Editor: Xóm Nhà Lá
Tiết Lam vui vẻ nhàn nhã, hai tay trống trơn đi sau lưng Thịnh Lâm, không chút hoang mang, với tư thể đi dạo.
Đi được vài bước, Thịnh Lâm phát hiện người phía sau không theo kịp, bước chân không khỏi chậm lại, nghiêm mặt chờ theo kịp.
Tiết Lam tự nhiên phát hiện động tác nhỏ của Thịnh Lâm, đáy mắt hiện lên ý cười. Cậu ngại không thể thẳng thắn, từ nhỏ đến lớn một chút cũng không thay đổi.
Thật ra, khi còn bé mối quan hệ của nguyên chủ và người em trai này cũng thân thiết, vì sinh đôi nên cả hai như hình với bóng.
Nhưng khi hai người mười tuổi, nhà bọn họ xảy ra vấn đề, ba mẹ không thể chú ý đến hai người, liền đưa bọn họ một người đến nhà bà ngoại, một người đến nhà bà nội.
Về sau, hai người cũng dần trưởng thành, cũng lạnh nhạt không ít, không còn thân thiết như còn bé.
Nhưng, Tiết Lam bên cạnh có thể thấy, thật ra mỗi lần Thịnh Lâm có ý muốn đến gần chị gái nguyên chủ này, nhưng không biết sao nguyên chủ càng lớn lên, tính tình càng ngày càng khó ưa, làm người ta phát bực, cứ như vậy làm cho tình cảm hai chị em càng ngày càng lạnh nhạt.
Nhưng cho dù như vậy, Tiết Lam biết Thịnh Lâm vẫn rất quan tâm chị gái nguyên chủ này, lần này cô có thể vào đoàn phim <<Chìm Nổi>>, e là có bút tích cậu đứng sau.
Không, cho dù cuộc sống gia đình nguyên chủ không tẹ lắm, nhưng không có sản nghiệp liên quan đến ngành giải trí, với đội ngũ sản xuất lớn vậy, sao mẹ có thể thu xếp cho cô được chứ.
Hai người sóng vai bước đi, Thịnh Lâm quay đầu nhìn cô một cái, đột nhiên rất đáng ghét nói: "Này, chị hôm qua hát gì vậy?"
Tiết Lam sững sờ, lập tức nhớ đến cậu đây là nói chuyện hôm qua cô hát trong chương trình kia, nhưng Thịnh Lâm biết chuyện này, cô cũng không quá bất ngờ, dù sao việc này cũng đã ồn ào lên Hot search rồi, cậu biết cũng không ngạc nhiên.
Chuyện cô hát bị lạc nhịp, sau đó bị dân mạng cắt nối thành video rồi phát lên Weibo, sau một đêm, trực tiếp tăng đến hạng 3 trên Hot search, và đã bùng nổ.
Điều mà Tiết Lam không ngờ phản ứng không tệ, và cô chỉ có thể kết luận là sự mệt mỏi về thẩm mỹ của công chúng. Thật giống như một con vịt con xấu xí đứng trong bầy thiên nga trắng, dù có chút xấu xí, nhưng không thể không nói, đúng là không giống bình thường.
Trên đường tới đây, Cao Thông còn gửi tin nhắn qua Wechat, nói rằng có một chương trình muốn mời cô tham gia đồng thời, đoán chừng bọn họ cũng không ngờ chuyện này có thể nổi như vậy.
Tiết Lam quả quyết từ chối, đây là muốn nâng cao giẫm thấp, cô mới không đi, chủ yếu làm chậm chuyện cô đẩy thuyền CP.
"Hát, em nghe không hiểu sao?" Tiết Lam nhún vai, làm bộ như không có gì.
Thịnh Lâm cau mày trừng mắt nhìn cô, vẻ mặt 'Chị đang nói nhảm gì vậy, chẳng lẽ em không biết hát sao'.
Tiết Lam nhếch miệng: "Em trừng chị cũng vô dụng, chị cũng không muốn hát khó nghe, không còn cách nào, ai bảo lúc còn trong bụng mẹ em đã hấp thu tế bào âm nhạc của chị, nói đến việc này thì em cũng có trách nhiệm."
Dù cùng một mẹ sinh ra, Thịnh Lâm lại khác, có thiên phú về âm nhạc, cậu có tiếng 'Giọng hát trời cho'.
Thịnh Lâm 'Ha ha' một tiếng, phớt lờ cô.
Tiết Lam cũng không thèm để ý, không biết xấu hổ nói: "Cho nên, về sau em phải cố gắng gấp bội, kiếm tiền, nếu không thì sao có thể nuôi chị, người chị già yếu không liên quan đến chuyện sinh nở."
Người chị già yếu, không liên quan đến chuyện sinh nở? Thịnh Lâm một lời khó nói hết nhìn về phía Tiết Lam, lời này thiệt thòi cô nói ra miệng.
"Ba mẹ nói, tài sản đều là của chị, còn em tay làm hàm nhai." Thịnh Lâm nói.
"Cho nên," Tiết Lam liếc cậu một cái: "Đây chính là cái cớ để em không nuôi chị? Em đừng mơ, chị một ngày là chị của em, cả đời là chị của em, em phải chăm sóc chị, nghe chưa hả?"
Nghe vậy, Thịnh Lâm đột nhiên dừng bước, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, "Chị là Tiết Lam?"
Tiết Lam cười như không cười nhìn cậu: "Năm 5 tuổi, ai là người ngày đầu lên nhà trẻ đã kéo quần chị, sau đó cảm thấy mất mặt liền kéo chị chuyển trường; năm 8 tuổi, cách vách có cô bé dọn nhà, là ai trốn trong góc tường khóc đến nước mũi nước mắt một chỗ, còn lôi kéo cánh tay chị nói mình sẽ không bao giờ yêu nữa."
"Còn nữa, là ai đập mô hình xe gắn máy ba thích nhất, cuối cùng đội lên đầu chị. Sao, em trai thân yêu, còn muốn chị nói tiếp sao?"
"Chị không có chuyện gì hay sao mà nói những chuyện này!" Bỗng nhiên bị đề cập đến những chuyện xui xẻo khi còn bé, Thịnh Lâm rất quẫn bách, bên tai không tự giác xuất hiện tia ửng đỏ.
Tiết Lam nhíu mày, bày ra bộ dáng "Em nói xem chị nói chuyện này làm gì?"
Thịnh Lâm hậm hực sờ lỗ mũi một cái, "Em cảm thấy chị giống như có chút thay đổi, nhất thời không quen."
Dù sao trước đó, cô hận không thể cùng cậu vạch rõ ranh giới, chuyện 'Để cậu nuôi cô' chưa bao giờ nói qua.
"Sao, chị không thể theo đuổi tiến độ à, hối cải để làm người mới." Tiết Lam như chuyện đương nhiên nói, "Lại nói, chị đã suy nghĩ, em là em chị, cũng không phải người ngoài, ngu sao mà không dựa vào."
Thịnh Lâm 'Hừ' một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác, tránh Tiết Lam, khóe miệng không tự chủ được ngoắc... một cái.
"Hừ cái gì mà hừ, tiểu tử thúi, về sau nhớ phải lễ phép với chị già của em một chút, nếu không chị sẽ dẫn đầu đi làm anti-fan của em, đến lúc đó quần áo của em chị cũng lột hết!" Tiết Lam dữ dằn uy hiếp nói.
Thịnh Lâm: "..."
——
Khách sạc đoàn làm phim, tầng hai của bãi đậu xe ngầm.
Một chiếc xe màu đen dừng trong bãi đậu xe, một thanh niên bước xuống, anh ta mặc một bộ vest màu xanh lam được ủi phẳng phiu, cổ áo sơ mi mở ra, lộ ra những đường cơ bắp như ẩn như hiện, trông có vẻ xa cách cấm dục.
Người này là Thời Chí – CP khác trong cặp nam nam định mệnh đời cô.
Sau đó, một người đàn ông trung niên có chút hói đầu bước xuống, anh Hải – người đại diện của Thời Chí.
Trong tay anh Hải cầm điện thoại, lúc đi bên cạnh, mày nhíu lại có thể kẹp chết con ruồi, "Trước vừa đi, sau lại tới, còn chưa xong nữa."
Thời Chí lười biếng nhìn anh Hải một cái, dù không nói chuyện, nhưng ý hỏi thăm lại rõ ràng.
Anh Hải tức giận sờ đỉnh đầu, lập tức nghĩ đến gì đó, lại im lặng thu tay về.
"Đó không phải nhân vật Lâm Mị à, Tần Văn vừa đi, Tiết Lam lại tới, không được, anh phải đi hỏi đoàn làm phim bên kia, nếu không có người thay thế thì khác gì nhau?"
Cũng không trách anh Hải cáu kỉnh, trong bộ phim <<Chìm Nổi>>, nhân vật Lâm Mị chủ yếu bắc cầu cho diễn viên chính là Thời Chí, còn chưa bắt đầu quay, thì Tần Văn diễn vai Lâm Mị đã bắt đầu tìm mọi cách va chạm Thời Chí, chuyện xấu bay đầy trời.
Chuyện này chưa tính, hai ngày trước Tần Văn vậy mà đến phòng Thời Chí tự mình đề nghị chuyện giường chiếu, lần này coi như chọc giận bọn họ, cho nên liền đuổi người ra khỏi đoàn làm phim.
Nhưng ai có thể nghĩ tới, Tần Văn vừa đi, lại tới một người tên Tiết Lam với thanh danh càng không tốt, còn không biết sẽ có ý đồ xấu xa gì đây.
Dù Thời Chí không biết Tiết Lam, nhưng thấy dáng vẻ của anh Hải cũng biết là phiền phức, lông mày vô ý nhíu lại.
Lúc này điện thoại anh Hải vang lên, anh ta nhìn thông tin xong, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Thời Chí, một mặt kinh ngạc: "Phó đạo diễn nói, người này là do Thịnh Lâm tự mình đi tìm đạo diễn đề cử."
Bước chân Thời Chí dừng bước, rõ ràng cũng có chút ngoài ý muốn.
"Vậy chúng ta còn ra tay sao?" Anh Hải lại hỏi.
Thời Chí suy nghĩ một chút, trả lời: "Nhìn kĩ hẵng nói, nếu là Thịnh Lâm đề cử, hẳn có thể giải quyết."
Anh Hải biết Thời Chí và Thịnh Lâm có quan hệ không tệ, cũng không nói gì.
Lại nói, phó đạo diễn đã nói rõ Thịnh Lâm tự đề cử, bọn họ muốn đoàn làm phim thay người hiển nhiên sẽ không thích hợp, chỉ mong cô Tiết Lam này không giống như lời đồn là được rồi.
"Trước đó anh chưa từng gặp Tiết Lam, thông tin liên quan đến cô ta chắc phần lớn là tin đồn, có lẽ tình huống không giống chúng ta nghĩ, nghe sai đồn bậy cũng khó nói."
Anh Hải biết Thời Chí chỉ muốn quay phim thật tốt, ghét nhất những phiền toái, liền mở lời an ủi.
Thời Chí nhẹ "Ừ", không nói gì nữa.
Lúc này, Đại Bảo – trợ lý Thời Chí đột nhiên hỏi: "Anh Hải, anh nói xem Tiết Lam có phải là người trong Hot search này không?"
"Hot search nào?" Anh Hải nghe vậy sững sờ, anh ta sáng sớm đã vội đưa Thời Chi đi chụp trang bìa tạp chí, còn chưa kịp xem hết tin tức.
Đại Bảo đưa điện thoại tới trước mặt anh Hải, bọn họ vừa vặn đi tới trước thang máy, anh Hải thuận tay nhận điện thoại, nhìn, thấy Hot search đứng đầu với chủ đề #Tiết Lam tự tin hát lạc nhịp#.
Bấm vào chủ đề, anh Hải ấn mở video, còn đưa điện thoại về phía Thời Chí, thế là ba người đứng trước cửa thang máy, nhìn Tiết Lam hát có thể trực tiếp tiễn người ta đi.
Hai phút sau, video đột ngột dừng lại, ba người nhất thời im lặng.
Đại Bảo yếu ớt hỏi: "Cô ta coi đây là lăng xê sao?"
"...Hẳn không phải đâu." Anh Hải trong vòng này đã nhiều năm, vừa nhìn liền biết chuyện gì đang xảy ra, điều này hiển nhiên là bị ê-kíp sắp đặt.
Nhìn nhóm đạo diễn khi thấy Tiết Lam xuất hiện, trên người cô là bộ múa cổ điển, thái độ quay đầu khi hát xong, những điều này chứng minh có người đang muốn làm cô khó xử, thay đổi buổi biểu diễn của cô thành hát.
"Tiết mục này đủ để chế nhạo, đây được coi là công khai xử tội à, các người đừng nhìn cô ta không có biểu hiện gì trên sân khấu, nhưng nói thế nào thì cũng có sĩ diện, đoán chừng lúc này không dám gặp người khác, tự giam mình trong nhà không dám ra ngoài."
Anh Hải trước kia cũng dẫn dắt mấy nghệ sĩ nữ, anh ta cũng hiểu tâm tư cô gái nhỏ, nhưng anh ta nghĩ không sao, Tiết Lam sẽ không vào đoàn nhanh vậy, bọn họ cũng có thể chậm một chút.
Thời Chí nghĩ đến vẻ mặt của nhân vật trong video đứng giữa sân khấu với vẻ tự tin, anh lại cảm thấy không phải như vậy.
Thang máy rất nhanh đã xuống, ba người vào thẳng thang máy. Thang máy dừng lại ở tầng hầm, nhưng bọn họ không coi trọng việc đó, cũng không cho Thời Chí che đậy gì.
Khách sạn này đã được đoàn làm phim <<Chìm Nổi>> bao hết mấy tầng, cho này thang máy này trở thành thang máy riêng cho nhân viên đoàn làm phim, và yêu cầu phải quẹt thẻ để sử dụng.
Cửa thang máy từ từ mở ra, đứng ở cửa là Tiết Lam 'không dám gặp người khác', cô không chỉ ra ngoài gặp người, còn cười rạng rỡ.