Chần chừ uống một chút rượu. Hôm sau khi tỉnh dạ dày cô lại còn có chút hơi không thoải mái.
Lúc cô đứng dậy rửa mặt, nhận được điện thoại Hoắc Anh Tuấn gọi tới, giọng nói trầm thấp: “Tối hôm qua em đã đi đâu?”
“Cùng bạn có chút việc...”
“Có chuyện chính là cùng bạn ở trong quán rượu uống rượu?” Hoắc Anh Tuấn cắn răng âm trầm nói: “Chính em đi xem tin tức sáng nay của em đi đại tiểu thư, anh bây giờ sẽ đến nhà tìm em, em tốt nhất nên cho anh lời giải thích”
Anh nói xong đem điện thoại liền cúp.
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, mở điện thoại di động nhìn lấy tin tức của mình, một cái mới nhất là người thừa kế Diệp thị cùng bạn trai thần bí vừa nói vừa cười, cử chỉ thân mật
Trong hình là bóng lưng mơ hồ của cô và Lục Thiên Bảo ở trong quán rượu.
Cô bí mắt xoa xoa huyệt thái dương, thật may hình chính diện của Lục Thiên Bảo không lộ ra, nếu không thì có chút phiền toái, dẫu sao Lục Thiên Bảo cũng là người duy nhất cô có thể hoàn toàn tín nhiệm nhờ giúp đỡ.
Nhưng mà những ký giả này thật là quá buồn chán, mình cũng không phải là nhân vật công chúng gì đó.
Nhìn dáng dấp quay đầu nên chuẩn bị thật tốt một chút.
Cô mới vừa thay quần áo xong, bên ngoài vang lên một trận tiếng gõ cửa kịch liệt.
Mở cửa, Hoắc Anh Tuấn trưng một gương mặt anh tuấn lãnh khốc mặt toát ra đầy khí lạnh.
“Người đàn ông kia là ai? Anh thật là bị cô làm cho tức chết, anh đối với cô để ý như vậy, giờ giờ phút phút cũng quấn quýt cô. Cô lại giấu mình cùng đàn ông khác đi đến quán rượu uống rượu, càng đáng chết hơn chính là nhìn bóng lưng cũng biết đàn ông kia dáng dấp hơn không kém, hơn nữa vóc người cũng không tệ.
Anh thật vất vả đuổi đi một người Tạ Minh Ngạn, bây giờ lại xuất hiện ra một người đàn ông không giải thích được.
“Khương Tuyết Nhu, em tại sao lại không thể an phận một chút cho anh? Cả ngày lẫn đêm không trêu chọc đàn ông thì em sẽ chết sao? Hay là nói, anh không đủ thỏa mãn em?”