Chương 1465
“Cô?”
Quý Tử Uyên ngắt lời cô, ngước mắt hờ hững nhìn cô, “Xin lỗi, tôi ăn cô không nổi.”
Thang Nhược Lan mắt trợn tròn, bị đả kích mặt trắng bệch như tuyết.
Ý của anh là, cô thì không ăn được còn Nguyễn Nhan thì được.
Quý Tử Uyên vén mắt nhàn nhạt nhìn cô một cái, “Cô còn vọng tưởng? tại sao tôi phải cưới cô, cô không phải không rõ ràng, cô như vậy muốn quản tôi, dù là cô ngồi lên vị trí bà Quý này, tùy thời có thể đổi đi.”
“Em …em không …” Thang Nhược Lan bờ môi run rẩy, nhưng lại không cam lòng.”Em chỉ là … Em chỉ vì yêu anh rất nhiều, em không thể chịu đựng được.”
“Không chịu được thì đừng chịu.Hay tôi đổi cho cô một trái tim có thể chịu đựng được?” Quý Tử Uyên nhắc nhở không khỏi mỉm cười.
Thang Nhược Lan rùng mình, người khác không tin Quý Tử Uyên độc ác nhưng cô thì tin.
Người đàn ông này khác với Tống Dung Đức, Hoắc Anh Tuấn, anh ta thực sự rất lạnh nhạt, lạnh lùng và nguy hiểm.
“Cút.” Quý Tử Uyên môi mỏng trầm thấp lạnh lùng phun ra một chữ.
Thang Nhược Lan nghiến răng, “Được, tôi đi.”
Một giọt nước mắt rơi xuống, vừa đi tới cửa liền quay đầu lại, “Tử Uyên, em biết em làm cho anh không vừa lòng, anh có phụ nữ khác là chuyện bình thường, nhưng em hy vọng phụ nữ của anh có thể là người khác, không phải Nguyễn Nhan, Nguyễn Nhan không đơn giản như anh nghĩ, và cô ấy không xứng với anh.”
“Cô muốn nói cái gì?” Quý Tử Uyên híp mắt.
“Không có gì, có thể anh không biết.”
Thang Nhược Lan Khẽ cắn môi, “Nguyễn Nhan từng là phụ nữ của Bùi Mạc Thần. Lúc còn học đại học cô ta được anh ta bao nuôi, sau bốn năm bao nuôi, Nguyễn Nhan mới có thể ký hợp đồng với Phàm Ngu, Bùi Mạc Thần cùng với Đỗ Tuyên chào hỏi là vì mấy năm trước kỹ năng diễn xuất của cô ấy không tốt, Bùi Mạc Thần chi nhiều tiền cho cô ấy mà cô ấy nổi tiếng không nổi..
Về sau, người nhà họ Bùi xem thường thân phận của Nguyễn Nhan, cho nên Bùi Mạc Thần đã đính hôn với con gái danh gia vọng tộc. Hai năm trước, Bùi Mạc Thần đã vứt bỏ Nguyễn Nhan.”
Bùi Mạc Thần?
Ánh mắt Quý Tử Uyên lạnh lùng, khiến người ta không khỏi rùng mình.
Thang Nhược Lan rùng mình, “Em không có nói dối anh, Đỗ tổng cũng biết chuyện này, còn rất nhiều người biết.”
“Được rồi, tôi hiểu rồi, cút đi.”
Quý Tử Uyên mặt không biểu tình nhàn nhạt nói.
Những người không biết sẽ nghĩ rằng Quý Tử Uyên có lẽ không quan tâm đến chuyện này, nhưng Thang Nhược Lan đã ở bên cạnh anh ấy một thời gian rất lâu và cũng ít nhiều có chút hiểu rõ.
Quý Tử Uyên ngày càng tức giận, vẻ mặt lãnh đạm.
Chỉ là cô không nghĩ tới Quý Tử Uyên lại quan tâm đến Nguyễn Nhan như vậy, cô ngứa ngáy hận ý, lại xảy ra chuyện quay phim “Cảnh Hồng” sắp bắt đầu, khi Nguyễn Nhan là nữ phụ. Cô nhất định phải dạy dỗ Nguyễn Nhan thật tốt, cho cô ta biết tự mình đi dụ dỗ đàn ông không thuộc về mình, hậu quả như thế nào.
Ngay sau khi Thang Nhược Lan đi, Quý Tử Uyên đá mạnh vào bàn trà.
Chiếc bàn trà khổng lồ bị đá lắc lư quật qua quật lại.