Chương 1708
“Không phải, tôi nghĩ… cô thật sự có năng khiếu ế nhiều năm như vậy.” Tống Dung Đức phun ra lời nói cà khịa.
Lâm Minh Kiều độc thân nhiều năm bỗng nhiên tức giận. “Anh có tư cách gì nói tôi? Anh cũng ế hơn mười năm đó thôi, tôi cũng không có ế lâu bằng anh được.”
“Đó là bởi vì tôi lớn tuổi hơn cô?”
“Biết mình lớn tuổi là tốt rồi, lấy một người phụ nữ trẻ trung và xinh đẹp như tôi là vinh dự của anh.” Lâm Minh Kiều vặn lại.
Y tá ở cửa nhìn bọn họ không nói nên lời, ” Hai người có muốn tranh luận thì hãy bước sang một bên, phía sau vẫn còn rất nhiều người xếp hàng.”
Hai người sửng sốt, sau đó nhìn lại, phát hiện phía sau có bảy tám người xếp hàng, mọi người đều đang nóng ruột nhìn họ.
Một người cũng cười nói: “Được rồi, đừng cãi nhau nữa, tôi nghĩ hai người rất hợp nhau, cao ráo như vậy, nhất định phải sinh ra đứa bé xinh đẹp.”
“Đúng vậy, đàn ông nhường phụ nữ có thai là chuyện bình thường, phụ nữ có thai thì tính tình nóng nảy, vợ tôi tính tình còn nóng nảy hơn.” Một người đàn ông từng trải mạnh dạn nói.
Hai người bị nói như vậy nên có chút đỏ mặt.
Cuối cùng, Tống Dung Đức vội vàng cúi đầu lộ ra vẻ thâm tình thâm thúy, sau đó kéo Lâm Minh Kiều nhanh chóng rời đi.
Thẳng cho đến khi lên lầu, anh mới ho nhẹ một tiếng, “Tôi đã quyết định, sau này tôi sẽ nhịn cô, sẽ không cãi nhau với cô nữa.”
“Ý của anh là giống như tôi đang cố ý kiếm chuyện cãi nhau với anh, không phải là anh khiêu khích tôi trước sao.” Lâm Minh Kiều phản bác lại một cách không phục.
Tống Dung Đức đau đầu, lúc trước khi Lâm Minh Kiều chưa mang thai, khả năng tranh luận như máy bay phản lực, sau khi mang thai đã lên một tầm cao mới.
“Xin lỗi, tôi sai rồi. Đáng lẽ tôi không nên nói với cô như vậy. Thật ra tôi thích cô trước đây độc thân, nếu không thì làm sao tôi có được cô?” Tống Dung Đức kiên trì nở ra một nụ cười.
Lâm Minh Kiều lúc này mới cảm thấy khá hơn, “Biết thì tốt rồi.”
Nói xong cũng liền đi siêu âm.
Tống Dung Đức đi theo cô ấy suốt.
Làm siêu âm màu bốn chiều nhưng vì đứa bé không chịu hợp tác nên siêu âm mãi mà không thấy được mặt.
Lâm Minh Kiều vừa leo cầu thang vừa ăn sô cô la, chật vật một tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng khiến đứa bé quay mặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn.
Sau khi siêu âm xong, đi ra ngoài cả người Tống Dung Đức đều mừng rỡ, “Đây là con gái của tôi sao, trông con bé thật dễ thương.”
Lâm Minh Kiều kinh ngạc nói: “Làm sao anh biết đó là con gái, anh hỏi Quý Tử Uyên sao?”
Tống Dung Đức sửng sốt, “Tử Uyên không có nói, tôi nghĩ đó là con gái bởi vì khuôn mặt đứa bé có nét thanh tú.”
Lâm Minh Kiều giật giật khóe miệng, “Tôi còn không biết là anh có thể xác định giới tính.”