Mặc Yểm nói làm cho mấy người đệ tử của Thanh Lương Quan hoảng sợ, sao lại giống như là hắn đang chờ bọn hắn, giết một lượt, nhưng hắn không có vẻ gì là muốn làm vậy, Vân Cảnh mặt biến sắc nói:
"Ngươi có ý tứ gì?"
Mặc Yểm khinh thường nhìn lướt qua hắn, mở miện nói với Bạch Bạch:
"Bạch Bạch các sư huynh của nàng đều đã tới rồi, nàng còn muốn trốn đến khi nào?"
Bạch Bạch thân thể chấn động, nghĩ đến mình là đệ tử của Thanh Lương Quan, lại vô dụng làm cho sư phụ cùng sư huynh hổ thẹn, Vì vậy cố gắng to gan, từ trong lòng Vân Cảnh nhảy ra.
Mặc Yểm nhịn xuống xúc động trong lòng, một tay đem Bạch Bạch xách về, miễn cưỡng rời mắt khỏi nàng, nói với Vân Sơ:
" Sự tình rất đơn giản, Bạch Bạch ở lại, ta duy trì tháng này, Quỷ Môn Quan an toàn không phải lo, một con yêu ma quỷ quái cũng không thể ra được."
Vân Khởi ánh mắt ngưng lại, quả nhiên là hướng tới tiểu sư muội của bọn hắn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Vân Sơ nghe nói vậy trong lòng cực kỳ khó chịu, thế nhưng nghĩ đến sự lợi hại của Mặc Yểm cùng với lời nói ban nãy của nhị đệ, xiết chặt nắm tay cố không lập tức mở miệng.
Vân Cảnh không nhịn được, cười cợt nói:
"Nếu chúng ta không đáp ứng thì sao? Ngươi tính cưỡng đoạt lấy?!"
Mặc Yểm lạnh lùng cười. Cuối cùng cũng chịu trả lời vấn đề của hắn:
" Nếu không, các ngươi mang Bạch Bạch đi, ta liền mở các lộ phản quân ra. Hiện tại chỉ có mười ba lộ phản quân, nghe nói phía sau còn có trăm ngàn quỷ tốt yêu binh đang lần lượt kéo tới. Xem ra sự tồn tại của Bạch Bạch thật quan trọng, vậy ta cũng không làm khó các ngươi, nhưng chỉ điểm cho mấy yêu ma quỷ quái, để các lộ phản quân của bọn họ hợp lại làm một, có hệ thống một chút, thật ra cũng rất thú vị."
Vân Sơ rốt cục nhịn không được:
"Yêu ma quỷ quái đến thế gian, có bao nhiêu người phải chịu cảnh nhà tan cửa nát, chết oan chết uổng, thế gian sẽ giống như địa phủ âm ty, ngươi nhẫn tâm sao?!"
Mặc Yểm kì quái nhìn hắn một cái:
" Có cái gì không đành long, người từ trước đã biết địa phủ âm ty không tốt, vì sao lại muốn đem nhiều âm hồn, yêu ma nhốt ở nơi này? Bọn họ chịu được cực khổ, con người lại không chịu nổi? Thần tiên cũng không chịu nổi?"
Vân Khởi nói:
" Nói bậy, quỷ hồn yêu ma ở địa phủ âm ty đều là những người vô cùng hung ác!"
Mặc Yểm nói:
"Trên thiên đình tất cả thần tiên đều là người tốt sao? Thế gian không có người vô cùng hung ác sao?"
"Cái này…" Vân Cảnh nghẹn lời, hắn ở thiên đình không phải mới ngày một, ngày hai, dương nhiên biết không ít thần tiên cũng không phải là người tốt gì, đế chế nào chả như vậy.
Vân Khởi biết tiếp tục tranh cãi cũng không được gì, trong tình thế này nếu bọn họ kiên quyết muốn mang Bạch Bạch đi thì tình huống chỉ càng chuyển biến xấu.
"Bạch Bạch ở lại cũng không sao, thế nhưng thỉnh các hạ không miễn cưởng nàng làm điều nàng không muốn."
Vân Khởi suy nghĩ một chút, cuối cùng hạ quyết định.
"Được, chỉ cần nàng ngoan ngoãn lưu lại, tất cả việc khác đều tùy ý."
Mặc Yểm hoàn toàn nhận lời, hắn cũng không muốn miễn cưỡng Bạch Bạch.