Gần đây Lộ Bắc Nhiên rất bận, phải đọc kịch bản, còn phải trang trí nhà cùng Diệp Lẫm, thỉnh thoảng còn có vài công việc khác.
Vốn họ có thể trực tiếp giao cho công ty trang trí, nhưng hai người họ đều rất hưởng thụ cảm giác cùng nhau chậm rãi lấp kín căn nhà nhỏ của mình, Diệp Lẫm rất thích vẻ mặt nghiêm túc chăm chú của Lộ Bắc Nhiên khi chọn đồ dùng.
Trước đây Diệp Lẫm ham chơi, bây giờ bạn bè gọi hắn hắn cũng không đi.
[Trần Duy: Lẫm Tử sao thế? Đổi nết rồi?]
[Diệp Lẫm: Cai rượu]
[Chu Nhất: Không uống rượu thì cuộc đời còn gì vui nữa? Ông dưỡng sinh tuổi già sớm thế?]
[Diệp Lẫm: Chịu thôi, bạn trai quản nghiêm lắm]
[Diệp Lẫm: Em ấy nói dạ dày tôi không khỏe, không được uống rượu, cũng không được ăn cay, uống nước cũng phải uống nước ấm.]
[Trần Duy: Không ăn cay thì cuộc đời còn niềm vui gì nữa?]
[Diệp Lẫm: Cuộc đời cún FA cũng chỉ có từng đó niềm vui thôi.]
[Chu Nhất:...]
[Diệp Lẫm: Mấy ông không hiểu, mặc dù bạn trai tôi không cho tôi ăn rất nhiều thứ, nhưng em ấy nấu cơm cực kỳ ngon, không ăn cay thì có sao, không được ăn cơm em ấy nấu tôi thà chết còn hơn]
[Trần Duy: Vậy ông chết luôn đi có được không?]
[Bạn đã bị xóa khỏi group]
Diệp Lẫm lầm bầm: "Chẹp, ghen tị với tôi."
Lộ Bắc Nhiên cầm một cốc sữa ấm đi tới, "Anh đang nói gì thế?"
"Không có gì, mấy tên nhạt nhẽo thôi." Diệp Lẫm nhăn mũi, "Không uống được không?"
Lộ Bắc Nhiên nói: "Uống đi mà, anh từng gãy xương, phải bổ sung canxi."
Cậu đã nũng nịu như vậy Diệp Lẫm còn có thể làm gì nữa, hắn đành uống hết một hơi, hỏi: "Em uống rồi à?"
Lộ Bắc Nhiên: "Tất nhiên rồi, sữa ngon vậy mà."
Diệp Lẫm cười nói: "Bảo bối, em uống nhiều sữa bò nên mới mềm mại ngọt ngào như vậy phải không?"
Lộ Bắc Nhiên đỏ mặt, "Nói gì vậy."
Diệp Lẫm ấn người vào trong ngực, trao cho cậu một nụ hôn mùi sữa.
————————————————
Lộ Bắc Nhiên hy vọng cả kỳ nghỉ có thể ở bên Diệp Lẫm mãi, nhưng cũng hết cách, Triệu Bân nhận cho cậu một chương trình giải trí. Là chương tình mới nhất mà Chử Vân làm host, lại còn mời cậu làm khách mời cố định.
Diệp Lẫm nói: "Không muốn nhận có thể không nhận, chồng sẽ làm chỗ dựa cho em."
Lộ Bắc Nhiên nghĩ lại, vẫn quyết định ký, hẳn là Triệu Bân có kế hoạch phát triển cho cậu rồi, phối hợp với sự sắp xếp của Triệu Bân là trách nhiệm của cậu, không thể ỷ vào có bạn trai là Diệp Lẫm mà thích sao làm vậy được.
Một ngày trước khi quay chương trình có một buổi tiệc từ thiện ngay cùng thành phố đó, Lộ Bắc Nhiên cũng tới tham gia, đỡ phải chạy qua chạy lại thêm một chuyến.
Lộ Bắc Nhiên không thích tham gia những hoạt động thế này lắm, phải giao tiếp với rất nhiều người cậu không quen biết, hơn nữa cũng không được ăn no. Cậu thích vùi ở nhà chơi game hoặc xem phim với Diệp Lẫm hơn, hay làm thứ gì cũng được.
Nhưng cậu cũng đành chấp nhận, tham gia những hoạt động này cũng là một phần trong công việc của cậu.
Mới xa nhau không tới một ngày, cậu đã bắt đầu nhớ Diệp Lẫm. Khi đi thảm đỏ, cũng nhớ lại lần đi thảm đỏ cùng Diệp Lẫm. Diệp Lẫm nói từ khi đó hắn đã thích cậu rồi, Lộ Bắc Nhiên hận bản thân cậu chậm hiểu, vậy mà lúc đó lại không hề phát hiện.
Vị trí ngồi trong bữa tiệc được sắp xếp trước, ai cũng có chỗ ngồi cố định.
Lộ Bắc Nhiên nói chuyện với những nghệ sĩ cậu từng hợp tác, sau đó ngồi xuống, cầm miếng bánh ga tô lên xắt từng miếng nhỏ mà ăn.
Một người ngồi xuống bên cạnh cậu.
Lộ Bắc Nhiên quay đầu, là người mà cậu không muốn gặp lại.
————————————————
Đôi lúc Bạch Gia Ngôn cảm thấy Lộ Bắc Nhiên rất giống người kia, cũng có lúc cảm thấy không giống.
Dường như cậu rạng người hơn người kia.
Thái độ của nhóc con này với hắn ta rất xa cách, Bạch Gia Ngôn cũng cảm thấy mình làm vậy chẳng có ý nghĩa gì.
Nhưng hắn ta có cảm giác rất quen thuộc với Lộ Bắc Nhiên, nên mới không kìm được quan tâm đến cậu, muốn tìm cơ hội để hai người qua lại với nhau.
Lần này cũng vậy, là hắn ta cố ý xếp chỗ ngồi của mình ngay bên cạnh Lộ Bắc Nhiên.
Lộ Bắc Nhiên chỉ hờ hững hỏi thăm hắn ta đôi câu, sau đó bắt đầu im lặng ngồi ăn.
Cậu ăn rất nhiều mấy món ngọt nho nhỏ.
Những buổi tiệc thế này các nghệ sĩ vẫn luôn làm dáng, làm gì có ai nghiêm túc ăn uống bao giờ, hơn nữa nghệ sĩ đều phải giữ dáng, có ăn cũng chỉ ăn vài miếng cho có thôi.
Bạch Gia Ngôn nhìn mà buồn cười, chỉ có mình cậu bạn này là nghiêm túc tới đây dùng bữa.
————————————————
Bạch Gia Ngôn ngồi bên cạnh cậu, Lộ Bắc Nhiên vốn đã không dễ chịu lại càng thấy khó chịu, Bạch Gia Ngôn còn kiếm chuyện để tán gẫu với cậu.
Lộ Bắc Nhiên không muốn nói chuyện với hắn ta, bèn vùi đầu ăn cố. Đến khi ăn đã no liền lấy điện thoại di động ra, Diệp Lẫm không nhắn gì mới cho cậu.
Nhưng hắn có đăng một bài trên wechat.
Nội dung là một tấm hình, trong hình là tủ lạnh nhà cậu, trên cửa tủ lạnh còn dán rất nhiều giấy nhớ.
Đều là cậu viết cho Diệp Lẫm, có lúc là nhắc Diệp Lẫm cậu để thuốc dạ dày ở đâu, có lúc là nhắc hắn trong tủ lạnh có sủi cảo cậu đã gói sẵn, còn viết cả cách luộc sủi cảo...
Có điều Diệp Lẫm đã che hết nội dung viết trên đó.
Mộ Thanh bình luận bên dưới: [Trên đó viết gì thế?]
Diệp Lẫm: [Tiểu Lộ viết cho tôi, đương nhiên không cho mấy cậu xem]
Lộ Bắc Nhiên không nhịn được nhếch miệng lên.
Nhưng càng lướt xuống dưới, cậu dần dần không cười nổi nữa.
Có người đăng hình ảnh chụp trong buổi tiệc tối nay.
Có một tấm hình, có thể nhìn thấy cậu và Bạch Gia Ngôn đang ngồi cùng nhau.
Lộ Bắc Nhiên nghĩ, liệu Diệp Lẫm có thấy không nhỉ?
Hai lần trước, Lộ Bắc Nhiên cảm nhận được Diệp Lẫm cực kỳ không thích Bạch Gia Ngôn.
Cậu mơ hồ cảm thấy có thể Diệp Lẫm đã biết gì đó rồi, nhưng không dám nghĩ theo hướng khó mà tin nổi kia.
Lộ Bắc Nhiên nhắn tin cho Diệp Lẫm: [Anh đang làm gì thế?]
Diệp Lẫm không trả lời ngay như mọi khi.
Mười mấy phút trôi qua, Diệp Lẫm vẫn không hồi âm.
Diệp Lẫm tức giận sao?
Lộ Bắc Nhiên thấp thỏm, cậu cảm thấy chờ đợi thời gian trôi trở nên rất khó khăn.
Cuối cùng cũng đợi đến lúc buổi tiệc kết thúc, Lộ Bắc Nhiên vừa ra ngoài liền gọi điện cho Diệp Lẫm.
Số máy quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy.
Tại sao lại tắt điện thoại?
Chắc chắn Diệp Lẫm đã thấy rồi, Lộ Bắc Nhiên nghĩ, vậy anh ấy giận mình rồi sao? Rõ ràng Diệp Lẫm không thích Bạch Gia Ngôn, nhưng mình vẫn ngồi cạnh hắn ta, còn nói chuyện với gã. Mặc dù cậu bất đắc dĩ, nhưng Diệp Lẫm không biết điều đó.
Lộ Bắc Nhiên thất thểu trở về khách sạn, gửi cho Diệp Lẫm thêm vài tin nhắn.
Cậu hỏi vì sao Diệp Lẫm lại tắt điện thoại, vì sao lại mặc kệ cậu.
Cầm điện thoại đợi rất lâu, rất lâu.
Cuồi cùng Diệp Lẫm cũng trả lời cậu.
Chỉ có hai chữ, [Mở cửa]
Lộ Bắc Nhiên nhảy xuống giường, vội vàng chạy ra kéo cửa phòng. Người mà cậu nhớ nhung đang ở ngay trước mắt.
"Anh? Sao anh lại..."
Hóa ra anh ấy tắt điện thoại là vì đang ở trên máy bay sao?
Diệp Lẫm không nói không rằng bước vào trong phòng, đóng cửa lại.
"Anh ghen đó." Diệp Lẫm nói: "Anh cần em dỗ."
Nếu biết trước Bạch Gia Ngôn cũng ở đó, làm gì có chuyện hắn để Tiểu Lộ đi một mình?
Lộ Bắc Nhiên có một quá khứ, mà hắn không tham dự. Hắn cũng cảm thấy bất an.
Lộ Bắc Nhiên do dự một lát, giọng nói rất nhỏ: "Chồng ơi."
"Bảo bối, em nói gì cơ?" Diệp Lẫm trợn mắt lên, "Sao em lại làm vậy? Anh vẫn chưa chuẩn bị sẵng sàng mà, em nói lại lần nữa đi."
Lộ Bắc Nhiên nhìn vẻ mặt Diệp Lẫm, cảm nhận được hình như sau lưng hắn có một cái đuôi đang phe phẩy.
Diệp Lẫm cũng dễ dỗ quá đó.
Mặc dù Diệp Lẫm hay tự xưng mình là "ông xã", nhưng trước giờ Lộ Bắc Nhiên vẫn không gọi như vậy. Cậu thấy xấu hổ.
Không ngờ là Diệp Lẫm lại vui vẻ tới vậy.
Nhưng với chuyện cậu sắp nói, cậu vẫn rất hồi hộp. Căng thẳng đến mức tim sắp vọt ra khỏi cuống họng.
Lộ Bắc Nhiên nói: "Anh, em muốn nói chuyện này với anh."
Linh hồn nhỏ bé của Diệp Lẫm vẫn còn chưa yên vị, "Sao? Sao không gọi chồng nữa?"
Suýt nữa Lộ Bắc Nhiên đã không nhịn được, "Chuyện này rất quan trọng."
"Cục cưng nói đi." Cuối cùng Diệp Lẫm cũng chịu nghiêm túc, "Anh nghe đây."
Lộ Bắc Nhiên: "Anh đã từng nghe chuyện.... Anh nghe thấy từ "xuyên việt" bao giờ chưa?"
Diệp Lẫm nghiêm túc nhìn cậu, "Tất nhiên."
Ngón tay Lộ Bắc Nhiên túm chặt lấy áo, lấy dũng khí nói: "Em xuyên tới đây đó, thật ra em không phải "Lộ Bắc Nhiên"."
Diệp Lẫm lại không hề có vẻ ngạc nhiên như cậu tưởng tượng, ngược lại còn mang theo ý cười, "Ừm, anh biết mà."
Tâm trạng sốt sắng của Lộ Bắc Nhiên vẫn chưa hồi phục, "Em không đùa đâu, em nói thật đó."
Diệp Lẫm nói: "Nếu như em là cậu ta, anh không thèm nhìn em cái nào đâu."
Lộ Bắc Nhiên kinh ngạc trợn to hai mắt, nói chuyện cũng chẳng thành câu, "Sao... sao cơ... anh..."
"Anh biết chuyện em không phải cậu ta lâu rồi. Em là Lộ Vũ, đúng không?"
Thật ra cũng có thể thấy được. Thái độ ban đầu của Diệp Lẫm với cậu thay đổi rất lớn, hơn nữa, hắn cũng chưa bao giờ gọi cậu là "Nhiên Nhiên" giống như mọi người, mà vẫn luôn gọi là "Tiểu Lộ".
"Anh, nhưng mà..." Trong mắt Lộ Bắc Nhiên ầng ậc nước vì kích động, "làm sao mà anh biết được?"
Sao cậu lại may mắn vậy chứ. Bí mật khiến cậu thấy sợ hãi, hóa ra người yêu đã biết từ lâu, hơn nữa còn không để bụng chút nào.
Diệp Lẫm kéo người vào lồng ngực hôn nhẹ lên tóc cậu, "Còn nhớ lúc chúng ta cùng quay chương trình thực tế không?"
Lộ Bắc Nhiên gật đầu.
"Em ký tên cho cô gái kia, mặc dù đã sửa lại nét chữ," Diệp Lẫm nói: "nhưng đằng sau có kèm theo một trái tim nhỏ."
Trái tim nho nhỏ tròn đầy, mập mạp.
Diệp Lẫm vừa nhìn đã cảm thấy rất quen thuộc.
Đó là thói quen khi Lộ Vũ ký tên.
"Sau đó anh đi giám định nét chữ. Hơn nữa những chuyện xảy ra giữa anh và cậu ta em cũng không biết, có một lần anh lừa em, mặt em cũng đỏ hết lên."
Lộ Bắc Nhiên nhớ lại, lần đó Diệp Lẫm kéo mình sang nhà hắn, nói hắn đánh nguyên chủ là bởi vì nguyên chủ chế nhạo hắn chỗ nào đấy không dùng được.
Lúc đó Diệp Lẫm còn không biết xấu hổ mà mời cậu "trải nghiệm".
Lộ Bắc Nhiên vẫn cảm thấy khó mà tin nổi, "Sao trước đây anh lại quen em được?"
Diệp Lẫm dịu dàng chăm chú nhìn cậu, Lộ Bắc Nhiên thấy như mình sắp đắm chìm trong ánh mắt của hắn, Diệp lẫm nói: "Đúng là rất lâu về trước chúng ta đã quen nhau rồi."