Chương 1366
Nhưng cô nghĩ lại Thang Nhược Lan mới là người kết hôn với Quý Tử Uyên, nói không chừng đến lúc đó Thang Nhược Lan chia rẽ, trả đũa lại làm cho tình anh em của Hoắc Anh Tuấn và Quý Tử Uyên trở nên kém đi.
Cô nghĩ lại rồi thôi.
Đương nhiên Thang Nhược Lan đừng lắc lư ở trước mặt cô, nếu không thì cho dù Quý Tử Uyên bảo vệ cô ta thì cô cũng sẽ không khách sáo.
Tầng cao nhất của Lam Vịnh Thế Kỷ.
Chín giờ tối.
Quý Tử Uyên vừa kết thúc cuộc phẫu thuật ba tiếng, anh vừa về nhà thì một mùi thơm đập vào mặt.
“Tử Uyên. . . .” Thang Nhược Lan mặc chiếc váy liền áo chữ V khoét sâu quyến rũ đi tới ôm lấy cánh tay anh ấy.
“Cô chạy đến đây làm gì?” Giọng nói Quý Tử Uyên khàn khàn mang theo sự mệt mỏi, nhưng kết hợp với khuôn mặt tuấn tú làm cho cả người anh càng thêm hấp dẫn.
Thang Nhược Lan nhìn say mê.
Người đàn ông này giống như hoa anh túc, mọi người biết có độc, sẽ làm cho người ta nghiện, nhưng luôn không nhịn được muốn đến gần và có được.
“Tử Uyên, em nhớ anh.” Thang Nhược Lan chui vào lòng anh.
Nhưng Quý Tử Uyên vô tình đẩy cô ta ra.
“Thang Nhược Lan, hôm nay tôi rất mệt mỏi, không có thời gian chơi đùa với cô.” Quý Tử Uyên đi tới phòng tắm.
Anh ấy tiện tay ném quần áo lên ghế sô pha, lộ ra cơ thể cường tráng.
Bình thường người đàn ông này cầm dao phẫu thuật, nhìn anh ấy gầy yếu nhưng không ngờ cởi bỏ đi quần áo đi lại có cơ thể hoàn mỹ cường tráng như thế.
Đáy mắt Thang Nhược Lan hiện lên sự say mê, cô ta nói: “Tử Uyên, em có thể tắm giúp anh, em biết anh mệt mỏi, để em hầu hạ anh đi.”
Quý Tử Uyên nghe vậy thì dừng bước, quay đầu mỉa mai nhìn cô ta một cái: “Thang Nhược Lan, có phải cô. . . Tham vọng nhiều lắm đúng không.”
Sắc mặt Thang Nhược Lan cứng đờ.
Quý Tử Uyên quay đầu từng bước đi đến gần nắm cằm của cô ta: “Khi cô đưa ra yêu cầu cưới cô thì tôi cũng đã đồng ý yêu cầu của cô, cô nhanh chóng trở thành mợ Quý được người người hâm mộ, dường như cô vẫn chưa thỏa mãn, muốn có được trái tim của tôi?”
Thang Nhược Lan say mê nhìn anh ấy đẹp trai giống như thần tiên, cô ta không nhịn được nói: “Tử Uyên, em rất yêu anh, em có thể trả giá mọi thứ vì anh. . . .”
“Thật sao, vậy sao tôi cảm thấy mình luôn trải đường cho cô vậy.” Quý Tử Uyên cười lạnh: “Không có tôi, chẳng qua cô chỉ là một ca sĩ hạng ba ăn cắp bài hát của người khác, tôi nâng đỡ cô thành ca hậu, thậm chí diễn xuất vụng về của cô lại nhận được giải thưởng lớn, bây giờ cô còn không thấy đủ, còn muốn được tôi yêu?”
Sắc mặt Thang Nhược Lan trắng bệch: “Không sai, em thừa nhận em có được ngày hôm nay đều do anh cho, nhưng sau này em sẽ cho anh tất cả yêu thương, em có thể thỏa mãn nhu cầu của anh, anh muốn em ở trên giường thế nào cũng được, em còn có thể sinh con cho anh. . . .”
“Ha ha.”
Quý Tử Uyên không chờ cô ta nói xong thì cười cười.