-Quà này..giá trị quá cao rồi
- Không đâu, giá trị thực sự quý nhất của cặp ngọc bội này là sự chung thủy, mong 2 đứa nó hạnh phúc mãi bên nhau là ai cũng vui rồi
Cả 2 cùng cười rồi nhanh chóng đến Hà gia, 1 đám cưới thật nhộn nhịp,đầy ấp tiếng cười lẫn lời chúc mừng của mọi người đến đôi phu thê trẻ. Sau một ngày mệt mõi, cơ thể của Tử Hiên rã rời cả ra, vì cô phải đứng suốt ngày để tiếp khách khứa. Tiêu Hàn đưa cho cô li trà lạnh rồi nhẹ nhàng xoa bóp vai cho cô, và đây là những giây phút mà cô hạnh phúc và thanh thản trong tâm hồn mình nhất.
Ánh sáng nhè nhẹ buổi sớm chiếu qua những giọt sương đọng lại hôm qua, khiến những giọt sương ấy ánh lên đẹp như pha lê vậy, Tử Hiên cùng Tiêu Hàn đang tưới nước cho luống củ cải đỏ mới ươm, hết nước tưới Tiêu Hàn liền cầm cái thùng đi lấy nước, đang đi đột nhiên từ phía cổng có 1 cô gái chạy vào ôm chầm lấy Tiêu Hàn, Tử Hiên nhìn thấy cảnh tượng liền ngỡ ngàng, cô nghĩ không lẽ Tiêu Hàn có thê thiếp bên ngoài, bỏ việc đang làm cô đi tới chỗ 2 người họ. Tiêu Hàn đẩy nhẹ cô gái ra, lát sau mỉm cười lắc đầu, cô gái chu mỏ
- Hàn ca
Tiêu Hàn cóc nhẹ đầu cô 1 cái rồi nghiêm giọng
- Sao đến mà không báo trước với huynh 1 tiếng