Chương 1399
Nhưng Lục Minh Anh là cha của Hoắc Anh Tuấn, có lẽ Sở Minh Khôi chưa biết thân phận thật của chủ tịch tập đoàn Gia Sâm.
“Có phải em rất ngạc nhiên đúng không?” Hoắc Anh Tuấn cười nói cô ngồi xuống: “Cha anh đã giao kỹ thuật hiện đại của tập đoàn Gia Sâm cho anh, Sở Thị chỉ nắm giữ một chút, nhưng bọn họ lại đầu tư tài chính vào, Hoắc Thị sẽ nhanh chóng đưa ra hàng loạt sản phẩm, vùng dậy trong nháy mắt.”
Khương Tuyết Nhu giật mình, gần đây Hoắc Anh Tuấn rảnh rỗi không có chuyện gì đến tìm cô, làm cho cô nghĩ Hoắc Anh Tuấn không muốn làm việc, thì ra anh đã sớm âm thầm sắp xếp.
Lục Minh Anh lần đầu tiên nhìn thấy Khương Tuyết Nhu, ánh mắt mang theo sự kỳ lạ.
“Chú, xin chào.” Khương Tuyết Nhu gật đầu lễ phép chào hỏi.
Lục Minh Anh mỉm cười, nghiêm túc nói: “Chú hy vọng con giữ bí mật thân phận của chú, tạm thời không nói ra ngoài.”
“Chú yên tâm, con chắc chắn sẽ không, con cũng rất chán ghét nhà họ Sở.” Khương Tuyết Nhu nói thật.
“Con là cô gái rất thông minh.” Lục Minh Anh nhìn cô nói: “Con thông minh hơn chú năm đó, kết cục của con và Hoắc Anh Tuấn cũng tốt hơn chú.”
Không giống như ông, bị Sở Minh Khôi hãm hại khiến ông hơn hai mươi năm mới có thể trở về.
Sở Minh Khôi hại ông hiểu lầm Hoắc Phong Lang là con trai của người khác.
Ông ta khiến hai anh em ruột Hoắc Phong Lang và Hoắc Anh Tuấn oán hận nhau mấy chục năm, đến bây giờ Hoắc Phong Lang lại. . . Không còn.
Khương Tuyết Nhu biết ông nhớ tới Hoắc Phong Lang, cô cũng cảm thấy khó chịu: “Chú không cần tự trách, chuyện này không chỉ có lỗi của chú.”
“Đúng vậy.” Lục Minh Anh chua xót gật đầu: “Con thông minh hơn chú, cho nên làm cho Hoắc Anh Tuấn tỉnh ngộ quay đầu sớm, hai đứa tái hợp là đúng, bọn nhỏ cần cả cha và mẹ.”
“Vâng vâng vâng, con và Tuyết Nhu may mắn hơn cha mẹ, đừng nói mấy chuyện không vui nữa, ăn cơm đi.” Hoắc Anh Tuấn xới cơm cho hai người.
Trong lúc đó, Khương Tuyết Nhu và Lục Minh Anh trò chuyện về kinh doanh, Lục Minh Anh không hổ là ông trùm quốc tế về lĩnh vực kinh doanh, ông nói mấy câu làm cho Khương Tuyết Nhu hiểu biết nhiều hơn.
“Con muốn phát triển ngành du lịch là tốt, trước kia bất động sản phát triển rất tốt, nhưng mấy năm nay dần chậm lại, sau này sẽ càng xuống dốc, chú biết mấy người đứng đầu ngành du lịch nước Y, đến lúc đó con có thể hợp tác với bọn họ để mở rộng phạm vi ra nước ngoài.”
Lục Minh Anh giới thiệu mấy ông trùm nước ngoài cho cô.
Khương Tuyết Nhu vui mừng: “Con cảm ơn chú, kiến thức của chú rất sâu rộng làm cho con mở rộng tầm mắt.”
“Anh cũng hiểu biết sâu rộng.” Hoắc Anh Tuấn nhìn thấy Khương Tuyết Nhu cười vui vẻ với Lục Minh Anh thì trong lòng không nhịn được chua chua: “Không phải chỉ là bạn bè mở công ty du lịch thôi sao, anh cũng quen biết.”
“Quên đi, anh bao nhiêu tuổi, chú bao nhiêu tuổi, chú ăn muối còn nhiều hơn anh ăn cơm.” Khương Tuyết Nhu lườm anh một cái: “Hơn nữa chú giới thiệu mấy người bạn này rất có lợi, có một người mở mấy nghìn khách sạn năm sao trên toàn cầu, đến lúc đó em có thể tiến hành hợp tác lâu dài với bọn họ.”