" Quả nhiên đủ ác độc a. " Kikyo thở dốc, nhìn trời cảm thán: " Kẻ nghĩ ra chú thuật này căn bản không có nhân tính đi. "
Kagome trầm mặc không nói. Bọn họ tốn nhiều thời gian như vậy, không biết bên phía Sesshomaru thế nào rồi. Còn Inuyasha, không biết đã được cứu ra hay chưa....
" Nhưng mà...." Kikyo cũng không nhàm chán, nói một mình đã sắp thành thói quen: " Vì sao ta cảm giác tà khí này chỉ mới giảm một chú vậy? Hình như chúng lại muốn tụ tập lại...."
Kagome giật mình nhìn lại, quả thật tà khí đang dần tự gom lại, vẫn bồi hồi quanh tế đàn, không chịu hoàn toàn tán đi. Thiếu nữ không khỏi cau mày, trong lòng dự cảm dần dần mãnh liệt hơn.
Là thứ gì, mới có thể tạo ra nhiều tà khí như vậy?
Kagome cảm giác bản thân đã sắp chạm đến đáp án, đúng lúc này dị biến bất ngờ phát sinh.
Phong nhận xé rách không gian, vô thanh tiếp cận sau lưng Kagome.
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ -----
Safukae đại khái chưa từng đá đến thiết bản cứng như vậy, cả lúc còn sống cũng thế.
Sau khi hắc khí bị gián đoạn, hắn lập tức không còn xuân phong đắc ý như trước được nữa. Sesshomaru liên tục bức lui chính hắn. Nếu không phải cố kỵ thân xác hắn đang chiếm giữ, có lẽ Sesshomaru đã sớm hạ sát thủ.
Ầm một tiếng, Safukae bị đánh bay khỏi tế đàn. Dưới đất bị hắn đè ép ra một cái hố lớn, quả thật thảm không cần nói. Sesshomaru thu lại Bạo Toái Nha, ngược lại đổi dùng Nanh Quỷ.
" Vũ khí của ngươi quả nhiên đa dạng. " Phun ra một ngụm máu tanh ngọt trong miệng, Safukae chậm rãi ngồi dậy, đôi mắt đỏ tươi ngập tràn giận dữ, cố tình trên khuôn mặt vẫn là một bộ thong dong:
" Ngươi không sợ ta cá chết lưới rách kéo theo tiểu nhân nhi của ngươi cùng đi Minh Giới sao?"
Khuôn mặt Sesshomaru không có quá nhiều biến đổi, vẫn là một bộ bình tĩnh không biến:
" Ngươi không dám. "
Hơn nữa, Inuyasha cũng không dễ dàng chết đi như vậy.
" Vậy sao? " Safukae không đứng dậy, ngược lại vân đạm phong kinh ngồi tại chỗ, bàn tay quái dị đặt lên bụng:
" Ngươi hình như, không biết thân thể này có những thứ gì thì phải.... Đáng tiếc một cái sinh mệnh nhỏ a... "
Sesshomaru đương nhiên không hiểu được hắn muốn nói cái gì, chỉ trầm mặc tương đối. Safukae dường như cũng không quan tâm Sesshomaru có chú ý hay không, chỉ tự cố tự địa mạn bất kinh tâm độc thoại:
" Ta cũng không nghĩ sẽ có bất ngờ này a... Cứ tưởng chỉ là yêu khí của tiểu nhân nhi này, không nghĩ đến còn là một cái sinh mệnh khác. Nếu ta cắn nuốt cả hai, ngươi nói ta có đủ năng lực hoàn toàn tiêu diệt ngươi không đây? "
Thân xác này rõ ràng là nam, nhưng khiến Safukae không thể tin được, lại là tân sinh mệnh được dựng dục trong đó. Chính vì phó thể xác này là nam, hắn ban đầu cũng không nghĩ đến việc này. Nhưng trong khoảng thời gian vừa nãy tà khí bị cắt đứt, sinh mệnh lực của nó rõ ràng tăng lên, chính thức hình thành sinh mệnh mới, thành công biến hóa thành nguyên linh sơ khai.
Sesshomaru hai mắt mở lớn, bên trong đồng tử kim sắc lần đầu tiên tràn ngập nhiều loại cảm xúc lẫn lộn như thế này. Nghi ngờ, kinh hỉ, lo lắng, rối rắm... đủ loại cảm xúc khiến Sesshomaru bỗng chốc từ cao cao tại thượng biến thành nhân gian yên hỏa.
Inuyasha mang thai? Điều này thật sự có thể sao?
Cùng lúc đó, biến hóa trên thân cây gần đó cuối cùng cũng chấm dứt. Bạch y mỹ nhân chậm rãi mở mắt, bên trong đồng tử màu tím xẹt qua hồng quang lạnh lẽo.
Lần này thật sự ép buộc ngoan a. Xem ra vẫn là sớm chấm dứt một chút.
Hàn Tam Nguyệt quanh thân dao động vô số hắc khí, thi thoảng còn xen lẫn nhiều tia hồng sắc quỷ dị, bộ da có chút giống Safukae trước đó. Hắn hơi hạ mi, đột nhiên mở miệng:
" Inuyasha. "
" Thịch " một tiếng, Safukae kinh hãi trợn to hai mắt, khuôn mặt vặn vẹo thống khổ. Biến hóa của hắn khiến Sesshomaru giật mình trong chốc lát, căn bản còn chưa hiểu ra sao.
" Ngô... " Safukae thần tình giận dữ ôm ngực, không cam lòng hô lớn: " Không thể nào, ngươi... "
Sesshomaru không hiểu ra sao, bàn tay nắm giữ Nanh Quỷ cũng theo đó siết chặt. Hồng quang trong mắt bạch y thiếu niên đột nhiên lui xuống, trả lại màu đen vốn có.
Thần tình không thể quen thuộc hơn được nữa.
" Inuyasha? " Sesshomaru vừa mừng vừa sợ tiến lên, lại bị thiếu niên hét lớn ngăn lại: " Đừng lại đây. "
Trên trán toát ra mồ hôi lạnh lẽo, Inuyasha dường như cảm nhận đau đớn không nhỏ, nghiến răng nói: " Không được lại đây! Ta, ta còn chưa làm chủ thân thể! "
Giống như để chứng minh lời này, ngay sau đó hồng quang lại tràn ngập trong đôi mắt to tròn. Safukae lảo đảo đứng lên, giận dữ nói: " Khốn kiếp! "
Hắn rõ ràng khống chế linh hồn kia rất tốt rồi, vì cái gì có thể nổi dậy chiếm lại thân thể, nhất định phải có kẻ khác nhúng tay.
Nhưng hắn không cảm nhận được sự tồn tại của người nọ.
Safukae lần đầu tiên cảm thấy, mình nhận lời hiệp nghị với Tsukimaru là quyết định ngu ngốc nhất của mình.
Hắn nhất định phải chạy khỏi nơi này. Chỉ cần thoát khỏi nơi này, không việc gì sẽ không làm được. Núi xanh còn đó, lo gì không có củi đốt.
Đáng tiếc, có người không muốn cho hắn rời đi.
Mikazuki đương nhiên sẽ không để cá lọt lưới. Hắn sớm đã muốn bóp chết ác linh này, nhưng quyền lợi pháp tắc vẫn có hạn chế. Tsukimaru và Safukae, vẫn phải từ tay của Sesshomaru chấm dứt.
" Ảnh khiên. "
Safukae nhân lúc Sesshomaru chưa phản ứng lại quay đầu muốn bỏ chạy, xung quanh tế đàn lại dâng lên một kết giới màu tím khổng lồ, phong kín đường thoát của hắn. Biết chính mình cũng chạy không thoát, hắn dứt khoát quay đầu, ánh mắt oán hận nhìn Sesshomaru:
" Nếu đằng nào cũng phải chết, ta nhất định khiến ngươi phải hối hận. "
- -- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ --------
" Kagome! " Kikyo kinh hãi kêu lên, thân thể trước làm ra phản ứng, nhanh chóng ôm lấy thiếu nữ lăn về một bên. Phong nhận từ trên đầu bọn họ quét qua, cắt đứt một đoạn đuôi tóc của Kikyo, lại cắt ngang một thân cây lớn gần đó, khiến nó ầm ầm đổ xuống.
Kagome ngã xuống một đống xương vụn trước đó, lại không cố kỵ nhiều hơn, vội vã đỡ Kikyo ngồi dậy. Vừa nãy nếu không có Kikyo, có lẽ lúc này nàng đã là một cái xác lạnh lẽo.
Hai người dìu dắt nhau đứng dậy, không sai biệt lắm cũng nhìn rõ người công kích là ai. Tuy chưa gặp qua Tsukimaru lần nào, chỉ dựa vào khuôn mặt giống nhau ba phần kia cùng chú thuật còn đang bày sẵn nơi này cũng đủ để nàng đoán ra thân phận người tới.
Là địch nhân của Sesshomaru.
Kagome lập tức căng thẳng hơn không thiếu. Người này nhìn qua cũng không yếu chút nào, nhưng nếu đã xuất hiện ở chỗ này, chứng tỏ việc làm của bọn họ từ đầu đến giờ đều là có tác dụng. Chỉ là không biết Sesshomaru có tận dụng được trợ giúp này không nữa.
" Kikyo." Thiếu nữ lo lắng bắt lấy bàn tay người còn lại: " Cẩn thận một chút. "
" Nhân loại quả nhiên rất đáng chết. " Tsukimaru cười lạnh, chậm rãi đi đến từng bước một: " Các ngươi là trợ lực của Sesshomaru đi? Từ lúc nào mà hắn hạ mình xuống được để nhờ vả nhân loại yếu ớt như vậy?"
Trong mắt hắn, hai nữ nhân này căn bản không bằng một con kiến, tùy thời đều có thể bóp chết. Kikyo thấy thần tình khinh thường rõ rệt của Tsukimaru thì nghiến răng nghiến lợi, phòng bị nhìn hắn: " Vậy sao? Nhưng ngươi xuất hiện ở đây không phải là vì bị nhân loại như ta phá rối nguyên bản kế hoạch sao?"
Nhắc đến chuyện này, khí tức quanh người Tsukimaru nhanh chóng âm u xuống dưới. Hắn hạ mi, quay đầu về phía tế đàn: " Chờ ta làm xong chuyện này sẽ hảo hảo báo đáp các ngươi. "
Hắn hơi nâng tay, yêu lực lập tức lan tỏa nhanh chóng, bao bọc lấy hắc khí vẫn luôn bồi hồi tại nơi này. Kagome trong lòng trầm xuống, ánh mắt cũng không mấy xinh đẹp.
Kẻ này muốn chữa trị tế đàn.
Không thể để hắn đắc thủ!
Thiếu nữ sắc mặt trắng bệch, vội vã nhặt lên cung tên nằm lăn lóc một bên. Kikyo không hiểu ra sao, nhưng trực giác cũng mách bảo nàng chuyện nam nhân kia muốn làm cực kỳ bất lợi cho bọn họ: " Kagome?"
" Phải ngăn hắn lại. " Đưa chút liị h lực ít ỏi của mình vào tiễn vũ, Kagome cắn răng: " Không thể để hắn đắc thủ!"
Bằng không Inuyasha bên kia nhất định không xong!
Động tĩnh bên này rất nhanh bị Tsukimaru phát hiện. Hắn hừ lạnh một tiếng, trong tay không chút do dự sử xuất ba phần yêu lực trực diện đánh tới phá ma chi tiễn. Mũi tên yếu ớt đáng thương bị đánh bay, yêu khí lại vẫn tiếp tục thế công rào rạt lao về phía hai người bọn họ.
Kikyo chỉ kịp mắng tục một câu, nghĩ cũng không nghĩ liền kéo lấy Kagome, đưa lưng về phía yêu khí nọ.
Hai người đương nhiên không có gì bất ngờ bị hất văng ra xa.
Kagome được Kikyo chu toàn hộ trước người, cũng chỉ bị xây xước vài chỗ, rơi xuống thì chịu chút choáng váng. Vu nữ thì không hay ho đến vậy, gần như ngạnh sinh sinh nôn ra một ngụm máu đỏ tươi.
" Kikyo!" Kagome hoảng hốt kêu lên, không để ý nhiều hơn được nữa. Kikyo so với nàng bình tĩnh hơn không thiếu, nhe răng: " Đau chết ta."
Kikyo chắn gần như toàn bộ sát thương từ yêu khí, cả người đều đau muốn đòi mạng, tronglòng lại nhịn không được thở phào. Tuy nàng có một thân linh lực còn đau đến vậy, nếu lúc nãy Kagome thật sự chịu một kích này, có lẽ căn bản chống không lại đi?
Kikyo quả thật bị lòng tốt của mình cảm động.
Lòng tốt cái gì, lần sau vẫn là đừng tùy tiện dùng thì hơn. Đau chết a.