Khương Tuyết Nhu mới khép lại máy tính xách tay, chuẩn bị xong việc trở về nhà.
Ba năm không trở về công ty, cô xem một ngày, cuối cùng cũng nắm được toàn bộ thông tin.
Chẳng qua là mới vừa trở về đến nhà, lúc chuẩn bị móc ra chìa khóa, phía sau một bóng đen đi tới.
€ô vô thức nhấc chân lên và quét về phía sau.
Một bàn tay chợt túm lấy cô, gương mặt anh tuấn của Hoäc Anh Tuấn giống như là bị một tầng hàn băng bao phủ: “Cô muốn đá tôi sao?”
Khương Tuyết Nhu chớp chớp đôi mắt đẹp đế của mình rồi nhìn bàn chân suýt chút nữa đá vào đũng quần anh mà không khỏi ngượng ngùng: “Đoán xem.”
“Tôi thấy cô là muốn chết.”
Thiếu chút nữa thì anh đời này coi như hết đường sinh con.
Đè ép nỗi tức giận, Hoắc Anh Tuấn nắm lấy chân cô từ phía sau sau kéo một cái.
Chỉ còn đứng bằng một chân cô loạng choạng, thấy mình không đứng vững cô lanh lẹ túm lấy cổ áo sơ mi của Hoắc Anh Tuấn kéo một cái thật mạnh.
Hoắc Anh Tuấn không kịp phản ứng, cả người ngã xuống.
Sau đó Khương Tuyết Nhu ngã trên tấm thảm ở cửa thì cùng lúc Hoắc Anh Tuấn cũng ngã xuống, môi vừa vặn đè phải môi cô.
Môi của phụ nữ mềm mại như thạch hoa quả, không biết cô tô son gì mà lại có mùi cam, khiến đầu lưỡi anh tiết ra nước miếng, bất giác trong lòng như muốn cắn một cái.
‘Vừa vặn lúc này, đèn trên hành lang bởi vì yên lặng nên đột nhiên tắt.
Hoắc Anh Tuấn yết hầu chuyển động, trong bóng tối, hai người hô hấp hòa vào nhau, trong nháy mắt anh nảy sinh ham muốn muốn thử hương vị.
Nhưng ngay lúc này, cửa thang máy bỗng nhiên mở ra, từ bên trong có hai mẹ con đi ra. Cô con gái mới bảy tám tuổi.
Khi thấy một màn này, mẹ cô bé vội vã che mắt con gái.
Mặt Khương Tuyết Nhu bất giác đỏ lên, vội vàng đẩy Hoäc Anh Tuấn ra: “Cái đó…”
“Xin lỗi, quấy rầy rồi, hai người tiếp tục, tiếp tục.” Người mẹ nhanh chóng mở cửa, kéo tay con gái ra sau, tiếng cửa đóng lại Cách một cánh cửa, thanh âm bên trong còn loáng thoáng truyền tới.
“Mẹ, mẹ ngăn con làm gì, con đã thấy rồi, họ đang hôn nhau.
“Im miệng”
“Mẹ, bọn họ hôn nhau sao không trở về phòng mà hôn ạ?”
“Những chuyện yêu đương kia con không hiểu đâu “Sao con lại không hiểu chứ, giống như trong ti vi ấy, đó là do không kiềm chế nổi.”
Gương mặt tuấn tú của Hoäc Anh Tuấn tỏ vẻ khó xử đến mức xanh mét Không thể kiềm chế nổi?
Anh đối với Khương Tuyết Nhu?
Ặc, cái quỷ gì thế?
Khương Tuyết Nhu lại lúng túng hận không thể độn thổ động ngay lập tức, cô trợn mắt nhìn Hoắc Anh Tuấn một cái, “Cút”
Sau đó mở cửa bước vào rồi liền muốn đóng lại.
Một cánh tay nhanh chóng chặn cửa, Hoäc Anh Tuấn dùng sức mở ra rồi đi vào. “Đing!” Cửa đóng lại.
Buổi tối, mặc dù căn phòng rộng rãi nhưng dáng người cao và thẳng của anh nhanh chóng khiển căn phòng trở nên chật chội và đầy áp bức,.