Mi mắt của Hoắc Anh Tuấn trong nháy mắt trầm xuống, mắt thấy cô kéo cửa ra chuẩn bị rời khỏi, anh sải bước đuổi theo bắt cánh tay cô: “Cô không nghĩ rửa chén cũng không dọn, nói thẳng chính là... "
“Hoắc Anh Tuấn, anh đủ rồi, tối hôm nay anh đem chúng tôi từ nhà họ Tổng mang ra ngoài. Tôi làm thức ăn suốt hai tiếng đã trả hết nợ cho anh, hơn nữa nói trắng ra là, ngày hôm qua tôi cũng cứu anh, ai có thể để cho tôi tâm tính thiện lương đầu”
Khương Tuyết Nhu cười lạnh: “Anh sau này đừng tìm tôi nữa, tôi không muốn chịu khổ cực làm xong thức ăn cho anh xong còn phải phụ trách rửa chén thu dọn vệ sinh cho anh, tôi đề nghị anh sau này có chuyện có thể gọi đến số điện thoại này.”
Cô nói xong cầm lấy điện thoại ra tìm ra một cái số điện thoại cho anh nhìn.
Hoắc Anh Tuấn thấy dãy số phía trên tên là “Số điện thoại công ty dịch vụ vú nuôi ".
Gương mặt đẹp trai của anh nhất thời tối.
Khương Tuyết Nhu tốt bụng nhắc nhở: “Đừng tưởng rằng tất cả người ở công ty nội trợ đều là dì, cũng có người trẻ tuổi hiền hậu chưa lập gia đình, một mình anh có thể chọn, luôn có thể chọn được người thích hợp”
Cô nói xong trực tiếp mở cửa nhà rời đi.
Tựa như nhìn anh lâu một chút cũng ngại khó chịu lồng ngực.
Hoắc Anh Tuấn tại chỗ tức giận ngực khó chịu xông tới, chờ lần nữa đuổi theo, ngay cả bóng người cô cũng không thấy đâu.
Anh về đến nhà, nhìn một bàn chén đũa nhức đầu, buồn rầu.
Không phải là chỉ bảo cô rửa chén đũa thôi sao, đến nổi kích động như vậy sao, không muốn rửa cũng không cần rửa. Cô cũng có thể nói ra, anh cũng không có buộc cô làm.
Anh móc điện thoại ra, theo bản năng muốn gọi cho Quý Tử Uyên hỏi ý kiến, nhưng rất nhanh liền dừng lại.
Quý Tử Uyên cùng Nhạc Hạ Thu cũng là bạn, nếu như lúc này để cho cậu ta biết mình thích Khương Tuyết Nhu, khẳng định lại sẽ bị nhắc nhở.
Anh suy nghĩ một chút, lên trên mạng hỏi: <Mời người con gái mình thích tới nhà nấu cơm, để cho cô ấy rửa chén kết quả cô ấy tức giận chạy mất, là tôi sai rồi hay là người phụ nữ đó quá nhỏ mọn?>
Sau khi anh đăng lên xong, không tới nửa giờ, bình luận nhất thời bùng nổ.
<cùng là đàn ông, anh em, tôi tốt bụng nói cho anh biết lời trong lòng, anh như vậy là không tìm được vợ đâu.>
<Tôi cảm thấy anh hay là đừng tìm bạn gái, tìm bà vú đi đi.>
<Tôi nếu là người phụ nữ này, tôi chẳng những muốn bỏ chạy, còn trực tiếp đem anh đi vào danh sách đen.>
Hoắc Anh Tuấn tức giận tâm can tỳ phổi đều muốn nổ tung.