Dụ Hoan

Chương 21: Thói quen (1)



Lại thêm một năm học nữa trôi qua, thành tích các môn khoa học tự nhiên của Hứa Hâm càng ngày càng tiến bộ hơn trước, cứ theo đà này thì có lẽ sang học kỳ sau là cô có thể thuận tiện chuyển sang lớp Một.

Hay nói cách khác là có thể được học cùng lớp với Bùi Tây.

Lễ bế giảng ngày đó cũng không có gì đặc biệt, chẳng qua là phải ngồi nghe mấy bài diễn văn cực kỳ dài dòng của mấy vị lãnh đạo thôi.

Hứa Hâm thầm tính toán trong lòng, không biết mấy cái này bao giờ mới xong nữa.

Người dưới sân khấu ghé tai nhau thì thầm to nhỏ, người trên sân khấu nói gì, có lẽ cũng chẳng ai quan tâm.

"Sau đây nhà trường sẽ trao giải thưởng cho những học sinh có thành tích xuất sắc nhất, khối 11 xin mời em Bùi Tây - lớp Một ......"

Hứa Hâm nghe thấy tên của Bùi Tây liền ngẩng đầu lên.

Thực ra đồng phục của trung học A nhìn trông cực kỳ bình thường, chẳng có gì nổi bật cả.

Thế nhưng Bùi Tây mặc vào lại rất đẹp.

Bùi Tây đứng ở trên sân khấu, vào lúc cầm tấm bằng khen còn giương mắt liếc một cái về phía cô.

Hứa Hâm cười cười, ánh mắt chăm chú nhìn theo bóng dáng cậu mãi tận cho tới lúc đi xuống.

Ánh mắt của Bùi Tây không phải là thứ duy nhất hấp dẫn cô, cậu lớn lên đẹp, thành tích lại nổi bật, hơn nữa mấy hoạt động lớn của trường có cái nào mà cậu không lộ mặt đâu, tới bọn con trai còn ái mộ cậu chứ đừng nói là đám con gái.

Vào lúc cậu bước lên sân khấu, phía dưới vỗ tay rầm rầm, thậm chí tiếng vỗ tay này còn to hơn cả lúc chào đại biểu nữa.

"Bùi Tây đấy à? Đẹp trai chết mất!"

"Má ơi! Anh ấy có bạn gái chưa nhỉ?"

"Trời, nhỏ giọng chút, bạn gái Bùi Tây đang ngồi kia kìa. Lớp Ba, Hứa Hâm."

"Ôi, thật á?"

Hứa Hâm nghe thấy mấy lời này, tuy mặt ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng trong lòng đã sớm nở hoa.

Bùi Tây Hứa Hâm.

Cô rất thích khi tên của hai người xuất hiện cùng nhau.



Sau khi lễ bế giảng kết thúc, Bùi Tây tới tận lớp để tìm cô.

Cả phòng học đều cười rộ lên một cách đầy ái muội.

Hứa Hâm mỉm cười, cầm cặp sách chạy ra ngoài cửa.

"Này, Hứa Hâm! Sao phải gấp thế!"

"Người đẹp à, không cần chủ động tới vậy đâu!"

......

Nghe thấy tiếng trêu ghẹo sôi nổi phía sau, mặt Hứa Hâm hơi hơi hồng lên.

Bùi Tây tiện thể cầm lấy cặp sách của cô, "Đi thôi."

Cả đám bên trong nhìn thấy cảnh tượng này thì lại thêm một trận ồn ào nữa, Hứa Hâm cười cười, sóng vai cùng cậu rời đi.

Trong trường có vài điều cấm kỵ, cả hai không dám quang minh chính đại nắm tay nhau. Vừa ra khỏi cổng, thấy xung quanh không có giáo viên nào Hứa Hâm liền cầm lấy tay Bùi Tây, đắc ý mà quơ quơ.

Bùi Tây khẽ cười, trong ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều.

Tất nhiên cả hai cũng không vội mà về nhà luôn.

Áo đồng phục đều đã được cởi ra, bên trong cả hai đều mặc áo đôi, đây là một trong những dấu hiệu để nhận biết những cặp đôi đang yêu nhau.

Hiện tại đang là giữa hè, sau khi đi ra khỏi nhà hàng, hơi nóng bên ngoài lập tức phả vào mặt.

Bùi Tây mở ô, gọi cô: "Lại đây."

Thân hình Hứa Hâm tuy nhỏ nhưng cả hai cùng che chung một chiếc ô vẫn có chút chật chội. Mà thật ra phần lớn chiếc ô đều là nghiêng về phía cô, hơn nửa thân mình Bùi Tây đều bị phơi nắng ở bên này.

"Anh không cần phải che hết sang bên em đâu, cả người anh đều bị phơi rồi kìa."

"Anh là đàn ông, phơi nắng một chút cũng không sao."

"Nếu bị đen da thì phải làm sao bây giờ?"

"Đen thì đen."



Hứa Hâm nở một nụ cười giảo hoạt, chạy lên trước vài bước: "Thế nhưng em chỉ thích mấy anh chàng vừa trắng trẻo vừa đẹp trai thôi."

Bùi Tây sửng sốt vài giây, ngay sau đó liền bắt kịp rồi kéo cô lại.

Hứa Hâm bị Bùi Tây ôm vào lòng, hô hấp của cậu đều phun trên mặt cô.

Hơi nóng dưới mặt đất không ngừng bốc lên cuồn cuộn, ai nấy đi đường cũng đều bước đi vội vã.

Bùi Tây cúi đầu hôn đôi môi mềm một ngụm, ôm ấp đủ kiểu xong lại nắm lấy tay cô.

Hứa Hâm ngó nghiêng xung quanh thấy không có ai mới nhẹ nhàng thở hắt ra. Rải cẩu lương ngay trước mặt chốn đông người như này, quả nhiên là có cảm giác vô cùng tội lỗi...

Cô vươn đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm yết hầu Bùi Tây.

Hứa Hâm trộm nhìn cậu, khóe miệng không kiềm chế được mà nhếch lên.

Phải làm sao bây giờ, hình như càng ngày lại càng thích Bùi Tây nhiều hơn một chút.

Đi được một đoạn thì Hứa Hâm đứng lại, "Em muốn mua sữa chua."

Cô chỉ chỉ vào một cửa hàng cách đó không xa, lần trước muốn mua, tiếc là Bùi Tây lại không cho.

Lần này Bùi Tây không từ chối nữa, còn chủ động dắt cô đi vào trong.

Đang là giờ nghỉ trưa, vậy nên trong quán lúc này chẳng có vị khách nào cả.

Nhân viên cửa hàng đang cúi đầu chơi điện thoại, thấy có khách bước vào liền vội vàng cất điện thoại đi. Vừa ngẩng đầu lên nhìn liền có cảm giác sững sờ trong nháy mắt.

Đây rõ ràng là một đôi trai gái đang yêu nhau, tay nắm tay, trông vô cùng thân mật. Mấu chốt là hai người này đều rất đẹp, khí chất xuất chúng, trông vô cùng xứng đôi.

Nhân viên cửa hàng không khỏi nhìn trộm thêm vài lần.

Vì mới ăn cơm xong nên bụng Hứa Hâm vẫn còn hơi căng, uống được hai ngụm thì không muốn uống nữa.

"Uống không hết thì để lát uống tiếp."

Thật ra cô cũng không muốn uống sữa chua cho lắm, chỉ là bỗng nhiên nhìn thấy cửa hàng này lại nhớ tới lần trước, nhất thời nổi hứng muốn vào mà thôi.

Sau đó Bùi Tây một tay cầm hai cặp, tay còn lại nắm chặt lấy tay cô, cùng nhau chậm rãi trở về nhà.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv