Tổng Vương Quý: " Hôn nhân đại sự há có thể là trò đùa, chuyện nó cùng Nhạc Hạ Thu cầu hôn là chính nó, nhà họ Tống sẽ không đồng ý hôn nhân đó của nó, cũng sẽ không đồng ý Nhạc Hạ Thu vào cửa, đến nổi Lâm Minh Kiều, là vị hôn thê nhà họ Tống từ trên xuống dưới vì nó mà chọn, phát sinh loại chuyện này, nhà họ Lâm rất nhanh sẽ đến Kinh Đô thương lượng hôn sự"
Ký giả: " Nhạc Hạ Thu kia làm thế nào"
Tổng Vương Quý: " Ông cụ Tống nhà tôi uy nghiêm kỷ luật, tuyệt đối sẽ không để cho Dung Đức tam thê tứ thiếp"
Video kết thúc.
Nhạc Hạ Thu tay đều run rẩy, phục hồi tinh thần lại, cô ta cuồng loạn thét chói tai đập đồ.
Cô ta không nghĩ tới, nhà họ Tống sẽ không cho cô ta mặt mũi như vậy, lại ngay trước mọi người nói Lâm Minh Kiều là vị hôn thê của Tống Dung Đức, vậy cô ta là cái gì?
Ba năm trước, Lâm Minh Kiều bị Nhạc Trạch Đàm chơi đùa mất hết danh tiếng, ba năm sau, nhà họ Tống thà tiếp nhận Lâm Minh Kiều tiện nhân này, cũng không tiếp nạp mình.
Cô ta rốt cuộc nơi nào kém hơn Lâm Minh Kiều chứ.
Còn có Tống Dung Đức người ngu kia, ngày hôm qua vẫn còn luôn miệng nói yêu cô ta, vừa quay người là có thể cùng Lâm Minh Kiều ngủ chung, những nam nhân này không có một cái tốt.
Lúc này, Tống Dung Đức điện thoại gọi lại. Cô ta trực tiếp đem điện thoại di động đập.
Nhưng rất nhanh tỉnh táo lại, Tống Dung Đức bây giờ không thể tùy tiện tha thứ, nhưng cũng không thể buông tay, dẫu sao hiện ở bên người của cô ta người đàn ông duy nhất có thể giúp cô ta cũng chỉ có Tống Dung Đức.
Bên kia, Tống Dung Đức thấy Tống Vương Quý thanh minh xong, vội vàng trở lại nhà họ Tống.
" Bố, bố ngay trước ký giả truyền thông nói bậy nói ba cái gì đó, Lâm Minh Kiều lúc nào thành vị hôn thê của con, con với cô ta căn bản cũng không nói, vị hôn thê của con là Nhạc Hạ Thu"
Dọc theo đường đi, Nhạc Hạ Thu đều không nhận điện thoại của anh ta, anh ta đã mau sắp điên, hết thảy các thứ này, anh ta phải giải thích rõ.
" Mày đưa cho Nhạc Hạ Thu sính lễ sao" Tống Vương Quý lạnh giọng hỏi: " Nhà họ Tống chúng ta cùng nhà họ Nhạc đã định hôn sao, cô ta cùng bố mẹ mày có gặp mặt qua, ăn cơm chung sao?"
Tống Dung Đức sửng sốt một chút: " Con đã cầu hôn, cũng đã đưa nhẫn, tất cả truyền thông đều biết... "
" Chỉ cần không có trải qua lễ đính hôn phải phép, vậy thì cô ta không phải là vị hôn thê của mày." Ông cụ Tổng lạnh lùng cắt đứt lời: " Huống chi, mày và Lâm Minh Kiều đã ngủ chung, mày phải đối với con bé chịu trách nhiệm, nhà họ Tống chúng ta không thể làm ra chuyện bội tình bạc nghĩa"
" Nói tới chuyện tối hôm qua ngủ, con rõ ràng là bị Tống Như Nguyệt âm mưu hãm hại" Tống Dung Đức tức giận ngất trời trừng hướng Tống Như Nguyệt: " Em đã điều tra, tối hôm qua phòng mà em sáo là dùng tên chị để làm thủ tục nhận phòng, máy giám sát trước cửa biểu hiện là chị đem em đưa vào phòng, chị cố ý."
" Không sai, là chị làm" Tống Như Nguyệt biểu tình nhàn nhạt.
" Chị là chị em, chị làm sao có thể hại em như vậy" Tống Dung Đức giận mắng lên: " Chị chính là một động vật máu lạnh, vì khiến ông nội vui vẻ, thật là không chỗ nào không làm được."
" Im miệng." Tống Như Nguyệt lãnh đạm trợn mắt nhìn anh ta một cái: " Em biết tối hôm qua tại sao chị đem em ném vào không, bởi vì Lâm Minh Kiều ở trong phòng tiệc bị người ta hãm hại, Tổng thanh tra nghiên cứu của công ty mình ở trong buổi họp báo bị người ta động tay chân, chị thật không rõ em rốt cuộc là làm sao quản lý công ty được chứ."
" Không thể nào. " Tống Dung Đức sợ hết hồn.
" Nếu như không phải là Lâm Minh Kiều ý thức không tỉnh táo, em cho là cô ấy sẽ cùng em phát sinh quan hệ sao?" Tống Như Nguyệt mặt hoàn toàn châm chọc: " Đúng rồi, người làm ra âm mưu này chính là người anh tốt của Nhạc Hạ Thu"
" Chị nói Nhạc Trạch Đàm?" Tống Dung Đức hít một hơi khí lạnh.
Nếu như là người khác, anh ta là sẽ không tin, nhưng liên tưởng tới Nhạc Trạch Đàm trước kia đối với Lâm Minh Kiều làm chuyện đó, trong lúc nhất thời, anh ta cũng không dám hoàn toàn chối.
" Có phải có hiểu lầm hay không... "