh của thằng nhỏ 20 năm hơn số nhọ cũng đã nghịch chuyển trở về.
Có Ngôi sao may mắn chở che mình, từ rày về sau mình sẽ không bao giờ dính nhọ nồi vào đầu nữa!
Trình Nhất Chiêu mãn nguyện, cu cậu sắp ôm di động nhảy điệu waltz tới nơi luôn rồi.
Ngôi sao may mắn, Ngôi sao may mắn.
@Ngôi sao may mắn.
Bấm vào “share”.
Nhưng vào ngay lúc cậu ta bấm vào ID đó, ghi chú “Ngôi sao may mắn” lọt vào khung share bài lập tức hiển thị về ID gốc: “Đầu tường làm fan”.
Đầu óc hồ hởi của Trình Nhất Chiêu còn chưa kịp phản ứng lại, đáy mắt vừa hiện ra tia kinh sợ thì ngón tay cậu ta đã bấm vào share bài theo quán tính.
Ting.
Chia sẻ thành công.
[Tín nam Trình Bát Chiêu: Rất mong chờ được hợp tác với Lộ lão sư! @Đầu tường làm fan]
—Trói CP: Buộc 2 người thành CP