Nhưng người phụ nữ này khiến cho anh ta cảm thấy hết sức khinh thường. Anh ta chưa có hoàn toàn nói ra, là đã nhìn mặt mũi của nhà họ Hoắc rồi.
“Hoắc Anh Tuấn, cảnh sát phá án cần phải phối hợp” Ông cụ Hoắc lại lần nữa dùng giọng uy nghiêm mở miệng: “Nếu như cô ta không có bất kỳ vấn đề gì, qua mấy ngày nữa hôn lễ hết thảy làm lại như cũ, nhà họ Hoắc chúng ta không thiếu tiền để làm hôn lễ này, nhưng thiếu phu nhân tương lai của nhà họ Hoắc phải là một người phụ nữ trong sạch”
“Anh Tuấn, theo lời ông nội con nói mà làm đi” Bà cụ Hoặc cũng gật đầu đồng ý.
Bọn họ vốn là cũng không thích Nhạc Hạ Thu. Không phải là vì Hoắc Anh Tuấn thì cũng không muốn nhận cô ta. Bây giờ nếu cảnh sát đã tới, lỡ như Nhạc Hạ Thu thật là cùng người đàn ông khác cấu kết, bọn họ tuyệt đối sẽ không để cho Hoắc Anh Tuấn lấy cô ta.
Coi như cưới, cũng phải điều tra rõ ràng.
Dẫu sao đây là hôn nhân lần thứ hai của Hoắc Anh Tuấn, nếu như tương lại kết hôn rồi lại ly dị, nhà họ Hoắc thật sẽ trở thành một câu chuyện cười cho thiên hạ.
Nhạc Hạ Thu luống cuống, mắt đỏ au nói: “Ông nội, con biết ông vẫn không thích con, nhưng hôm nay dù sao cũng là hôn lễ của con và Anh Tuấn”
“Tôi nói, nhà họ Hoắc chúng tôi cũng không phải là muốn đổi ý không cưới nữa. Chúng tôi cũng là phối hợp với cảnh sát điều tra, nếu như cô không có vấn đề gì, hôn lễ vẫn sẽ có” Ông cụ Hoắc bị cô ta chọc tức cũng tức giận.
Làm cho thật giống như mình cố ý chia rẽ cô ta với Hoắc Anh Tuấn vậy. “Hoắc Anh Tuấn, theo lời ông nội con nói mà làm” Hoắc Nhã Lam cũng mở miệng. "Đi thôi.”
Đại đội trưởng cũng không nhịn được, để cho hai cảnh sát một trái một phải đem Nhạc Hạ Thu mang ra ngoài, sau đó quay đầu đối với Hoắc Anh Tuấn nói: “Tổng giám đốc Hoắc, có thể anh còn chưa hiểu. Người đàn ông nước ngoài đó là bị người cố ý mưu sát, đây là án hình sự, vô cùng nghiêm trọng”
Hoắc Anh Tuấn vốn là còn muốn nói chút gì đó nhưng trong nháy mắt trở nên trầm mặc.
Chính anh cũng là luật sư, rất hiểu chuyện liên quan đến phương diện hình sự, nếu như cảnh sát nói là tình huống nghiêm trọng, vậy nói rõ Nhạc Hạ Thu có thể có liên quan trong đó.
Như vậy, anh bây giờ muốn giữ lại Nhạc Hạ Thu, cũng quả thật là không thể.
“Hạ Thu, em chỉ cần phối hợp với cảnh sát điều tra là được rồi.” Anh ôn nhu đối Nhạc Hạ Thu nói: “Anh tin tưởng em là vô tội. Rất nhanh, anh sẽ bảo lãnh em đi ra, hôn lễ của chúng ta sẽ đổi một ngày khác làm”.
"... Anh Tuấn, em là vô tội, Anh Tuấn, chúng ta..”
Nhạc Hạ Thu sau khi nghe được lời anh, không cảm thấy an ủi. Ngược lại trái tim cũng rơi vào đáy cốc, lạnh bằng.
Cô ta cho tới bây giờ không có một giây một phút nào mờ mịt, bất an giống như bây giờ. Cô ta rất sợ Hoắc Anh Tuấn sẽ phát hiện chuyện của cô ta và Lỗ Triết Hạn.
Nhưng mà cô ta không thể hoảng sợ thét chói tai, khóc tỉ tê, nếu không cô ta sẽ bị bại lộ càng nhiều. Bây giờ cô ta chỉ muốn cầu nguyện cảnh sát cái gì cũng không phát hiện. Như vậy qua mấy ngày nữa cô ta còn có thể tiếp tục gả cho Hoắc Anh Tuấn.
Một buổi hôn lễ đột nhiên ngừng lại.
Hoắc Anh Tuấn rất nhanh tỉnh táo lại, đối với các vị khách mời đám cưới nói: “Các vị khách mời, vô cùng xin lỗi. Các vị bận rộn tới tham gia hôn lễ của chúng tôi nhưng gặp phải loại chuyện này, tôi cũng vô cùng tiếc nuối không biết làm sao. Mặc dù hôm nay hôn lễ chỉ có thể hủy bỏ nhưng mọi người vẫn là có thể ở lại ăn cơm rồi đi”
Ngồi ở đếm ngược ở bàn thứ ba từ dưới lên Diệp Gia Thanh quay đầu với Khương Tuyết Nhu nói: "Con gái, chúng ta cũng ở lại dùng cơm sao”
"Còn ăn cái gì, cũng không phải là không có tiền ăn cơm”
Khương Tuyết Nhu đặt ly trà xuống, đứng dậy. Dù sao cô chẳng qua là tới xem náo nhiệt.
Náo nhiệt xem xong, cô rất hài lòng, phải đi rồi.