Ngày thứ hai, Tiết Lam đến đoàn làm phim với một trái tim lơ lửng, cảnh quay đầu tiên khá suôn sẻ, chỉ NG hai lần rồi qua, đạo diễn Trần còn cười ha hả khen cô hai câu.
Nhưng cảnh kế tiếp Tiết Lam cũng không dám xem thường, buổi chiều cô có cảnh đấu với Thời chí, kỹ năng diễn xuất của Thời Chí rõ như ban ngày, cô sợ sẽ bị anh nghiền ép, đến lúc đó khẳng định phải gây cản trở.
Sau đó, Tiết Lam trực tiếp trở lại phòng nghỉ của đoàn làm phim, chuẩn bị mài giũa, nhưng lại đụng phải một người bất ngờ ở ngoài cửa.
“Trương Giai, sao em lại tới đây, không phải đã nói sớm nhất thì cũng ngày mai mới có thể tới sao?” Tiết Lam ngạc nhiên nói.
Trương Giai trả lời: “Em buổi sáng vừa mới về công ty, nghe anh Cao nói chị đã tới đoàn làm phim, cho nên em trực tiếp đặt vé máy bay tới đây, vừa vặn đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Tiết Lam có chút ngoài ý muốn: “Em sao không về nghỉ ngơi một ngày đi, chị bên này cũng không có gì gấp cả.”
Cô nhớ Cao Thông có nói, lần này Trương Giai cùng nghệ sĩ tham gia ghi hình một chương trình tạp kỹ cực hạn, cô ấy đã chạy mấy ngày liên tục, có thể tưởng tượng mệt thế nào rồi, chẳng lẽ cô ấy không cần nghỉ ngơi sao?
Trương Giai vội vàng khoát tay, có chút kích động nói ra: “Không sao, em không mệt, em bây giờ rất sung sức, tràn đầy năng lượng, không cần nghỉ ngơi đâu.”
Tiết Lam khẽ giật mình, khi thấy trong hai mắt Trương Giai sáng ngời, còn có tia hưng phấn không che giấu được, cô đột nhiên hiểu ra!
Cô thế nào lại quên chuyện này chứ, Trương Giai cũng là fan của ‘Thịnh Thời Thiên Hạ’, công nhận, sốt ruột đến hiện trường đẩy thuyền CP.
Nhưng, Tiết Lam rất không muốn tạt nước lạnh lên người cô ấy, nhưng hôm nay nhất định phải thất vọng rồi, cô ấy đẩy thuyền CP mà một vị trong đó lại không có mặt ở đoàn làm phim, xem chừng sớm nhất cũng ngày mai mới có thể trở về, cho nên cô ấy chạy tới, cũng uổng công vô ích.
“Đúng rồi, anh Cao để em nói với chị, anh ấy ở công ty kéo tài nguyên cho chị, tạm thời không đến được, nếu chị có chuyện gì thì nhất định phải thông báo cho anh ấy.” Trương Giai nói.
Kéo tài nguyên cho cô? Không phải công ty bên kia đã bỏ cô rồi sao, Cao Thông có chắc sẽ không uổng phí sức lực?
Lúc trước nguyên chủ đến công ty, Tiết Lam đi dạo xung quanh vừa vặn đi dạo đến phòng làm việc của boss, cô thế nhưng chính tai nghe ông ấy và tổng thanh tra nói sau này sẽ không cho nguyên chủ tài nguyên nữa.
Nói cách khác, vai diễn khách quý hôm trước là tài nguyên cuối cùng công ty cho cô.
Nhưng, chuyện này Tiết Lam cũng có thể hiểu, công ty cũng đã hết lòng quan tâm giúp đỡ cô, chủ yếu do năng lực của nguyên chủ.
Trước đó, công ty đã ra lệnh rõ ràng không trói buộc cô với quảng cáo, cô vẫn cứ bị ‘Quỷ’ mê hoặc, lần trước còn muốn ăn vạ với một nam nghệ sĩ đang hot ở công ty bọn họ, khiến người đại diện của nam nghệ sĩ kia thiếu chút nữa đã đánh nhau với Cao Thông trong công ty.
Công ty kinh doanh cũng không phải làm từ thiện, nghệ sĩ không có giá trị tự nhiên sẽ bị bỏ rơi, không phải Trương Giai là trợ lý của nguyên chủ sao, nói điều là điều đi.
Nhưng, chuyện này Tiết Lam không thèm để ý, đã bị bôi đen toàn cầu rồi, giải nghệ ngược lại có thể xem là một lựa chọn tốt, về chuyện sau khi giải nghệ sẽ làm gì, thì đến lúc đó rồi nói sau, tóm lại không đói chết là được.
Đoán chừng Cao Thông sao bỏ cô đâu, được rồi, cứ giày vò anh ta thôi, đụng tường nam anh ta sẽ đau lòng chết mất.
—-
Tại hiện trường chụp quảng cáo xa xỉ nào đó, Thịnh Lâm vừa chụp xong một bộ ảnh liền bị nhân viên dẫn đến bên cạnh phòng hóa trang nghỉ ngơi.
Chị Linh vì có thể để cậu yên tâm ở đoàn làm phim chụp ảnh, lần này đã sắp xếp một số việc cùng nhau, cho nên hai ngày nay Thịnh Lâm dường như làm việc suốt ngày đêm liên tục không ngừng nghỉ, cho đến lúc này mới được tính là có cơ hội thở dốc.
Sau khi nhân viên rời khỏi đây, Thịnh Lâm ngồi trên ghế sofa, suy nghĩ một chút vẫn không yên lòng về Tiết Lam, cậu lấy điện thoại ra chuẩn bị tìm Tiểu Bạch hỏi thăm tình hình.
Nhưng cậu vừa mới mở danh bạ tìm Tiểu bạch, thì cửa phòng hóa trang đột nhiên bị người bên ngoài đẩy ra.
Căn phòng được chia thành phòng trong và phòng ngoài, Thịnh Lâm ở phòng trong, mà người vừa tiến vào hiển nhiên không có ý định vào bên trong, trực tiếp dừng lại ở phòng ngoài.
Người ở ngoài đang trò chuyện, Thịnh Lâm chỉ có thể coi như không có gì, cậu không có đam mê nghe trộm người ta nói chuyện, đang chuẩn bị đeo tai nghe lên, lại đột nhiên nghe người ở bên ngoài giống như đang nhắc đến tên ‘Tiết Lam’, cậu vô thức để tai nghe xuống.
Nếu Tiết Lam ở đây, nhất định sẽ la hét ‘Xui xẻo’ vì hai người bên ngoài không ai khác chính là Lý Gia Dương – bạn trai cũ rác rưởi của nguyên chủ và người đại diện của hắn ta.
Thật trùng hợp, Lý Gia Dương cũng là một trong những người phát ngôn cho nhãn hiệu này, nhưng Thịnh Lâm là người phát ngôn chính thức của nhãn hiệu này, mà hắn ta chỉ là người phát ngôn cho sản phẩm của chi nhánh mà thôi.
Lý Gia Dương khởi nghiệp trong các bộ phim thần tượng, bộ phim đầu tiên hắn ta hợp tác cùng nguyên chủ, đó cũng là bộ phim đầu tiên khi nguyên chủ tiến thân vào giới giải trí.
Chỉ là lúc đó nguyên chủ là người mới vào công ty, ỷ vào gương mặt nổi bật, đã xuất hiện với tư cách là nữ chính bộ phim thần tượng thanh xuân, mà Lý Gia Dương khi đó ngay cả nam thứ cũng không phải, chi vai phụ, hai người biết nhau từ lúc đó.
Sau đó, Lý Gia Dương bắt đầu triển khai theo đuổi nguyên chủ mãnh liệt, nguyên chủ rất nhanh đã rơi vào tay giặc, cuối cùng hai người vụng trộm yêu đương.
Nguyên chủ rơi vào lưới tình, với Lý Gia Dương có thể nói là nói gì nghe nấy, trong lúc đó cũng giới thiệu cho hắn ta không ít tài nguyên, mấy năm nay, hắn ta ngược lại phát triển ngày càng tốt, mà nguyên chủ cho tới giờ bị bôi đen khắp người, cùng Lý Gia Dương không thoát khỏi liên quan.
Suy cho cùng thì Lý Gia Dương bây giờ cũng chỉ là nghệ sĩ hạng 2, lần này có thể giành được phát ngôn chi nhánh này, cũng nhờ cô bạn gái mới Khổng Linh Nhi.
Nghe nói gia thế Khổng Linh Nhi rất tốt, tài nguyên này cô ta giành được cho hắn ta thông qua quan hệ trong nhà. Nói cho cùng, cũng là một người đàn ông yếu kém, Tiết Lam coi thường hắn ta.
“Tiết Lam bên đó sao rồi, anh giúp tôi để mắt kỹ chút, đừng để cô ta nói lung tung, nếu không tôi không có cách nào giải thích với Linh Nhi bên này.” Lý Gia Dương tiện tay châm một điếu thuốc, hắn ta không biết phòng trong có người, nói chuyện cũng không kiêng kị gì hết.
Trương Chí – người đại diện của hắn ta cũng không tốt, trực tiếp trả lời: “Yên tâm đi, tôi đã điều tra, chưa nghe thấy động thái nào từ bọn họ.”
“Nhưng, ngay cả khi bọn họ muốn làm gì đó, cũng không có gì phải sợ, Tiết Lam bây giờ đã bị bôi đen hết rồi, dù cô ta nói gì cũng không ai tin, fan cũng chỉ cho là cô ta muốn tạo scandal với cậu, đến lúc đó nói không chừng chúng ta lại cọ được một đợt nhiệt độ nữa.” Lý Chí còn nói thêm.
Lý Gia Dương không biết nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng hiện lên chút khinh thường, “Cũng đúng, công ty cũng đã bỏ cô ra, cô ta cũng không thể gây ra sóng gió gì.”
Trương Chí nói: “Nhưng, tôi thật khâm phục cậu, cậu được lắm đấy, năm đó tôi không ngờ tới cậu có thể dễ dàng cấu kết với Tiết Lam, với mấy năm này, cô ta thế nhưng bị cậu nắm chặt trong bàn tay, chậc chậc chậc, với cậu gọi là nói gì nghe nấy.”
Lý Gia Dương trên mặt đầy đắc ý, khinh thường nói: “Cô ta à, rất tốt để cấu kết, tôi nói gì cũng tin, tôi nói cô ta tìm người tạo scandal, rất nhanh sẽ nổi tiếng, cô ta liền tin, sau đó đi khắp nơi tìm người tạo scandal, đúng là người ngu xuẩn, không có chút sức lực nào.”
Công ty của Tiết Lam là công ty có uy tín lâu đời trong giới giải trí, về phương diện tài nguyên hay mối quan hệ, tự nhiên với công ty nhỏ của Lý Gia Dương không thể so sánh, hơn nữa lúc đó Tiết Lam là người mới vào công ty, Lý Gia Dương đã được hưởng lợi rất nhiều từ đó.
Nhưng, người của công ty Tiết Lam không phải kẻ ngốc, lần một lần hai thì thôi, sao có thể nhiều lần để hắn ta chiếm tiện nghi được, sau này hắn ta âm thầm cùng Tiết Lam đồng thời cùng nhóm Lâm Viện hợp tác.
Hắn ta khuyến khích nguyên chủ tạo scandal, bị bôi đen không ngừng, để tiếng xấu của nguyên chủ lan xa, coi như thù lao, nhóm Lâm Viện sẽ giới thiệu tài nguyên cho hắn ta.
Lần này, hắn ta nghe nói Tiết Lam đã bị công ty bỏ rơi, lúc này mới hất cô ta ra, đã không còn giá trị lợi dụng, hắn ta cần gì phải lãng phí thời gian trên kẻ ngu ngốc.
Trương Chí ‘Chậc chậc’ hai tiếng, một mặt hèn mọn, “Nhưng, cái khác không nói, riêng gương mặt và dáng vẻ kia của Tiết Lam, cậu thật sự muốn bỏ cô ta?”
Nghe thế, Lý Gia Dương cầm điếu thuốc trong tay, một chút lóe lên trong ánh mắt của hắn ta.
Hắn ta cũng không biết mọi thứ về Tiết Lam, nói gì trước khi kết hôn không thể lên giường, sống chết không cho hắn ta chạm vào, nhắc đến chuyện này làm hắn ta bực bội muốn chết.
Lý Gia Dương xem thường nói: “Có gì mà không bỏ được chứ, cô ta, cũng chỉ như vậy, thời gian lâu rồi, đã sớm chơi chán.”
Không biết nghĩ đến chuyện gì, Lý Gia Dương lại dương dương tự đắc nói: “Dù sao tôi bỏ rơi cô ta không phải một hai lần, lần nào cũng chỉ cần ngoắc ngón tay, cô ta giống như một con chó xù quay lại, sau này cùng lắm thì tôi lại…”
Nghe đến đó, Thịnh Lâm rốt cuộc không nghe nổi nữa, ‘Oành’ một cước đá văng cửa phòng, cậu nắm chặt hai quả đấm, hai mắt nổi lửa, đi thẳng ra ngoài.
Lý Gia Dương và Trương Chí sững sờ khi thấy Thịnh Lâm, bọn họ sao cũng không nghĩ tới trong này còn người khác, nghĩ đến nội dung hai bọn họ vừa nói, hai người không khỏi bắt đầu hoảng sợ.
Trương Chí đi về trước hai bước, thái độ có chút ân cần, “Thịnh lão sư, xin lỗi, làm phiền ngài nghỉ ngơi, chúng tôi…”
Thịnh Lâm nhìn cũng không nhìn Trương Chí, trực tiếp vượt qua hắn ta, đi đến trước Lý Gia Dương, không nói hai lời, một quyền đánh tới.
Lý Gia Dương không phòng bị, trực tiếp bị đánh ngã trên mặt đất, Thịnh Lâm hai mắt đỏ thẫm, rõ ràng không định bỏ qua cho hắn ta, túm cổ áo hắn ta, nắm đấm lần nữa đập xuống…
—
Đoàn làm phim, buổi chiều.
Tiết Lam rất nhanh đã quay xong cảnh đấu với Thời Chí, cũng chưa từng xuất hiện tình huống bị nghiền ép, ngược lại Thời Chí tỉ mỉ hướng dẫn cô, cô rất nhanh nhập vai, tiến độ quay phim được coi là rất trót lọt, gần như chỉ cần một lần là qua.
Đạo diễn Trần cười không ngậm được mồm, hai người vừa quay xong, anh ta từ sau máy quay phim đi tới, vỗ bả vai Thời Chí, nhân tiện khích lệ Tiết Lam vài câu.
Cuối cùng, Thời Chí được cho đi, mà Tiết Lam bị đạo diễn Trần giữ lại, bảo là muốn bổ sung đoạn đầu.
Đoạn bổ sung cũng rất nhanh, đạo diễn Trần nhanh chóng hô “Cắt”, Tiết Lam bước ra khỏi đoàn làm phim, không ngờ lại thấy Thịnh Lâm đang đi về phía cô
Ôi, cậu sao lại tới đây? Với lại, nhìn bộ dáng này giống như người xấu.
Thấy Thịnh Lâm, đạo diễn Trần cũng có chút ngoài ý muốn, “Cậu không phải nói rõ ngày mai mới có thể quay lại sao?”
Thịnh Lâm nhìn đạo diễn Trần nhẹ gật đầu, trả lời: “Có chút việc, liền chạy về.”
Dứt lời, cậu quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Tiết Lam.
Tiết Lam: “…”
Không hiểu sao lại bị trừng mắt, Tiết Lam một mặt vô tội, cô thế nào lại chọc tiểu tử thúi này rồi. . Đọc thêm nhiều truyện ở ++ ТRUМTRUYE N. vN ++
Hai người chào đạo diễn Trần rồi về, Tiết Lam liền bị Thịnh Lâm dẫn đi.
Tiết Lam vừa đi vừa nhịn không được lải nhải: “Tức giận lớn như vậy, ai lại chọc em rồi, không phải chị nói với em, em có chút xấu tính, cũng nên sửa lại rồi…”
Thịnh Lâm đột nhiên quay đầu, “Im miệng!”
Chết tiệt! Cái tính này, tiểu tử thúi này muốn lên trời rồi, xem ra đã đến lúc dạy cậu chân lý “Chị cả như mẹ” rồi.
Nhưng ngay khi Tiết Lam vừa định hành động, Thịnh Lâm lại đột nhiên mở miệng nói: “Tiết Lam, chị thành thật nói cho em biết, chị có phải từng yêu Lý Gia Dương không?”
Tiết Lam sững sờ: “Sao em biết? Chuyện này, em không phải đã gặp hắn ta?”
“Là em đang hỏi chị,” Thịnh Lâm cắn răng nói, “Hai người đã ở bên nhau bao lâu rồi?”
Dù nguyên chủ đã yêu tên khốn Lý Gia Dương kia, nhưng nguyên chủ giấu người nhà, chẳng biết sao Tiết Lam lại không khỏi cảm thấy có chút đuối lý, cũng không dám khiêu khích Thịnh Lâm, chỉ có thể hỏi gì đáp nấy.
“Chuyện này, trước sau có lẽ ba năm.” Tiết Lam trả lời.
“Ba năm!” Thịnh Lâm trực tiếp lớn giọng, đột nhiên bị chọc tức cười, nghiến răng nghiến lợi nói: “Được, rất tốt, Tiết Lam chị thật lợi hại, em sao không phát hiện chị có tiềm năng đặc biệt vậy chứ, giấu rất kỹ.”
Tiết Lam ngay cả thở mạnh cũng không dám, chỉ có thể rụt cổ ở một bên.
Thịnh Lâm thấy dáng vẻ này của cô, Thịnh Lâm tức cũng không làm gì được, chỉ có thể hung hăng nhìn cô chằm chằm.
Cứ giằng co như vậy cũng không phải cách giải quyết, Tiết Lam chỉ có thể ngượng ngùng nói: “Chuyện này, em trước đừng kích động, tốt xấu gì cũng nghe chị giải thích một chút…”
“Giải thích cái gì? Giải thích chị thế nào bị người ra bỏ rơi sao!” Thịnh Lâm một bụng lửa giận không kìm nén nổi, cậu muốn, ‘Oành’ một cước, đá văng cửa bên cạnh.
Sau đó, kèm theo tiếng cót két, Thời Chí thình lình xuất hiện trong tầm mắt hai người, mà lúc này, chị Linh – người đại diện của Thịnh Lâm cũng vội vàng chạy tới.
Tiết Lam thấy chị Lịnh, lại quay đầu nhìn Thời Chí trong phòng, vẻ mặt từ từ rạn nứt, lúng túng, ngón chân hận không thể đào ra một đường dẫn!
Nmd, hiện trường chết chóc gì đây, mặt cũng vứt đi luôn rồi!