Chương 1778
“Tôi là Thương Dục Thiên.” Bên trong có một giọng nói lạnh lùng.
Khương Tuyết Nhu sửng sốt, nhíu mày, “Thương tiên sinh, làm sao vậy?”
“Ngày hôm qua Thương Mỗ biến mất.” Thương Dục Thiên giọng điệu không tốt lắm. “Cho tới nay tôi đều không liên lạc được với nó, kể cả trợ lý của nó. Tôi đã kiểm tra lịch sử điện thoại của nó. Ở Nguyệt Hàn, cô chính là người mà nó liên lạc cuối cùng. Nó biến mất liên quan đến cô? ”
Khương Tuyết Nhu chỉ cảm thấy đầu đau như búa bổ.
Từ đêm qua đến hôm nay, đã xảy ra quá nhiều chuyện, đến bây giờ cô vẫn chưa nguôi ngoai.
Bây giờ Thương Dục Thiên nói Thương Mỗ lại mất tích, lại nghi ngờ mình.
“Tôi chỉ biết tối hôm trước cậu ấy gọi điện cho tôi, sau đó cũng không liên lạc lại một lần nào nữa.” Khương Tuyết Nhu nói thật, “Thương tiên sinh, hiện tại tôi quá bận, không thể lo được cho bản thân, lấy đâu ra thời gian rảnh rỗi để khiến Thương Mỗ biến mất. ”
“Cô dám đánh tàn phế mấy tên vệ sĩ đi theo nó. Hơn nữa sáng hôm qua Thương Mỗ đã đưa trợ lý của nó đi ra ngoài. Người của Thanh Long hội có thể bắt cóc nó trong phút chốc.” Thương Dục Thiên bực bội cả người không kiềm chế được sự nóng giận.
Thường ngày ông rất nghiêm khắc với Thương Mỗ, nhưng Thương Mỗ là con trai duy nhất của ông và ông rất kỳ vọng.
Hơn nữa, ông ấy cũng không tin ở Nguyệt Hàn lại có người dám ra tay hành động như vậy với Thương Mỗ.
Điều này cũng khiến ông tức giận.
“Khương Tuyết Nhu, cô nên biết tôi tìm cô vì cô có động cơ.”
Khương Tuyết Nhu hít sâu một hơi, cô làm sao có thể làm gì được Thương Mỗ, Thương Mỗ là em ruột của cô, đương nhiên nếu cô nói với Thương Dục Thiên, ông ấy sẽ không tin.
“Thương tiên sinh, nếu tôi làm như vậy, hôm nay tôi sẽ dám thừa nhận và sẽ uy hiếp ông. Nếu ông không đưa Khương Tụng, Khương Kiều Nhân rời khỏi Nguyệt Hàn, hứa trả lại Hoắc Thị chúng tôi nếu không tôi sẽ xé xác Thương Mỗ. Nhưng tôi không có bắt cóc cậu ấy nên cũng không thể uy hiếp ông. ”
Khương Tuyết Nhu thì thào: “Ông còn có thể hỏi, tối hôm qua Hoắc Anh Tuấn đã xảy ra chuyện gì, hiện tại anh ấy như kẻ ngốc, tôi còn có thời gian đâu mà để gây phiền phức cho Thương Mỗ.”
Thương Dục Thiên kinh ngạc, “Hoắc Anh Tuấn thành kẻ ngốc?”
“Về chuyện này tôi có thể lừa gạt ông sao?” Khương Tuyết Nhu cũng rất khó chịu, nhưng chỉ có thể nói bản thân mình phải bình tĩnh và tỉnh táo..
“Được, vậy nói cho tôi biết, tại sao tối hôm qua Thương Mỗ lại đến tìm cô, Khương Tuyết Nhu. Chúng tôi ở Nguyệt Hàn, ngoài cô và Hoắc Anh Tuấn ra, không có kẻ thù nào khác.”
Khương Tuyết Nhu suy nghĩ một chút, hỏi: “Thương tiên sinh, xung quanh ông còn có ai không?”
“Không.”
Khương Tuyết Nhu quyết định nói ra sự thật: “Tôi đã nói với anh ấy rằng Khương Kiều Nhân và Khương Thái Vũ không phải người tốt. Ông có thể cho rằng tôi xúi giục chia rẽ. Nhưng các người là người ngoài, hơn nữa những gì ông thường nghe về tôi qua lời nói của Khương Kiều Nhân và vợ chồng Khương Thái Vũ thì có thể tôi là người xấu. Thương Mỗ không tin tôi, vì vậy tôi đã kêu cậu ấy đến Thanh Đồng để điều tra về nhân cách của Khương Kiều Nhân. Nhiều người trong giới giàu có của Thanh Đồng đều biết những việc Khương Kiều Nhân làm năm đó. Tôi đoán Thương Mỗ đã đến Thanh Đồng để điều tra. ”
“Tôi sẽ kiểm tra xem Thương Mỗ có đi Thanh Đồng hay không, nhưng nếu phát hiện ra cô có liên quan đến chuyện này. Khương Tuyết Nhu, tôi sẽ khiến toàn bộ Nguyệt Hàn phải trả giá.” Thương Dục Thiên lạnh giọng nói đầy rẫy sát khí.