Chương 1272
“ Phanh” một tiếng.
Cánh cửa cuối cùng cũng bị đá văng.
Lục Thiên Bảo trực tiếp xông vào, Khương Tuyết Nhu nhìn thấy hắn, rốt cuộc cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may … mà kéo dài được thời gian, cuối cùng cũng chờ được Lục Thiên Bảo đến cứu.
“Lương Duy Phong,,đồ đánh đàn bà chết tiệt, đồ khốn nạn.” Lục Thiên Bảo thấy cô bị thương liền xông vào đánh Lương Duy Phong.
“Lục Thiên Bảo, chỉ một mình cậu mà muốn giải cứu cô ấy, cậu nằm mơ đi.”
“Lương uy Phong không ngờ Lục Thiên Bảo lại đột nhiên xuất hiện nhưng hắn cũng không để Lục Thiên Bảo vào mắt “Đương nhiên tôi biết là không thể đưa cô
ấy ra ngoài, nhưng nếu không đưa cô ấy ra ngoài trong vòng 15 phút nữa, Như Thiên Bảo( Lương Vũ)sẽ gọi cảnh sát” Lục Thiên Bảo cười lạnh nói, “ cảnh sát tới nếu nhìn thấy cảnh này khẳng định rất đặc sắc nha .”
Lương Duy Phong mặt biến sốc, e là cho dù tôi để cho hai người đi, hai người cũng sẽ gọi cảnh sát. Vậy thì không bằng tôi đem hai người nhốt lại. Khi cảnh sát hỏi tới tôi sẽ nói do anh giở trò làm loạn,đợi lát nữa cô ấy mất lý trí bổ nhào lên cậu ,ôi thôi hình ảnh này nhất định sẽ rất đặc sắc .”
“Không biết xấu hổ.” Lục Thiên Bảo hận đến nghiến răng , “Lương Duy Phong, chỉ cần hôm nay anh buông tha cho chúng tôi, chúng tôi coi như hôm nay không có chuyện gì xảy ra.”
“Cậu tưởng rằng tôi sẽ tin cậu sao.”
Trong bất tri bất giác cả hai lao vào nhau chiến đấu như mãnh thú.
Lục Thiên Bảo hiển nhiên không ngờ Lương Duy Phong lại giỏi võ như vậy, anh càng không lo đám sát thủ kia sẽ tới.
Bởi vì đây là nhà của Lương Duy Phong nếu như những người kia xuất hiện, lúc đó cảnh sát gặp phải, Lương Duy Phong liền có miệng nói cũng không giải thích được.
Đây là lý do tại sao anh ta dám đột nhập vào nhà anh ta.
Thấy thời gian càng ngày càng gấp gáp, Lục Thiên Bảo rốt cuộc cũng tìm được sơ hở, đá vào ngực Lương Duy Phong.
Lương Duy Phong lùi lại mấy bước, Lục Thiên Bảo lập tức chạy tới cắt dây cho Khương Tuyết Nhu, sau đó chĩa dao về phía Lương Duy phong và nói
“Lương Duy Phong, ngươi(anh) không phải là đối thủ của ta( tôi), ngươi(anh) lại đây, có tin hay không, ta liền giết ngươi, thân phận của ta, ngươi nên biết ta không sợ chết, huống chi ngồi tù.”(sửa ngôi xưng ngươi-ta)
Lương Duy Phong nghiến răng, liếc nhìn Khương Tuyết Nhu,mặt đỏ bừng, không cam lòng tay nắm chặt.
Rõ ràng là trong tầm tay hết lần này đến lần khác xảy ra truyện ngoài ý muốn
“Biến đi.” Anh hét lên một cách gay gắt.( tức giận)
Hôm nay để cho Khương Tuyết Nhu chạy thoát, kế hoạch của hắn đã sắp hoàn thành thì bị Lục Thiên Bảo, Khương Tuyết Nhu, Hoắc Anh Tuấn bóp chết như một con kiến .
Chỉ là hiện tại , hắn( anh ta) vẫn chưa thể chết.
Lục Thiên Bảo thở phào nhẹ nhõm, cũng may Lương Duy Phong là người sợ chết.
Anh vội vàng cõng Khương Tuyết Nhu trên lưng.
Chạy nhanh ra khỏi biệt thự, về sau Như Thiên Bảo( Lương Vũ) nhanh chóng lái xe tới, Lục Thiên Bảo dẫn theo Khương Tuyết Nhu ngồi vào, Khương Tuyết Nhu hoàn toàn không tỉnh táo.