Là trí nhớ của tôi tệ đi sao, cậu cá Hoắc không phải trước đó vài ngày cùng Nhạc Hạ Thu kết hôn sao?
Kết hôn không thành, nghe nói trên hôn lễ Nhạc Hạ Thu bị cảnh sát mang đi, nghe tin tức nội bộ nói xong hình như Nhạc Hạ Thu làm chuyện có lỗi với cậu cả Hoắc.
Cho nên cậu cả Hoắc là lại cùng vợ trước muốn hợp lại? Tại sao tôi cảm thấy cậu cả Hoắc thật là cặn bã.
Cô Khương không thể nghĩ lại sao, dầu gì cũng là người thừa kế nữ giàu có đệ nhất nước Nguyệt Hàn, lại là kiến trúc sư thiết kế đứng đầu quốc tế, trên đời này không có đàn ông sao?
Đừng nói như vậy, cậu cả Hoắc thật là đẹp trai, cũng có tiền, phỏng đoán không mấy người phụ nữ có thể chống đỡ được.”
Vì sao mà tôi cảm thấy cậu cả Hoắc dường như càng thích Khương Tuyết Nhu hơn, mọi người nhìn dáng vẻ anh ấy cõng cô ấy thật là cưng chiều.
Tôi cũng cảm thấy vậy, lúc trước cậu cả Hoắc với Nhạc Hạ Thu yêu nhau, đừng nói cõng, ngay cả đi dạo phố cũng rất ít thì phải.
Phía xa ở biệt thự Hải Tân Nhạc Hạ Thu thấy các bạn trên mạng bình luận suýt nữa tức giận nổi điên.
Hết lần này tới lần khác những người đó nói không sai, cô cùng Hoắc Anh Tuấn lui tới hơn mười năm, Hoắc Anh Tuấn cơ bản không có dẫn cô đi ra ngoài du lịch, chớ nói chi là công.
Đáy mắt tàn nhẫn trở nên quyết tâm, trực tiếp gọi điện thoại cho người nào đó...
Ban đêm, trong trấn nhỏ Sơn Gian.
Trong biệt thự nhà gỗ, Khương Tuyết Nhu tựa vào đầu giường nhìn các bạn trên mạng bình luận, khóe miệng thỉnh thoảng hơi nhếch lên.
Tắm xong đi ra ngoài Hoắc Anh Tuấn lẳng lặng nhìn cô, cô mặc áo sơ mi rộng lớn của anh trên người, cổ áo rất lớn, lộ ra xương quai xanh trên đó đầy những vết hôn.