Hiểu Khê nằm ở trong ngực Khương Tuyết Nhu, khóc mặt đều đầy là nước mắt: “Mẹ, có phải thật là đau hay không, con sẽ không thích bố cặn bã nữa, con không muốn cùng ông ấy ở cùng một chỗ”
“Không có sao, mẹ vẫn tốt"Khương Tuyết Nhu vuốt ve đầu nhỏ lông xù của cô bé: “Hiểu Khê hôm nay biểu hiện rất tốt, thật xin lỗi, là mẹ lợi dụng con”
Nếu như có thể, cô thật không muốn để cho đứa con của mình tiếp xúc những thứ chuyện bẩn thỉu này.
“Không quan trọng, mẹ cũng là vì cứu chú Thiên Bảo, hơn nữa chú Lương Vũ cũng dẫn con đi chơi rất vui”Hiểu Khê nhỏ giọng nói.
“Chờ một hồi con cùng chú đi chơi, mẹ còn muốn đi tìm chứng cớ rửa sạch tội để chú Thiên Bảo được trong sạch”Khương Tuyết Nhu hôn trán cô bé một cái: “Mẹ làm xong sẽ tới tìm con, được không?
“Dạ, Hiểu Khê sẽ ngoan ngoãn”Hiểu Khê rút ra cái mũi nhỏ gật đầu.
“Có cần hỗ trợ hay không”Hoắc Phong Lang hỏi.
“Không cần, anh chỉ cần giúp tôi chăm sóc kỹ Hiểu Khê là được rồi”Khương Tuyết Nhu lắc đầu, chuyện này quá phức tạp, cô sợ Hoắc Phong Lang cũng sẽ xảy ra chuyện.
“Đừng nói như vậy, tôi cảm thấy anh đã rất thông minh, ít nhất so với anh của anh”Khương Tuyết Nhu từ trong thâm tâm nói.
“Nói cũng phải, thật không rõ Nhạc Hạ Thu rốt cuộc cho anh ta ăn bùa mê gì”Hoắc Phong Lang than thở.
Tách ra xong, Khương Tuyết Nhu rất nhanh liên lạc Lương Vũ, cô kể cho Lương Vũ chuyện xảy ra trong sơn động, cô đi đến nhà Lục Thiên Bảo lúc xảy ra chuyện.
Đến lúc đó, cô tra máy giám sát của nhà trọ một chút, phát hiện ngoài một người đàn ông ở bên ngoài đưa bữa ăn tối cho Lục Thiên Bảo ra thì toàn bộ đoạn video kia đã bị thủ tiêu, thậm chí buổi tối tám giờ đến tám giờ ruồi chút thời gian này toàn bộ cũng không có thu hình.
Cô lại đến những máy giám sát trong khu vực phụ cận tìm một vòng, lại không tìm được dấu vết nào, sau đó cô không thể không đưa mắt nhìn sang ở bãi đậu ở sát lầu dưới có một chiếc xe chở xe cần cẩu....
Hôm sau, tập đoàn Hoắc thị.
Trong phòng làm việc, Hoắc Anh Tuấn đang trưng ra một gương mặt tuấn tú những khó chịu cực kì để tiếp nhận các báo cáo của các quản lý cấp cao.