Chân Long Kình có đặc tính cắn nuốt vạn vật, lúc này lập tức phát huy. Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung bị hai đạo Chân Long Kình thẳng thừng nuốt vào, ngay cả sợi lông cũng không dư thừa.
Vị Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung dù sao cũng là nhân vật bắt đầu tìm hiểu ảo diệu của ngưng sát, dẫn theo hơn trăm thủ hạ, hai vị sư đệ sư muội đến vây đánh một tên nhóc mới học đạo pháp, cuối cùng lại bị người ta giết chết, máu thịt bị luyện hóa. Việc này truyền ra chắc chắn sẽ oanh động thiên hạ, Thương Lang Thần Cung cũng mất hết mặt mũi.
Hình Nguyệt Anh và Hình Vô Cực thấy Đại sư huynh của mình có kết cục như vậy thì đều khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm, bị Trần Thất tùy tay thúc giục Hỏa Vũ Tiễn suýt nữa cũng bị bắn chết.
Hơn trăm quân tướng của Đại sư huynh Thương Lang Thần Cung thấy chủ nhân bị giết lập tức ồn ào lên, hơn mười người cùng nhau hét lớn:
- Tiểu tặc kia đến đền mạng chủ công của ta đi…”
Chúng hết sức sôi nổi, cùng nhau xông về phía trước. Những người này quá nửa là yêu binh, chẳng những tinh thông đạo thuật mà vũ lực cũng rất kinh người. Trần Thất vừa mới nuốt vị Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung chưa kịp luyện hóa máu thịt, Thái Thượng Hóa Long quyết lúc này uy lực đã giảm xuống một nửa, nên cũng không giao đấu cùng đám người báo thù cho chủ này. Tăng lực dưới chân dùng Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông nháy mắt đã đột phá vòng vây.
Đã không có vị Đại sư huynh Thương Lang Thần Cung kia, Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông của Trần Thất không ai có thể đuổi được, chỉ nửa canh giờ sau đã thoát khỏi vòng vây của đám người này.
Trần Thất thoát khỏi đám quân truy đuổi thì chạy như điên, không lâu sau thấy một con sông rộng lớn, lập tức không nghĩ ngợi gì mà nhảy vào dòng nước.
Thái Thượng Hóa Long quyết đã hóa thành sóng nhiệt cuồn cuộn, chạm lung tung khắp nơi trong cơ thể Trần Thất, máu của hắn giống như đang sôi trào. Trần Thất nhảy xuống sông liền hóa thành một con rồng lớn, vẩy rồng tựa như được đúc từ vàng, uy phong lẫm liệt, chiều dài ba trượng sáu bảy thước, bốn vuốt bốc lên xua sóng đuổi gió, mạnh mẽ không tả nổi, làm cho Trần Thất rất vui sướng.
Hắn bơi trong nước sông mười mấy dặm, hai đạo Chân Long Kình trong cơ thể đã luyện hóa Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung thành một đoàn tinh khí. Hai đạo Chân Long Kình được bồi bổ như vậy đều tự lớn gấp hai ba lần, liên tiếp đả thông mấy chục khiếu huyệt cuối cùng trong cơ thể Trần Thất. Trần Thất tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết đến bước này cuối cùng đã luyện thông khiếu huyệt quanh thân, công luyện khí tầng thứ hai Nhập khiếu đã coi là đại thành.
Trần Thất dùng bốn vuốt đùa nghịch dưới nước, chỉ cảm thấy trong ba trăm sáu mươi lăm khiếu huyệt toàn thân có khí lực vô tận, cuồn cuộn trào ra không dứt. Thú thân và thân người khác nhau rất nhiều, khí lực dã thú đều lớn hơn gấp mười lần so với loài người. Ví dụ như con rồng này, khí lực trời sinh có thể thu hết nước biển bao phủ cả một tòa thành nhỏ. Khí lực của con người căn bản không so sánh được.
Trong các môn phái Tiên đạo cũng có rất nhiều tiên đạo võ học chuyên môn tu luyện đại lực. Nhưng những pháp thuật này tuy có thể tăng cường khí lực cơ thể, vượt xa người thường. nhưng vẫn không thể so sánh với loài thú trời sinh. Thật ra có một vài loại pháp thuật có thể cho tu sĩ có khí lực có thể so với loài thú, nhưng đều là mượn dùng sức trời đất, không phải là lực lượng của bản thân.
Trần Thất luyện thông khiếu huyệt quanh thân, Chân Long Kình biến hóa cũng tăng tiến rất nhiều. Không biết từ lúc nào Chân Long của Trần Thất đã tăng ba bốn phần, cũng đủ kích thước năm trượng, một đạo long uy nhàn nhạt phát ra khiến cho rất nhiều cá bơi quanh không phải kinh sợ tản ra, mà là bị long uy làm cho khiếp sợ, không tự chủ được mà đầu nhập vào bên cạnh Trần Thất giống như là tình nguyện hầu hạ vậy.
Trần Thất nổi hứng trêu đùa, dần dần lặn sâu xuống nước, càng bơi càng sâu. Hắn phát hiện dưới đáy sông có một huyệt động liền chui vào xoay thành một đoàn, vận chuyển Thái Thượng Hóa Long quyết. Cũng không biết qua bao lâu, Trần Thất bỗng nhiên chấn động toàn thân thét một tiếng dài, phá tan nước chung quanh, từ đáy sông bay thẳng lên giữa không trung. Thằng nhóc này gập người lại giữa không trung tự biến hóa về người. Lúc này bộ dạng của Trần Thất cũng không có nhiều thay đổi, nhưng luồng long hoàng nhàn nhạt trên người kia lại làm cho khí chất cả người hắn như thay đổi thành một người khác.
Tuy rằng tu vi của Trần Thất chưa đến mức lăng không đạo hư, nhưng chỉ đề khí đạp sóng thì không phải là vấn đề lớn. Hắn đứng trên mặt nước, theo đầu ngọn sóng của sông hướng về phía hạ du, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một ác ý, thầm nghĩ: “Ngay cả Đại sư huynh của Thương Lang Thần Cung cũng bị ta giết, Hình Vô Cực và Hình Nguyệt Anh càng không phải là đối thủ của ta. Hơn nữa hơn trăm thuộc hạ của bọn họ nếu ta có thể nuốt ăn hết thì tu vi nhất định tăng nhiều... Không bằng quay đầu lại đuổi giết bọn họ.”
Tình tính của Trần Thất cho dù không nói là quá độc ác nhưng cũng không phải là người rộng lượng. Huống chi hắn tu luyện hai bộ đạo quyết thược cổ, ảnh hưởng đối với tính cách đều là giết chóc. Trần Thất tu luyện Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận càng sâu thì sát phạt quyết đoán cũng càng nặng.
Trần Thất đạp sóng đi trên sông lớn, đi như bay lên bờ. Hắn nhẹ nhàng giãn gân cốt, xương cốt cả người đều phát ra tiếng bôm bốp, vang giòn như ngô nổ. Vốn hắn đã tu luyện đến tầng thứ tám Thiết Cốt Công, lại dễ dàng đột phá đến tầng cảnh giới thứ chín. Trần Thất hơi sửng sốt nhưng cũng không quá để ý. Hiện giờ hắn tu luyện đạo pháp còn cao hơn Thiết Cốt Công nhiều lần, võ học nhân gian đột phá như vậy đã mang đến cho hắn không ít vui mừng.
Chỉ là Thiết Cốt Công tuy không so được với những Thượng cổ đạo thuật như Thái Thượng Hóa Long quyết cùng Hỏa Nha Trận nhưng cũng có công rèn luyện gân cốt. Hơn nữa thích hợp cho người mới vào học đạo như Trần Thất tu luyện.
Chỉ là Thái Thượng Hóa Long quyết của hắn tu luyện đến cảnh giới đại viên mãn luyện khí tầng thứ hai nhập khiếu, thân thể mạnh mẽ mà không phải võ giả bình thường có khả năng với tới. Cho dù là lão tổ khai phái Thiết Cốt Môn cũng không thể mạnh mẽ như Trần Thất lúc này.
Trần Thất thả Hỏa Nha đi tìm hiểu tin tức chung quanh, bản thân hắn đã định ra phương hướng, quay trở lại đường vừa mới chạy trốn. Hắn bước dài một bước có thể bước ra khoảng hai ba trượng, tràn đầy khí lực. Bước đi khoái hoạt cực nhanh không thua gì ngựa tốt đi ngàn dặm.
Có thân thể mạnh mẽ như vậy làm trụ cột, ngay cả Bộ Bộ Sinh Liên Thần Túc Thông cũng tiến bộ hơn, Trần Thất có thể đem khoảng cách một trượng co lại thành tám thước. Thuật rút đất cao minh hơn so với trước đây một chút, đi đường nhanh hơn hai ba lần. Trần Thất âm thầm kinh ngạc với biến hóa trong thân thể mình, lúc đi ngang qua một tảng đá lớn không nhịn được đưa tay khẽ nắm, nhưng một nắm này đã khiến cho hòn đá to bằng cái thớt nát vụn. Trần Thất cũng giật mình. Một lúc lâu sau mới âm thầm đắc ý, trong lòng không ngừng nghĩ: “Hiện giờ dù ta không dùng pháp thuật, chỉ với võ nghệ của bản thân cũng đủ để nổi danh thiên hạ, danh chấn giang hồ nhỉ? Nếu lại có nhân vật lợi hại gì đuổi giết, ta liền đổi tướng mạo, làm bộ như một giang hồ hào kiệt không biết pháp thuật, không ai phát hiện ra manh mối.”
Mặc dù trước đây vì tu luyện tướng mạo của Trần Thất có chút thay đổi, nhưng chỉ cần hắn vừa ra tay thì mỗi người đều có thể nhìn ra lai lịch đại pháp của hắn kỳ dị, giấu diếm cũng vô dụng. Huống chi Trần Thất vốn không phải là người có tính tình nhẫn nhịn, hắn đã quyết ý đối nghịch với người đuổi giết thì sẽ không tính toán co đầu rụt cổ. Lúc này nhớ ra hơn phân nửa còn là vì thích chơi, cảm thấy thú vị mà thôi, cũng không phải thật sự muốn tránh chiến.
Trần Thất vẫn chiếm tiện nghi Hỏa Nha Trận, tuy lúc trước hắn tổn hại thêm một con hỏa nha, nhưng năm mươi hai con hỏa nha bay lên trời trong giây lát đã thăm dò xong một vòng phạm vi trăm dặm, tìm kiếm được tung tích của những người Thương Lang Thần Cung.
Hình Vô Cực cùng Hình Nguyệt Anh dẫn theo hơn trăm người, những người còn lại chia thành sáu đội hiển nhiên là đang tìm kiếm. Hắn là đại địch sát hại “chủ công” của những người này, cả đám người tán ra cũng không thể tìm kiếm hành tung của hắn. Trần Thất qua ý niệm trong đầu kết nối với hỏa nha, nhìn trộm được vị trí của những kẻ này, trong lòng thầm nghĩ: “Bọn này đúng là không biết tốt xấu, không ngờ còn dám đuổi theo ta, hơn nữa đều tự phân tán. Vừa hay cho ta cơ hội lần lượt đánh bại.”
Trần Thất đang nghĩ, như vậy thì Thái Hồ Bát Yêu cùng Liêu Tiễn yêu phong cũng xuất hiện trong tầm nhìn con hỏa nha của hắn thả ra. Hai đại yêu này nghị lực không nhỏ, không ngờ vẫn luôn đuổi theo không chịu dừng tay. Trần Thất nhìn thấy bọn họ cũng thầm nghĩ: “Hai đầu đại yêu này cũng đáng chết, nếu tu vi của ta đã tăng nhiều, ta sẽ tìm chỗ sơ hở giết hết bọn chúng đi.”
Trần Thất thả Hỏa Nha ra điều tra tình hình địch. Hình Nguyệt Anh cùng Hoàng Tình Sơn Quân trong Thái Hồ Bát Yêu cũng thấy được Hỏa Nha lượn lờ trên bầu trời. Hình Nguyệt Anh cùng Trần Thất đã giao thủ hai lần nên cũng kinh hãi đạo pháp của hắn, mỗi ngày một tiến bộ đột nhiên tăng mạnh, mặc dù thời gian này nàng tập trung tu luyện cũng có chút tiến bộ, nhưng so với Trần Thất giống như ốc sên vậy. Trong lòng nàng thầm nghĩ: “Đại sư huynh đã chết. Đạo pháp của Hình Vô Cực sư huynh còn không bằng ta, cho dù vẫn còn có hơn trăm quân của Đại sư huynh, chúng ta cũng khó đánh chết được tên tiểu tặc này, trừ phi còn có ngoại lực trợ giúp. Thật đáng giận mà, cả linh thứu của ta lẫn của Hình Vô Cực sư huynh đều bị Trần Thất thu mất, bằng không thả linh thứu ra truyền tin gọi hai vị sư huynh đệ tới, chúng ta bốn người liên thủ sẽ không sợ hắn.”
Hình Nguyệt Anh suy nghĩ một phen vẫn quyết ý phải gọi viện binh, nhưng nàng đã không có Linh Thứu cũng chỉ có thể đi đánh chủ ý linh thứu Đại sư huynh nuôi dưỡng. Đại sư huynh Thương Lang Thần Cung đạo pháp võ nghệ đều vượt xa người phàm, linh thứu hắn ta nuôi dưỡng so với Hình Nguyệt Anh và Hình Vô Cực cao cấp hơn, đã sớm luyện thông khiếu huyệt quanh thân, có thể biến thành thân hỏa nha. Chỉ là con chim này trung thành và tận tâm, ỷ vào bản thân có thể bay nên lẻ loi một mình đuổi theo Trần Thất, Hình Nguyệt Anh cũng không liên lạc được với nó.
Trong Thái Hồ Bát Yêu chỉ có Tam đại yêu có thể bay, Ưng Cửu Tiêu đã bị Trần Thất thu phục, Huyết Văn Tử còn ở đây, Hoàng Tình Sơn Quân lại phân biệt rõ ràng liền nổi tâm tư. Tuy rằng hắn và Liêu Tiễn cùng nhau hành động nhưng ai vì chủ nấy. Liêu Tiễn là yêu tướng dưới trướng Phi Thiên đại thánh, hắn ta lại là nhân vật đắc lực dưới trướng Hồn Thiên Yêu Vương. Lúc không có xung đột lợi hại gì, đi cùng một chỗ thì thôi, nhưng có lợi ích thì hai người sẽ phải tranh đoạt.
Nhất là Hoàng Tình Quân Sơn cũng không biết là đạo pháp của Trần Thất càng ngày càng tăng, ỷ vào mình luyện thành một thân Hắc Phong Sát, đoán Trần Thất tu đạo sau hắn mấy tháng, còn không phải dễ như trở bàn tay? Cho nên quyết định một mình ra tay.