Chương 1266
Chạng vạng tối.
Khương Tuyết Nhu đi vào biệt thự.
Cô đi vào nhìn thấy Lương Duy Phong mặc tạp dề thò đầu từ trong phòng bếp ra: “Em chờ thêm chút nữa, sẽ có cơm ăn.”
“Được.”
Khương Tuyết Nhu ngồi xuống ghế sô pha nhìn điện thoại của Lương Duy Phong trên bàn.
Trái tim của cô không nhịn được đập thình thịch.
Cô rất muốn xem trong điện thoại của anh ta có tin tức của Khương Kiều Nhân không.
Hôm qua cô phát hiện dáng vẻ Khương Kiều Nhân phẫu thuật thẩm mỹ thành Nhạc Hạ Tuyền, có lẽ Lương Duy Phong có tham gia vào, cô nghĩ Lương Duy Phong và Khương Kiều Nhân có liên lạc với nhau.
Cô thật sự căm hận Khương Kiều Nhân giống như Nhạc Hạ Thu.
Cô hận không thể phanh thây xé xác hai người này.
Cô lên lầu thay đồ ở nhà rồi đi xuống, Lương Duy Phong đã nấu ăn xong, thậm chí đã bày lên bàn.
Cô ngồi xuống, vừa ăn cơm vừa chơi điện thoại, một lát sau cô nói với Lương Duy Phong: “Công ty của em đang phát triển một app, điện thoại của em không mở được, anh mở thử xem có được không, không biết do điện thoại hay app có vấn đề.”
“Được.” Lương Duy Phong cười mở khóa đưa cho cô.
Khương Tuyết Nhu không ngờ lại dễ dàng như vậy, cô rất bất ngờ.
Cô giả vờ tải app xuống, nhanh chóng tìm tin nhắn.
Nhưng cô tìm mãi vẫn không có.
“Em tìm được không?” Lương Duy Phong bỗng nhiên đứng dậy đi về phía cô.
Khương Tuyết Nhu vội vàng mở lại giao diện tải phần mềm, xấu hổ nói: “Điện thoại của anh mở được. . . .”
Cô vừa nói được nửa thì bỗng nhiên cứng đờ.
Vừa rồi Lương Duy Phong nói là “Tìm được chưa?”
Cô ngẩng đầu lên đối diện với đôi mắt đen nhánh của Lương Duy Phong, giống như vực sâu không thấy đáy.
Một luồng khí lạnh dâng lên.
Khương Tuyết Nhu nói với mình đã quá nhạy cảm, Lương Duy Phong không thể phát hiện ra nhanh như thế.
Nhưng một giây sau Lương Duy Phong nhanh chóng lấy điện thoại của cô đập xuống bàn, “Ầm” một tiếng, màn hình lập tức vỡ nát, điện thoại của cô hoàn toàn hư hỏng.
“Lương Duy Phong. . . .” Khương Tuyết Nhu đột nhiên đứng lên, hai mắt nổi giận nhìn anh ta: “Anh làm cái gì vậy?”
“Tuyết Nhu, cô còn muốn tiếp tục diễn kịch với tôi sao, hoặc là tôi phải hỏi rốt cuộc cô đã phát hiện ra điều gì.” Lương Duy Phong vẫn cười như gió xuân ấm áp, nhưng lời nói làm cho Khương Tuyết Nhu rét run.
“Em không biết anh đang nói cái gì, em chỉ muốn xem app kia một chút.” Khương Tuyết Nhu phủ nhận: “Duy Phong, rốt cuộc anh sao vậy?”