Chương 1339
Nhìn mọi người lần lượt rời đi, Tống Dung Đức ứa nước mắt nói: “cháu chấp nhận điều kiện của mọi người.”
“Nghĩ kỹ đi, nếu không thuyết phục được Lâm Minh Kiều, cháu vẫn sẽ bị đánh tám mươi mốt roi,” Tống Lão Gia nhắc nhở, trong thời gian này cháu không thể dùng thủ đoạn đê hèn ép buộc cô ấy đồng ý, cháu phải làm cho cô ấy tự nguyện.”
Tống Dung Đức muốn ói ra máu.
Hóa ra bị đánh tám mươi mốt roi, mới giành được cơ hội theo đuổi Lâm Minh Kiều.
Tống Gia thật sự là diễn cho anh ấy xem, anh ấy đã từng nói không kết hôn với cô ấy nhưng hiện tại thì mình lại không với tới.
“Ông nội, thể diện với cháu nội cái nào quan trọng hơn?” Tống Dung Đức không cầm nước mắt nói.
Tống Lão Gia khẽ liếc anh ấy một cái, “Đương nhiên là thể diện quan trọng. Cháu trai của tôi đi rồi, tôi còn có nhiều cháu trai khác. Nếu tôi mất đi thể diện, khó mà lấy lại được.”
Tống Dung Đức: “…”
Anh sốc đến mức muốn ói ra máu.
Mới rời khỏi một thời gian, đã không còn ai muốn chào đón anh ấy.
Cuối cùng, Tống Dung Đức bị đưa đến Hình Đường.
Sau khi lãnh chín chín tám mươi mốt roi, Tống Dung Đức ngất đi, Tống Gia gọi xe cấp cứu, trực tiếp đưa đến bệnh viện Quý Gia.
Quý Tử Uyên nhìn thấy Tống Dung Đức cái mông bị đánh đến nở hoa, thầm hỏi Tống Hưng Thần em trai của Tống Dung Đức, “Tống gia đồng ý cho anh ấy trở về à?”
Tống Hưng Thần cười lắc đầu, “Không có, Tống gia cho phép anh ấy theo đuổi chị Minh Kiều để bước vào Tống gia.”
Quý Tử Uyên: “…”
Do đó, nếu anh ấy không làm được gì thì không thể trở về được.
… …
Khi Lâm Minh Kiều nghe tin Tống Dung Đức bị Nhạc Hạ Thu đá đít, thêm tám mươi mốt roi, tâm trạng rất tốt liền gọi điện cho Khương Tuyết Nhu : “Buổi tối nấu tôm càng ăn mừng.”
“Tuân lệnh.”
Khương Tuyết Nhu đồng ý.Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, đã lâu cô và Lâm Minh Kiều không gặp nhau.
Cô cố ý tan làm sớm mua tôm càng rồi lái xe đến đó, trên đường đi thì nhận được điện thoại của Hoắc Anh Tuấn: “Tối nay anh đến nhà em ăn cơm nhé, Tiểu Khê và Lãnh Lãnh …”
“Đừng dùng hai đứa nhỏ làm cái cớ, tối nay tôi đã hứa cùng Minh Kiều ăn cơm.” Khương Tuyết Nhu trong nháy mắt cẩn thận nhìn thấu suy nghĩ của anh.
Hoắc Anh Tuấn có chút tức giận: “Em thà ở bên Lâm Minh Kiều còn hơn ở với con cái. Bạn bè hay con cái quan trọng hơn?”
“Không sao, đừng nhiều lời, sau này tôi sẽ dẫn Tiểu Khê ăn tôm càng.” Khương Tuyết Nhu nhớ tới Tiểu Khê thích tôm càng nhất.
“Em muốn ăn tôm càng sao?” Hoắc Anh Tuấn nhíu mày, “Trẻ nhỏ như vậy không thích hợp.”
“Tôi sẽ tự mình làm,” Khương Tuyết Nhu tức giận nói, “Tôi sẽ rửa sạch sẽ, anh cứ yên tâm.”