Chương 1318
Cô đang ngủ thì sau lưng lõm xuống, sau đó vòng ôm ấm áp ôm lấy cô.
Khương Tuyết Nhu buồn ngủ xoay người, hình như cánh tay chạm vào eo của đàn ông.
Cô bỗng nhiên mở mắt ra.
Ánh trăng chiếu vào từ ngoài cửa sổ, đôi mắt sâu thẳm của Hoắc Anh Tuấn nhìn cô, trong đó chưa đầy thâm tình, còn có tia sáng không tên.
Tuyết Nhu. . . .” Giọng anh khàn khàn gọi một tiếng.
Khương Tuyết Nhu lập tức không còn buồn ngủ nữa, nếu cô không nghĩ cho hai đứa bé đang ngủ say thì chắc chắn sẽ nhảy dựng lên đạp anh xuống giường.
Nhưng bây giờ cô chỉ có thể kiềm chế, đồng thời cắn chặt răng thấp giọng hỏi: Ai cho phép anh leo lên đây.”
Không phải em nói đồng ý tái hợp với anh à.” Hoắc Anh Tuấn vô tội chớp mắt.
Lông mi của anh làm cho Khương Tuyết Nhu ngây ra.
Lông mi của đàn ông vừa dài vừa nhiều hơn mình,
Lông mi kia ngày càng gần, hơi thở của anh càng đến gần.
Khương Tuyết Nhu lấy anh sắp đụng vào thì dùng tay bịt miệng anh, cắn răng hỏi: Ai nói tôi đồng ý tái hợp với anh.”
Hoắc Anh Tuấn không nói lời nào, ánh mắt đầy thâm tình, hai tay ôm eo cô.
Hoắc Anh Tuấn. . . .” Khương Tuyết Nhu không vui đạp anh.
Chăn động đậy làm cho Hiểu Khê lật người, tay cũng ôm lấy cánh tay Khương Tuyết Nhu.
Khương Tuyết Nhu sợ quấy rầy đến Hiểu Khê nên lập tức không dám động đậy.
Hoắc Anh Tuấn cầm tay cô, trầm thấp nói: Em che miệng anh thì sao anh nói chuyện được, Tuyết Nhu, em không muốn phục hôn với anh, anh hiểu được, có lẽ em ám ảnh với hôn nhân, anh không ép em, chúng ta tái hợp trước rồi từ từ nói chuyện yêu đương, cho dù anh phải chờ bao nhiêu năm cũng được, khi nào em muốn kết hôn thì chúng ta sẽ kết hôn, em muốn đùa giỡn lưu manh với anh cũng được, anh không quan tâm.”
Cả người Khương Tuyết Nhu không ổn, cô không thể lớn tiếng nói đành phải thấp giọng mắng chửi: Hiểu Khê không hiểu chuyện nói mấy lời đó mà anh cũng tin sao, ai muốn đùa giỡn lưu manh với anh, cút đi.”
Không cút.” Hoắc Anh Tuấn cố chấp ôm eo của cô.
Cút.”
Không cút.”
Người nào đó còn muốn được voi đòi tiên cúi đầu xuống hôn lên môi cô.
Anh mặt dày không biết xấu hổ làm cho Khương Tuyết Nhu nổi giận.
Ánh mắt của cô bỗng thay đổi, đột nhiên đưa tay ôm lấy cổ Hoắc Anh Tuấn.
Hoắc Anh Tuấn run lên, kích động đến mức nhịp tim nhanh chóng tăng tốc, nhỏ giọng thì thầm: Tuyết Nhu, bé cưng của anh. . . .”
Đừng nói chuyện.” Khương Tuyết Nhu ngửa đầu hôn trả lại anh.
Hoắc Anh Tuấn cảm thấy sởn cả gai ốc, toàn thân run rẩy.
Đang lúc cao trào thì rầm ” một tiếng, cả người vô tình bị đạp rơi xuống thảm.
Ma ma, tiếng gì vậy ah?” Hiểu Lãnh bị bừng tỉnh, mà Hiểu Khê thì đang ngủ say như heo con.