Chương 1308
( Tôi cảm giác Lương Duy Phong kiềm chế quá lâu, trong lòng có chút vặn vẹo biến thái, các người có nhìn thấy vẻ mặt của anh ta không, thật sự hung ác. )
( May là đã che mờ, không phải tôi sẽ buồn nôn đến chết. )
( Anh ta thật sự yêu Khương Tuyết Nhu sao, yêu một người lại làm bậy với thư ký sao, thật sự không phân biệt trường hợp. )
( Ông trời của tôi ơi, thật hay giả vậy, nhà bọn họ lắp đầy máy giám sát sao, anh ta cưới vợ hay là cưới phạm nhân vậy. )
( Tôi đột nhiên đồng tình với Khương Tuyết Nhu, cô ấy xui xẻo tám kiếp mới bị Lương Duy Phong thích. )
( Trời ơi, tôi thấy vẫn đi xem mặt Hoắc Anh Tuấn thôi, cảm giác anh ta cặn bã cũng cặn bã quang minh chính đại, không dối trá như Lương Duy Phong.
. . .”
Khương Tuyết Nhu say sưa đọc bình luận của cư dân mạng, Hoắc Anh Tuấn gọi điện thoại tới: Em xuống đi, anh đang ở dưới lầu.”
. . .
Sau mười phút, cô ngồi lên xe của Hoắc Anh Tuấn.
Hoắc Anh Tuấn thỉnh thoảng nhíu mày nhìn cô.
Anh có thể nghiêm túc lái xe không, anh như vậy làm cho tôi không dám ngồi xe của anh.” Khương Tuyết Nhu không vui nhắc nhở.
Hoắc Anh Tuấn tranh thủ nghiêm túc nhìn phía trước, nhưng vẫn nhíu mày: Lương Duy Phong thật sự lắp đầy máy giám sát trong biệt thự sao?”
Ừm.”
“Anh ta cũng sẽ lắp trong phòng tắm à” Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hỏi.
“… Không có.” Khương Tuyết Nhu đen mặt lại: Đây là lý do anh luôn nhìn tôi đấy à?”
“Khụ, không phải anh là anh ta dùng điều đó uy hiếp em à.” Hoắc Anh Tuấn nghiêm mặt. Lương Duy Phong có bệnh à, em phát hiện ra từ lúc nào, em lại có thể sống với anh ta lâu như vậy.”
Sau khi Lục Thanh Minh qua đời không bao lâu.” Khương Tuyết Nhu nhàn nhạt nhìn ra cửa sổ.
Đáy mắt Hoắc Anh Tuấn hiện lên sự đau lòng, anh đưa tay ra nắm chặt tay của cô, nhẹ nhàng nhéo nhéo: Sau này em giao chuyện tìm chứng cứ cho anh, anh không hi vọng em vất vả như thế.”
Anh có thể. . . Đừng động tay động chân với tôi được không.” Khương Tuyết Nhu nhìn bàn tay được anh nắm, trong mắt đầy bất đắc dĩ.
Tuyết Nhu, em hiểu lầm anh rồi.” Hoắc Anh Tuấn vô tội trừng mắt nhìn: Anh sợ em lạnh nên ủ ấm cho tay em.”
Anh quá mặt dày làm cho Khương Tuyết Nhu cạn lời: Nhiệt độ hôm nay là hai mươi lăm độ.”
Không, thật sự lạnh lắm, em không tin thì chờ đi.” Hoắc Anh Tuấn nói xong thì chỉnh điều hoà trong xe xuống mười sáu độ.
Chất lượng xe của anh vô cùng tốt, khí lạnh lập tức Vù vù” thổi ra làm cho người ta nổi da gà.
. . .”
Khương Tuyết Nhu hoàn toàn bị anh đánh bại.
Cô tắt máy điều hòa, sau đó hung hăng liếc anh một cái: Thần kinh.”