Dữ Dã Thú Tại Y Điện Viên

Chương 7



Âu Dương Long bị tiếng khỉ kêu đánh thức, cậu mở to mắt nhìn thoáng qua người nằm bên cạnh, Spencer cũng đang nhìn lại cậu.

[ Thật dọa người ……] Âu Dương Long lập tức trốn vào bên trong thảm, cảm giác hậu đình có chút thanh lương, cậu lấy tay sờ soạng thử thì lấy ra được một ít lá cây. Đây hẳn là thảo dược làm cho mình cảm thấy dễ chịu đi.

“Muốn tắm rửa ?” Spencer nhìn nhìn dòng suối cách đó không xa.

Lúc này bọn họ cách thôn cũng không xa, chắc nơi đây là chỗ ở của Spencer rồi.

Âu Dương Long muốn đứng lên, kết quả đến cả eo cũng đau muốn chết, đành phải ngồi ở chỗ kia nhìn Spencer, hắn hoàn toàn trần trụi cũng không sợ bị người khác trông thấy, nâng Âu Dương Long lên hướng dòng suối đi tới.

“Uy! Ngươi đỡ ta đi là được rồi! Ta không phải cái túi!”

“Như vậy nhanh hơn.”

[ Xấu hổ.. Tư thế này cái mông đều hướng về phía mặt của hắn!] Âu Dương Long chính là được giáo dục qua ! Cùng … với dã thú này là không giống nhau.

Suối nước rất mát, tựa hồ có thể giảm bớt một phần sự mệt mỏi của cơ thể, bất quá dưới đáy nước đều là đá tảng, cái mông của Âu Dương Long lúc này cơ bản là không thể ngồi trên đá được, cho nên đành phải ngồi ở trên đùi của Spencer.

Đột nhiên Âu Dương Long phát hiện trên vai của hắn có một ít dấu răng.

“Là ta cắn???” Không thể tin được vào điều đang nhìn thấy … này kiệt tác của mình sao ?.

Spencer dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Âu Dương Long, còn sờ lên môi của chính mình, “Ngươi làm cho ta nhớ tới một loài động vật – mèo rừng.”

Cả khuôn mặt của Âu Dương Long đột nhiên đỏ hết lên, tim đập như trống, lại không thể tự chủ được mà chăm chú nhìn vào đôi môi khiêu gợi của Spencer.

“Yên tâm, ta không giống như nhân loại có nhu cầu vô độ, ta biết chừng mực.” Spencer cũng không có đối Âu Dương Long làm ra cái gì, mà là tựa ở bên cạnh bờ hưởng thụ sự mát xa khi dòng nước chảy qua người.

Đây chính là điển hình của dạng người thích xem thường nhân loại, Âu Dương Long trầm mặc mà nhìn Spencer, tựa hồ không phải hắn xem thường nhân loại, mà là ai hắn cũng xem thường, ngay cả những đồng bạn trong làng cùng sinh sống ở nơi này, hắn đều mặc kệ, hôm nay hắn là cần thỏa mãn nhu cầu của chính mình mới tìm Âu Dương Long. Âu Dương Long không biết.

“Ta muốn trở lại thôn, ta đói bụng.”

“Được….”

Ngồi trên khúc gỗ ở bên ngoài thôn, Âu Dương Long phi thường buồn bực nhìn Bích Na đang cười nhạo cậu.

“Ha ha ha ha, chết cười mất ! Hắn xác thực là rất lớn đúng không ?” Bích na cười đến ngửa tới ngửa lui.

Âu Dương Long thiếu chút nữa là tìm một cái lổ để chui vào luôn, cậu nhìn Bích Na hào sảng bên cạnh, đột nhiên nghĩ đến cái gì.“Spencer có phải là có điểm…. Có điểm xem thường người khác phải không?!”

“Có điểm?” Bích na cảm thấy dùng cái từ này không chính xác lắm.“Hắn ai cũng mặc kệ, động vật là không có cảm tình.” Bích Na cầm lấy hoa quả bên cạnh, cắn một cái nhưng cảm thấy khó ăn liền phun ra, lau lau miệng, bộ dáng rất khôi hài.

“ Sao lại kết hôn với ta?!” Âu Dương Long không kìm được nổi giận, vừa đứng lên thì cái mông liền chấn động đau đớn, vội vàng ngồi trở về.“Đúng rồi, các ngươi sinh hoạt tại địa phương này rốt cuộc tại sao lại phải nói tiếng Anh ?! Nơi này là thế giới khác mà?”

Một câu nói vừa ra lại làm cho Bích Na bắt đầu cười , lần này càng nghiêm trọng hơn, nàng cứ dứt khoát nằm chết dí trên mặt đất cho xong.

Đột nhiên nhìn thấy một quyển sách, Âu Dương Long nhặt lấy xem thử thì thấy mặt trên ghi « Tân đại từ điển »?! Bọn họ sao lại có loại vật này?!

“Nơi này chính là địa cầu, Phi Châu đại lục, không phải thế giới khác như ngươi nói đâu. Quyển sách này là thật nhiều năm trước theo một cái máy bay cùng rơi xuống .”

“Máy bay?”

“Đúng vậy, tình huống so với ngươi cũng không khác bao nhiêu. Bất quá ngươi còn sống mà thôi, còn những người trên chiếc máy bay kia đều chết hết.”

“….. Các ngươi rốt cuộc là cái gì?” Âu Dương Long lại càng không hiểu.

“Không biết, từ khi ta có trí nhớ thì đã là cái dạng này rồi, nếu không ngươi hỏi Liệt Đa xem sao? Hoặc là Spencer cũng được.”

Nhìn Liệt Đa đang ôm 2 nữ nhân đen đúa mà ngủ say, Âu Dương Long thật không định hỏi cái loại vấn đề này, cũng không biết bây giờ chạy qua hỏi thì có gây ra sự tình đáng sợ gì không nữa.

Cậu quyết định tìm Spencer, mỗi lần hắn đều biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, cũng không biết đã chạy đi nơi nào.

Đi ra thôn, Âu Dương Long hướng lên bầu trời cầu xin một phen, hy vọng lần này sẽ không gặp chuyện gì loạn thất bát tao, sau đó vịn nhánh cây, khập khiễng bước tới, cái chân so với mấy ngày hôm trước đã khá hơn rất nhiều, ít nhất có thể vịn vào đồ vậy này kia mà đi tới. Bằng trí nhớ tìm được trướng bồng của Spencer, không có ai. Cậu lại đi ra dòng suối phía trước, cũng chỉ có vài con chim nước.

Cậu hơi mệt chút, dứt khoát ngồi dưới đất nghỉ ngơi.

[ Xác máy bay…… Có lẽ sẽ tìm được cái gì đó hữu dụng, vật dụng có thể liên lạc với gia đình chẳng hạn.] Âu Dương Long đột nhiên nghĩ đến những lời này, nâng dậy quải trượng quay trở về. Ở lại trướng bồng của Spencer một thời gian, đột nhiên phát hiện bên cạnh có thêm người, là Spencer, hắn chỉ là quay đầu nhìn cậu, cũng không thèm chào hỏi. Dùng đôi mắt màu xanh biếc không có bất luận tiêu cự gì mà nhìn Âu Dương Long, mà lúc này Âu Dương Long cảm giác tâm sự của mình tựa hồ đều bị xem thấu.

Spencer đột nhiên vươn tay, muốn kêu Âu Dương Long tới, Âu Dương Long do dự một chút sau đó đi tới, quỳ gối bên cạnh để tùy ý tay của hắn vuốt mặt mình.

“Theo giúp ta nằm thoải mái một lát ?”

Âu Dương Long đành phải buông nhánh cây, nằm ở bên cạnh hắn, nhìn nhìn đỉnh trướng bồng, ánh mặt trời không biết từ nơi nào chiếu vào.

“Ngươi không thấy nhàm chán?” Âu Dương Long nhìn spencer đang nhắm mắt bên cạnh.“Ta muốn trở về! Ta muốn trở lại thế giới của ta!” Cậu đột nhiên hướng về phía Spencer hô hai câu, sau đó đứng lên vịn nhánh cây chuẩn bị rời đi, nếu như ngay từ đầu không phải hắn cứu mình, nếu như ngay từ đầu chính mình chết cũng sẽ không theo .“Ngươi hẳn là nên tìm Báo mẫu, mà không phải ta, ta là nam .”

Nghiêng đầu sang chỗ khác vừa mới chuẩn bị bước ra ngoài trướng bồng, đột nhiên sau lưng bị một phát trọng kích bổ đến, làm cậu vốn chỉ có một chân lảo đảo té xuống đất. Đứng ở trên lưng cậu rõ ràng chính là một con Hắc Báo, phun ra cái lưỡi màu đỏ, nổi giận đùng đùng mà nhìn Âu Dương Long.

“…… Thả ta đi! Ngươi tên hỗn đản này!” Cậu giãy dụa muốn đứng dậy, nhưng căn bản là vô dụng, đột nhiên Hắc Báo duỗi ra móng vuốt, không lưu tình chút nào chém lên lưng Âu Dương Long, ba đạo vết máu đỏ thẫm lập tức hiển hiện ra, thật giống như là đang họa một bức tranh, cảnh tượng máu tươi phun ra làm cho đồng tử Hắc Báo lập tức thu nhỏ lại, sửng sốt nửa ngày, nhìn thấy Âu Dương Long đã bị vết thương đau đến bất tỉnh nhân sự, hắn mới chậm rãi thở phì phò biến lại thành người.

“Ngươi không thể rời khỏi ta, vĩnh viễn cũng không thể!”

Âu Dương Long bị ba đạo vết thương triệt để phá hủy, sốt cao không lùi, không ngừng nói mê, cảm giác ba đường vết thương giống như là đang đeo ba cái gông xiềng trên lưng, đau đớn kịch liệt, cậu đến cả khí lực để động đậy cũng không có.

Spencer từ trong rừng trở về, đắp chút ít dược thảo để cầm máu, sau đó ôm lấy Âu Dương Long bị sốt cả một ngày. Cảm giác toàn thân của cậu đều nóng hừng hực.

Tựa hồ bởi vì chút chấn động mà Âu Dương Long có chút thanh tỉnh nhìn thoáng qua Spencer, cậu nghĩ nhúc nhích, kết quả kéo đến một hồi đau kịch liệt, nước mắt không nghe sai sử đích theo khóe mắt tràn ra, nhìn thấy Âu Dương Long như vậy, Spencer bất giác chậm rãi cúi đầu hôn lên mắt cậu, sau đó dây dưa ở bờ môi, làm cho cái người bởi vì sốt cao mà có chút thở hổn hển tại trong miệng của mình phát ra tiếng rên rỉ. Âu Dương Long ngay cả khí lực để cự tuyệt cũng đều không có, tùy ý để hắn hôn, đầu lưỡi linh xảo dây dưa tại miệng của cậu.

Ban đêm rất lạnh, Âu Dương Long nằm sấp ngủ nên rất khó chịu, mặt đất lại cứng, cậu không thể không mở ra hai mí mắt nặng nề nhìn nhìn, phát hiện Spencer mới từ Hắc Báo biến thành người, không nói một câu đi tới, chậm rãi ôm lấy cậu vào ***g ngực của mình. Cảm giác ấm áp lập tức thay thế mặt đất lạnh băng.

[ Làm cái gì…. Rõ ràng đã làm mình bị thương sao còn cố gắng chiếu cố?] Âu Dương Long suy nghĩ một chút đã cảm thấy đau đầu, bụng còn có chút đói. Cậu nhẹ nhàng giật giật tay, kết quả làm sau lưng càng đau, nhưng dù sao cũng tốt hơn so với lúc không thể động đậy rồi.

“Ta khát…..” Cổ họng của cậu bởi vì phát sốt mà khàn khàn, lúc này Spencer mới cầm lấy túi nước hướng trong miệng hắn rót vào, Âu Dương Long nhìn qua, bất đắc dĩ đành phải ngẩng đầu lên, dùng đầu lưỡi liếm láp ít nước chảy ra bên miệng của hắn, sau đó chờ đợi Spencer đem nước trong miệng của hắn đút cho cậu, thuận tiện giúp cậu liếm khô môi.

Nước chảy vào yết hầu có cảm giác lành lạnh, làm cho cậu cảm thấy thoải mái đôi chút.

Một ngụm nước không đủ làm cho Âu Dương Long có chút bất mãn nhíu nhíu mày, sau đó cậu ngẩng đầu lên nhẹ nhàng liếm liếm môi của Spencer, cậu còn muốn uống nước, nhìn thấy Spencer uống ngụm nước thứ hai cậu đã có chút không chờ được liền vói vào miệng hắn tìm kiếm chút thanh lương. Đần độn đã bất chấp hết thảy .

Uống miếng nước đều có thể làm cho cậu mệt mỏi đến không muốn mở to mắt, cứ tùy ý để cho Spencer ôm mình vào một vị trí thoải mái, sau đó vì sốt cao nên liền nặng nề ngủ mê đi.

Buổi tối là thời điểm miệng vết thương tra tấn Âu Dương Long nhiều nhất, căn bản không cách nào chìm vào giấc ngủ, cậu đau đến ngay cả môi cũng đều cắn nát, chính là cuống họng vừa khô lại khàn khan, hô không được bất kì thanh âm nào, cậu muốn giãy dụa một chút, chính là như thế nào cũng không nhúc nhích được.

[ Thượng đế…… Ta phải chết sao? Toàn thân đều đau quá…..]

Đột nhiên một cái gì đó ngã vào trên lưng của cậu, cơn đau đột nhiên kéo đến, thiếu chút nữa làm cậu ngất đi.

“A a…… Đau quá….” Tựa hồ còn chưa có chính thức nói xong những này từ, một cổ cảm giác thanh lương đã lan tràn cả tấm lưng. Quả thực giống như là chưa từng bị thương qua.

Âu Dương Long nhắm mắt lại tiêu hóa chút đau đớn vừa rồi, khó khăn xê dịch thân thể.

“Còn đau không?” Spencer đi tới ôm lấy Âu Dương Long, đem cậu mang ra khỏi trướng bồng, cậu đã mơ mơ màng màng ngủ mê suốt ba ngày, chỉ uống một uống chút nước, căn bản là trong bụng trống rỗng không có thứ gì.

Âu Dương Long biết mình đã có thêm một cái thói quen không tốt, thích mỗi tối được Spencer ôm vào ngực cùng ngủ, nếu không sẽ đau đến mức cậu muốn tự sát cho rồi. Yêu mến Spencer dùng miệng đối miệng uy nước cho cậu, loại hành vi lười biếng chỉ cần nuốt thôi này đã trở thành thói quen của Âu Dương Long. [ Uống đều chẳng muốn uống, cũng không biết bị thương là tốt hay xấu nữa ~]

Buổi tối bên đống lửa, rất nhiều người tựa như lần đầu tiên Âu Dương Long tới mà đồng dạng ngồi ở xung quanh, một số khác lại nhảy nhót hô hào theo tiết tấu bên đống lửa. Liệt Đa cùng Bích Na lúc này không biết trốn ở địa phương nào, đối với chuyện tụ họp lần này hình như chả có hứng thú.

Spencer ngồi ở một bên, có người đưa cho hắn một khối thịt linh dương, xem bộ hôm nay thu hoạch rất phong phú mới có thể mời hai người bọn họ dự tiệc tối chúc mừng .Hắn nhìn Âu Dương Long đang nằm ngủ trong ***g ngực của mình, gặm một ngụm thịt chậm rãi nhấm nuốt, sau đó nâng cằm Âu Dương Long lên, đem thị đã cắn nát lần lượt đẩy vào miệng của cậu.

Khởi điểm Âu Dương Long đang ngủ say bị tiếng trống ồn ào đánh thức, vừa định kháng nghị đã cảm thấy một cổ mùi thịt truyền vào trong miệng của mình, cảm thấy nát nát liền trực tiếp nuốt xuống, nhưng cuống họng còn có chút đau liền nhíu mày tỏ vẻ chán ghét……, cũng may lần đút thứ hai thịt nhỏ hơn, làm cho yết hầu của cậu không đến mức rất đau.

Toàn thân Âu Dương Long bị cơn sốt hành đến không còn chút sức lực [ Ta trước kia cũng từng bị sốt cả một tuần liền, hầu như toàn thân không còn chút sức nào cả. Thống khổ muốn chết, cảm giác giống như say xe!] choáng váng đầu vô cùng lợi hại, Âu Dương Long khó chịu ăn vài miếng thịt, đến khi không thể ăn được nữa. Cậu nhẹ nhàng đẩy đẩy Spencer, ý muốn rời khỏi chỗ này quay về nghỉ ngơi, hiện giờ cậu chỉ muốn ngủ.

Spencer một tay hữu lực ôm lấy Âu Dương Long, tay còn lại cầm thịt rời đi khỏi nơi tụ hội, lẩn vào mảnh rừng rậm hắc ám.

Ngày thứ tư, cơn sốt cuối cùng cũng lui dần, Âu Dương Long mở to mắt, nhìn nhìn phía đối diện trướng bồng, cậu nhìn thấy một lão hổ đang chậm rãi nhích lại gần mình. Sau đó đột nhiên biến thành một nữ nhân xinh đẹp.

“Xin chào, mèo nhỏ đáng thương.”

“Chào, mỹ nữ.” Âu Dương long hữu khí vô lực trả lời.“Sao ngươi lại tới đây?”

Nhìn quanh bốn phía.“Hôm nay Spencer đi ra ngoài không tại, ta mới dám tới thăm ngươi một chút, biết rõ các ngươi cãi nhau .”

[ Cãi nhau sao? mấy ngày nay tính là chuyện gì xảy ra? Cãi nhau rồi đền bù tổn thất?]

“Xem giống cãi nhau lắm sao?”

“Ha ha, đánh nhau còn kém không nhiều lắm, biết rõ Spencer lợi hại chưa. Ta cùng Liệt Đa cũng không dám chọc hắn.” Đột nhiên phát hiện một cái tượng điêu khắc bằng gỗ, Bích Na liền cầm lên loay hoay nửa ngày, hiển nhiên vô cùng hiếu kỳ.“Đúng rồi, ta phải đi.”

“Đi đâu?” Âu Dương Long không rõ.

“Liệt Đa tới nơi này là vì tới thời kì động dục, hiện tại của ta cũng tới, ta phải nghĩ biện pháp.”

“……. Thật sự sẽ sinh ra hài tử sao ? Những nữ nhân kia?”

“Ha ha, sẽ không, cũng rất nhiều năm rồi, con người cùng động vật họ mèo làm sao có thể sinh con! Đầu ngươi nghĩ cái gì vậy?!”

Nuốt nước miếng một cái.“Vì sao không tìm bầy mẫu sư?”

“Spencer cùng Liệt Đa đều nói bọn họ một mình chết là được, chúng ta ba cái ngoại tộc là không thể nào có hậu đại.” Bích na xem như giải thích nghi hoặc của Âu Dương Long.“Sau khi thương thế của ngươi tốt lên có lẽ đã qua động dục kì của Spencer, thật không rõ hắn vì cái gì đem ngươi đả thương thành cái dạng này? Đối với hắn một điểm tốt đều không có.”

“….. Ta sẽ không sinh con đi.” Hỏi một vấn đề ngu xuẩn.

Chọc cho Bích Na cười nửa ngày, Âu Dương Long mới làm cho chính mình nhớ tới cấu tạo sinh lý của nam nhân, cũng không cần giải thích cho Bích Na nghe loại kiến thức đơn giản này.

Bích Na đi không được bao lâu thì Spencer trở về, gần nhất đều rất ít khi thấy hắn biến thành Hắc Báo, Âu Dương Long đột nhiên phát hiện hắn nhíu mày.

“Bích Na đã tới?”

Âu Dương Long nhẹ gật đầu.“Nàng muốn đi. Nàng đến kì động dục.”

Spencer có chút không tin cái cọp mẹ kia không làm chút gì? Đột nhiên trông thấy gian phòng bị bới ra loạn thất bát tao, xem như trong nội tâm có điểm hiểu rõ

“Ta vì cái gì không thể đi?” Âu Dương Long quay sang không nhìn hắn, cậu có chút sợ hãi Spencer sinh khí, nhưng lại không rõ vì cái gì mình còn phải ở lại chỗ này, căn bản là không có ý nghĩa. Nếu như là động dục kì tìm được chính mình, vậy coi như xong, hiện tại động dục kì đã muốn trôi qua, lại giữ chính mình lại làm gì? Chính mình rõ ràng là một cái vướng bận.

“Không cần phải chọc ta sinh khí!” Thanh âm của Spencer đột nhiên trở nên đặc biệt sắc lạnh, the thé, hắn chán ghét cái đề tài này.

“Ngươi nói cho ta nghe! Bằng không trừ phi giết ta! Ta có ngày cũng sẽ rời khỏi” Âu Dương Long gục ở chỗ này quay đầu.

Spencer không lên tiếng, gắt gao trừng Âu Dương Long.

“Ta là nam nhân, ta còn trẻ, ta quanh năm suốt tháng chỉ cần khiêu khích sẽ có cảm giác, ngươi nếu như cảm thấy chúng ta gặp nhau là vận mệnh không có biện pháp kháng cự, có thể đem vận mệnh giao cho ta, để cho ta đi từ nay về sau tùy tiện chết đói tại tùng rậm hoặc là bị dã thú ăn tươi cũng được.” Mặc dù nói được thoải mái, nhưng là trong nội tâm cũng rất thống khổ.“Ta cũng chán ghét ngươi, mặc kệ ngươi đối với ta tốt như thế nào ta cũng sẽ không thích ngươi! Ta hận ngươi!”

Thật lâu trước kia Spencer không hiểu được hận là có ý gì, nhưng là sau khi nghe được Âu Dương Long nói chữ này xong hắn liền biến sắc, biểu lộ cũng không phải là hung dữ , mà là lạnh lùng nhìn Âu Dương Long.

“Ngươi muốn ta nói cái gì?”

“…. Nói ngươi yêu ta!” Âu Dương Long cố hết sức đứng lên, chống thân thể mà nhìn Spencer. Chỉ cần một câu này, cậu có thể quên mất mọi chuyện mà vĩnh viễn đi theo Spencer.

“Ta ai cũng không thương, ngươi khỏe rồi thì có thể đi.” Spencer xoay người, căn bản không hề lưu luyến bước ra khỏi trướng bồng.

Yêu đối vời hắn mà nói cũng chỉ là một từ ngữ trong vô số từ ngữ mà hắn biết, không có bất cứ ý nghĩa gì.

Nhìn Spencer biến mất trong tầm mắt, Âu Dương Long cảm giác chua xót đặc biệt lớn, thật giống như che lại ánh mắt của mình, cậu cảm giác lần này chính là lần gặp mặt cuối cùng của hai người.

__________________


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv