Lộ Bắc Nhiên chột dạ, "Xem linh tinh thôi."
Hứa Xuyên: "Ha ha, tôi thấy rồi." Lén lút xem phỏng vấn của Diệp Lẫm, lại còn cười vui vẻ tới vậy lâu tới vậy. Tình yêu này bốc mùi chua đến mức làm anh ta váng cả đầu.
Lộ Bắc Nhiên: "..."
"Ô kìa, tôi cảm thấy mặt mũi cậu rất gióng một diễn viên, người đó là... đúng rồi, hình như tên là Lộ Vũ." Hứa Xuyên nói: "Có điều anh ta... đã..."
Lộ Bắc Nhiên: "Qua đời?"
Hứa Xuyên cười khan hai tiếng, "Tôi không có ý trù ẻo cậu đâu."
Lộ Bắc Nhiên cười cười, "Không sao." Ngược lại cậu đúng là Lộ Vũ.
Hứa Xuyên thuận miệng nói: "Hình như Diệp Lẫm biết anh ta, trước đây hắn từng đè tin tức xuống giúp diễn viên đó."
"Anh nói gì cơ? Thật sao?" Tim Lộ Bắc Nhiên đập nhanh hơn, sao trước đây Diệp Lẫm lại biết mình được? Cậu không nhớ lúc trước từng có qua lại gì với Diệp Lẫm.
Hứa Xuyên bép xép, không cẩn thận lỡ nói ra, lúc này Lộ Bắc Nhiên hỏi dồn, anh ta mới nhận ra, đây không phải là đang phá hoại tình cảm của người ta hay sao? Anh ta không chịu nói tiếp, sợ Diệp Lẫm biết sẽ đánh anh ta.
Lộ Bắc Nhiên cầu xin, "Tôi không nói cho anh ấy đâu, anh kể cho tôi một chút đi."
"Ầy, được rồi." Hứa Xuyên nói: "Hình như diễn viên nhỏ kia đắc tội người khác, bị tung tin xấu, Diệp Lẫm tìm người ép những tin tức này xuống. Cậu đừng suy nghĩ nhiều, hắn chỉ giúp đỡ bạn bè bình thường thôi."
Lộ Bắc Nhiên cảm thấy khó mà tin nổi, chẳng trách khi đó tin tức vừa mới xuất hiện đã nhanh chóng biến mất, cậu còn từng là do mình flop quá, căn bản không ai thèm để ý.
Trước đây Diệp Lẫm từng biết cậu sao? Tại sao lại giúp cậu?
————————————————
Buổi tối khi gọi video, Diệp Lẫm hỏi: "Sao thế? Cảm giác hình như em không vui lắm."
Lộ Bắc Nhiên: "Hả? Không đâu, sao anh lại hỏi thế?"
Khi tâm trạng Lộ Bắc Nhiên không tốt sẽ khác những người khác, không nghiêm mặt cũng không hờ hững, chỉ thỉnh thoảng sẽ thất thần, mà Diệp Lẫm vẫn luôn nắm bắt được những lúc cậu mất tập trung đó.
Diệp Lẫm biết tính cách của Lộ Bắc Nhiên chính là như vậy, có chuyện gì đều sẽ kìm nén tự mình xử lý, trước đây hắn không có tư cách quan tâm, nhưng bây giờ thân phận đã khác, hắn bức thiết muốn vào trong tim cậu.
"Tiểu Lộ, con người anh rất cẩu thả, nếu như có làm chuyện gì không tốt, em nhất định phải nói cho anh biết."
"Không đâu, làm gì có chuyện đó... Anh tốt với em như vậy." Lộ Bắc Nhiên cảm thấy Diệp Lẫm căn bản không có gì không tốt.
Diệp Lẫm bất đắc dĩ, "Có lẽ là do mọi chuyện của em anh đều muốn biết, anh muốn nghe em nói, dù là chuyện lớn hay nhỏ, cho dù là thời tiết rất nóng, cơm hộp hôm nay có chán không... Anh đều muốn biết. Anh là bạn trai em, anh hy vọng em có thể ỷ lại anh nhiều hơn, được không bé cưng?"
Lộ Bắc Nhiên vừa cảm động vừa bối rối, ấp úng cả buổi mới nói: "Thật ra, em nhìn thấy tin tức của anh, anh... có vị hôn thê?" Cậu cảm thấy biểu hiện của mình hết sức bình thường, không biết làm sao Diệp Lẫm lại nhìn ra.
Diệp Lẫm bị chụp hình ra sân bay đón một ngôi sao nữ, blogger đăng lên weibo. Hai người hành động thân mật, vừa nói vừa cười gì đó, còn nói hai người là quan hệ thanh mai trúc mã cùng nhau trưởng thành, viết linh tinh cả một bài. Diệp Lẫm không thích bị sắp xếp lung tung, Từ Lệ vẫn luôn chuẩn bị rất tốt, nhưng công ty nhỏ này vừa mới thành lập, nên mới liều mạng đăng lên.
Sau đó Tử Lệ xử lý rất nhanh, cũng chỉ nói qua với Diệp Lẫm. Diệp Lẫm không để trong lòng, cũng không ngờ Lộ Bắc Nhiên lại thấy.
Bởi vì Lộ Bắc Nhiên hay tương tác với Diệp Lẫm trên weibo, cho nên những tin tức liên quan đến Diệp Lẫm hay được đẩy lên. Cho dù hotsearch có xuất hiện chớp nhoáng, nhưng cậu vẫn nhìn thấy.
Nữ diễn viên kia rất nổi tiếng, cũng rất đẹp.
Cậu tin tưởng Diệp Lẫm, cho nên không muốn hỏi, cậu sợ Diệp Lẫm cảm thấy cậu quản nhiều quá, sợ Diệp Lẫm cảm thấy cậu không biết điều, chê cậu phiền.
Chỉ là không tránh được hơi ghen tị. Cậu nghĩ là một lát nữa sẽ ổn thôi.
Diệp Lẫm kinh ngạc vài giây, sau đó cực kỳ tủi thân.
"Chuyện lơn như vậy mà em vẫn cứ bình tĩnh, em không ghen sao? Nếu như em bị tung ra tin tức như vậy, anh sẽ lập tức may đến hỏi em rõ ràng. Bảo bối," Diệp Lẫm trong video vẻ mặt đáng thương, "có phải em không yêu anh không?"
"Không phải." Lộ Bắc Nhiên bỗng hoảng lên, "Không phải, em yêu anh mà, em chỉ là... em tin tưởng anh, em biết bọn họ viết bừa mà."
Diệp Lẫm sướng đến phát khùng, lập tức thâm tình nói: "Anh cũng yêu em."
Mặt Lộ Bắc Nhiên chốc lát đỏ bừng lên, nhỏ giọng nói: "Thật ra em... ghen đó, em sợ anh chê em phiền. Anh đừng buồn mà."
Bảo bối của hắn sao lại ngoan quá vậy? Trong khoảnh khắc đó Diệp Lẫm chỉ muốn chui qua màn hình điện thoại, "Sao anh chê em được? Yêu em còn không kịp."
Dáng vẻ căng thẳng giải thích của Lộ Bắc Nhiên khiến trái tim Diệp Lẫm nhũn cả ra, không nỡ đùa cậu thêm nữa, "Chị gái kia không có quan hệ gì với anh hết, là bạn gái anh anh, ảnh kêu anh đi đón cô ấy."
Lộ Bắc Nhiên ngạc nhiên, "Anh có cả anh trai sao?"
Diệp Lẫm: "À, nhưng mà ảnh vừa cứng nhắc vừa vô vị, hơn nữa còn không đẹp trai bằng chồng em."
Sắc đỏ trên mặt Lộ Bắc Nhiên không biến đi nổi nữa, chồng cái gì cơ, xấu hổ quá.
Diệp Lẫm hỏi: "Sau này có chuyện như vậy nữa có nói với anh không?"
Lộ Bắc Nhiên: "Nói với anh."
Diệp Lẫm: "Ngoan quá. Lừa gạt nữa anh sẽ phạt em."
Lộ Bắc Nhiên hỏi: "Phạt thế nào ạ?"
Diệp Lẫm "nham hiểm" nhìn cậu, "Em nói xem phạt thế nào?"
Lộ Bắc Nhiên không nói.
Hai người bèn nói chuyện một hồi, Diệp Lẫm không nỡ để Lộ Bắc Nhiên thức đêm, "Ngủ đi, chúc ngủ ngon."
Lộ Bắc Nhiên: "Ngủ ngon."
Diệp Lẫm thở dài, "Muốn ôm em ngủ."
Thật ra Lộ Bắc Nhiên cũng rất nhớ Diệp Lẫm, "Còn một tuần nữa là em đóng máy rồi."
Diệp Lẫm liền không nhịn được đùa cậu, "Lúc nào về cho anh ôm ngủ?"
Lộ Bắc Nhiên ngoan ngoãn gật đầu.
"Nếu anh muốn làm chuyện gì khác, cũng cho làm sao?"
Diệp Lẫm nghe thấy đối phương khe khẽ "dạ" một tiếng, kéo một luồng lửa nóng trong lòng hắn lên.
Lộ Bắc Nhiên xấu hổ không chịu nổi, nhanh chóng nói một câu "ngủ ngon" liền ngắt video.
————————————————
Một tuần sau, Lộ Bắc Nhiên đóng máy, chị Vương nhà có việc nên về trước, Triệu Bân nói sẽ gọi người tới đón cậu.
Xuống máy bay, Lộ Bắc Nhiên ra bãi đỗ xe tìm chiếc xe kia, sau khi mở cửa ra, vừa vào trong liền bị người kéo vào lồng ngực. Cậu giãy dụa theo bản năng, lại ngửi được một mùi hương quen thuộc trên thân thể kia.
"Anh?" Lộ Bắc Nhiên vừa mừng vừa sợ, "Sao anh lại tới đây?" Cậu nhớ biển số xe của Diệp Lẫm không phải thế này mà.
"Anh không đến, làm sao bắt được đứa nhóc nào đó đang phạm tội?"
Lộ Bắc Nhiên chôn mặt trong ngực Diệp Lẫm, xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn, "Xin lỗi... Em lừa anh."
Diệp Lẫm nghiêm mặt nói: "Em lừa anh, anh tức đó." Hai tay vẫn cứ ôm người thật chặt.
Lúc trước Diệp Lẫm hỏi Lộ Bắc Nhiên cậu bay lúc mấy giờ, muốn tới sân bay đón cậu, rõ ràng là chuyến bay buổi sáng, mà Lộ Bắc Nhiên lại nói với Diệp Lẫm là buổi tối.
Cậu cảm thấy chân Diệp Lẫm vừa mới khỏi, lái xe lâu như vậy chắc chắn sẽ mệt, nhưng nếu không cho đến lại sợ Diệp Lẫm không đồng ý, cho nên cậu đành phải cố ý nói sai thời gian cho hắn. Cũng không biết vì sao lại bị lộ.
Lộ Bắc Nhiên ngây thơ vẫn không biết chị Vương đã phản bội "tổ chức".
"Anh." Giọng của Lộ Bắc Nhiên mềm mại, "Em sai rồi, anh đừng giận mà, được không ạ?"
Cậu đã vậy rồi, sao Diệp Lẫm có thể tức giận được nữa, hơn nữa hắn cũng đoán được là Lộ Bắc Nhiên lo cho vết thương của hắn.
Diệp Lẫm hôn Lộ Bắc Nhiên một cái, nói: "Không được."
Hôn thêm một cái, "Vẫn giận."
Hôn thêm cái nữa, "Không dỗ được."
Lộ Bắc Nhiên: "..."