“Hôn, hôn lễ!?” Harry ngạc nhiên nói to.
Narcissa sửng sốt rồi sắc mặt biến đổi, “Chẳng lẽ… cháu đổi ý?”
Bà vội vàng nhìn về phía Scor, tin là Scor nói cho bọn họ.
Scor lập tức nhảy dựng lên lo lắng kêu to, “Harry! Anh nói cho em biết hai người sẽ kết hôn!! Anh lại không cần Draco sao!?” Nếu Draco nghe được Scor dùng từ lại thì anh sẽ rất tức giận.
“Không –!! Anh rất cần Draco!!” Harry đương nhiên dùng sức phủ nhận, nhưng anh lại lắp bắp, “Nhưng là, hôn, hôn lễ…!?Draco chưa nhận lời…”
“Nhưng nếu Draco nhận lời? Cháu thật sự nguyện ý kết hôn với Draco?” Narcissa cũng đứng lên, đột nhiên rất có khí thế, “Xin tha thứ cô hỏi như vậy, phản ứng vừa rồi của cháu giống như là chưa từng nghĩ tới chuyện này?”
Lucius phẫn nộ lấy gậy gõ sàn, hừ lạnh, “Lý do, đều là lý do! Anh sớm nói Gryffindor không thể tín nhiệm!”
“Harry! Chúng ta đã ngoắc tay…” Scor lập tức đỏ mắt, vừa lo lắng vừa ủy khuất.
Vì thế Harry bị nhà Malfoy ép cũng nóng nảy, nói năng lộn xộn,
“Không không không —!! Cháu nguyện ý!! Rất nguyện ý!! Cháu cam đoan!! Hãy tin tưởng cháu!!”
“Chỉ là cháu có chút kinh… Kinh ngạc! Đúng, kinh ngạc!! Draco còn không nguyện ý làm cho cháu gặp hai người, cháu nghĩ Draco cần một chút thời gian lo lắng!! Thật sự không phải cháu cứ lấy lý do!!”
“… Thật chứ?” Narcissa hỏi.
“Rất thật!!” Harry gật đầu, “Cháu thề!!”
“Như vậy trên báo phê bình, vấn đề người thừa kế, cháu thật sự đã nghĩ rõ ràng?” Narcissa nhân cơ hội hỏi.
Harry không chút do dự lớn tiếng nói, “Không thể rõ ràng hơn!! Cháu thừa nhận có lẽ mình sẽ hâm mộ về con.” Thấy mặt Malfoy vợ chồng biến sắc thì anh nói nhanh, “Nhưng, nhưng nếu không liên quan đến Draco, với cháu nó không có ý nghĩa gì!!”
“Harry…thật ngọt ngào.” Narcissa bị những lời này thuyết phục.
Nhưng Scor không hiểu, cậu bé giật nhẹ tay áo mẹ hỏi, “Harry có ý gì?”
“Chính là Harry hy vọng có thể có con của Draco, tốt nhất giống Draco, đáng tiếc Draco không sinh được…” Narcissa quay đầu giải thích, “Nhưng Harry muốn kết hôn với Draco.” Cuối cùng bà nói dễ hiểu hơn.
“Quá tuyệt vời!” Khuôn mặt nhỏ nhắn sáng ngời, Scor đề nghị, “Em giống Draco, mọi người đều nói như vậy, nếu anh muốn, em có thể gọi anh là ba Harry!”
“Scor!?” Lucius lập tức bi thương nói, “Con là con ta!!”
“Đừng lo papa. Xem, con gọi papa là papa, gọi Draco là cha, Harry là ba, con sẽ phân rõ ràng.” Scor cam đoan cười cười.
“Nhưng sao con có thể…!” Lucius còn muốn kháng nghị nhưng Narcissa nói tiếp.
“Harry, có những lời này, cô nghĩ cô nguyện ý tin tưởng cháu. Xin cháu tha thứ chúng ta có chút kích động, dù sao chúng ta vô cùng chờ mong, lại thất vọng nhiều lắm. Về những gì cháu nói, cô cho rằng, Draco cũng không phải không lo lắng, thằng bé không quá nguyện ý cho cháu gặp chúng ta, hẳn là có chút… Ừm, thẹn thùng, cô đoán vậy.”
“Thẹn thùng?” Harry hỏi, không đếm xỉa tới Scor bị Lucius gọi đến trước mặt phát biểu.
Narcissa lại ngồi xuống, có chút ngượng ngùng kéo váy.
“Đúng vậy, cháu biết đó, Draco đều thất bại về tình cảm, cô nghĩ nó không muốn cha mẹ có kỳ vọng quá lớn. Có lẽ áp lực từ cô quá lớn, cô phải thừa nhận cô quá lo lắng… Cô không thể không đoán Draco muốn bí mật kết hôn với cháu xong rồi mới cho chúng ta biết, cũng bởi vậy, Draco không có khả năng cho cháu gặp chúng ta …”
“Cho nên cô cảm thấy Draco cũng muốn kết hôn với cháu?” Lần này đến lượt Harry nóng vội.
“Đương nhiên, cháu là một cậu bé nhiệt tình.” Narcissa nóng bỏng phụ họa, “Draco cho cháu ôm eo, lại nhận hoa, ôm tay cháu mỉm cười, chúng ta đều thấy được, khác trước rất nhiều! Draco khẳng định bị mê xoay quanh cháu, cho nên chúng ta nên chuẩn bị …”
“Thật vậy?” Harry cười.
“Ừ! Cháu cảm thấy làm ở nhà thờ hay ở trang viên?”
“Xin thứ lỗi cô hỏi như vậy, cháu có trang viên chứ?”
“Hình như có, nhưng cháu phải hỏi Draco cái nào thích hợp…”
“Không không không, hôn lễ chúng ta bí mật tiến hành, cô không muốn lại tạo áp lực cho Draco…”
“Nhưng là, cháu và Draco chẳng lẽ không cần đính hôn trước sao?”
“Cháu hy vọng có thể đến từng bước một…”
“Cái gì? Đính hôn!? Nhưng như vậy sẽ làm Draco khẩn trương, cô nghĩ vậy.”
“Chúng ta đừng làm Draco đính hôn rồi cả ngày lo lắng cháu hủy hôn, nhanh một chút có lẽ có vẻ tốt hơn?”
“Cháu không muốn Draco khẩn trương, cô cảm thấy Draco sẽ vậy?”
“Đương nhiên, Draco sẽ không biểu hiện ra ngoài, cháu chỉ có thể tìm ra manh mối từ những động tác nhỏ.”
“Bình thường là khi Draco không thể hiện cảm xúc, đại khái…”
“Dạ, về sau cháu sẽ càng chú ý!”
“Chúng cháu trực tiếp kết hôn tia chớp!”
“Tia chớp? A, hình dung thật tuyệt, cô thích.”
“Tốt nhất là khi cháu đưa nhẫn cầu hôn, giây tiếp theo liền kéo Draco vào lễ đường!”
“Cô thật sự cảm thấy Draco sẽ nhận lời cháu đúng không?”
Harry lo lắng hỏi lại một lần.
“Yên tâm, Draco sẽ đồng ý. Những gì cháu cần phiền não chính là chuẩn bị một bộ nhẫn kết hôn!”
“Thân ái, đừng đùa Scor, lại đây cho Harry nhìn xem nhẫn của anh…”
Harry gặp Draco vào buổi tối hôm sau.
Bởi vì vợ chồng Malfoy thảo luận ở nhà Harry quá muộn, Draco về nhà rồi nhưng Scor lại không ở nhà trọ khẩn trương kéo gia tinh hỏi. Vợ chồng Malfoy nhận được gia tinh thông báo thì không thể không về chỗ ở của Draco, làm bộ buổi chiều mang Scor đi mua đồ. Draco buổi tối ăn bữa tối với cha mẹ, Harry nhận được liên lạc hủy hẹn hò, chỉ phải đợi đến hôm nay.
Mà hôm nay tuy rằng là thứ sáu, Draco kiên trì mình có công việc phải hoàn thành, cần Harry ban ngày đừng đến quấy rầy mình. Cho nên Harry chỉ có thể đến văn phòng Draco vào 6h tối, lúc này Blaise mệt mỏi cũng mới đi về, Harry vừa vặn vượt đi qua chào tạm biệt.
“Tối hôm qua nói chuyện thế nào?” Harry hỏi.
Draco ngẩng đầu nhìn Harry. Anh không cho là Harry ân cần thăm hỏi cha mẹ mình, nghĩ Harry hỏi chuyện bọn họ có bị phản đối không nên anh nhún vai đáp, “Bình thường, đối với chuyện của chúng ta, bọn họ không hỏi nhiều lắm, có chút lạnh lùng, nhưng đây là điều em hy vọng.”
Mà như vậy cũng là điều vợ chồng Malfoy nói với Harry, bọn họ nói bọn họ sẽ giả vờ thờ ơ.
Harry có chút mất tự nhiên hỏi, “Khụ, như vậy anh từng nói … Để anh gặp bọn họ…”
Draco quả nhiên liếc anh, “Hoàn toàn không cần, được chứ?”
Harry giải thích là Draco không được tự nhiên và thẹn thùng, cho nên anh ôn tồn, “Được rồi, anh sẽ đợi được đến ngày đó. Em có thể đi được không? Em có muốn ăn thịt nướng Ấn Độ không, anh biết một nhà hàng nghe nói là rất cay rất ngon.”
Draco bắt đầu thu dọn nhưng lắc đầu, “Hôm nay cũng đừng, đêm qua em đã muốn ăn quá nhiều, tuy rằng thực đã nhưng dạ dày cả ngày không thoải mái…”
“Không thoải mái?” Harry quan tâm ôm Draco, xoa bụng Draco, thuận thế ôm Draco vào trong lòng, “Uống thuốc chưa?”
“Chút chuyện nhỏ…” Draco không cho là đúng trả lời, ngẩng lên hôn cằm Harry. Harry thu được ám chỉ, cúi đầu hôn lên đôi môi ấm áp mình đã rất quen thuộc.
Không khí ấm áp thân thiết lan tỏa, hôm nay Harry nhiệt tình nhưng càng nhiều là quan tâm an ủi. Anh thong thả cùng múa với Draco, tay kia còn áp bụng Draco xoa, độ ấm thoải mái truyền lại.
Draco lẩm bẩm, “Sao lại thế này… Hôm nay hôn làm em choáng váng…”
“Thật sự…? Vậy rất tuyệt?” Harry thở dốc, ôm Draco càng chặt. Draco cũng ôm lại, mềm mềm đáp lại, “… Ừ… Rất tuyệt…”
Nhưng khi Harry nhịn không được chui vào áo sơmi Draco vài giây, anh dừng lại lấy tay sờ trán Draco.
Draco trực giác cọ cọ tay Harry, thực lạnh, rất thoải mái.
“Là em sốt, Draco.” Harry nhíu mày nói.
“Loét dạ dày. Áp lực, ba bữa không đúng giờ, quá kích thích. Cay, cafe, kéo dài thời gian chữa, hoàn toàn xứng đáng.” Trị liệu sư trẻ tuổi ở St Mungo không lưu tình tuyên bố.
Draco trừng muốn phản bác một hai câu nhưng Harry giật nhẹ tay Draco, lo lắng hỏi,
“Rất nghiêm trọng sao? Vì sao Draco sốt?”
“Bởi vì miệng vết thương nhiễm trùng, đương nhiên sẽ sốt.” Trị liệu sư không kiên nhẫn trả lời, vùi đầu viết, “Chai màu lam là giảm nhiệt độ, màu đỏ dùng khi sốt để hạ nhiệt độ. Đêm nay trở về ngủ, một tuần cấm đồ ăn kích thích. Rượu cũng vậy, nhớ rõ. Về sau ba bữa bình thường, cả đời cấm cay, cam đoan sẽ không tái phát.”
“Cả đời cấm cay…” Draco nhướng mày, cảm thấy trị liệu sư này hoàn toàn là đang cố gây phiền toái.
“Đương nhiên, tôi sẽ nhìn em ấy!” Harry gật đầu.
Lúc này trị liệu sư lại ngẩng đầu trừng Harry, “Anh cũng là một trong những nguyên nhân, anh nên cách anh ta xa một chút.”
Draco thật sự nổi giận, anh đứng lên, “Anh dựa vào cái gì nói như vậy?”
“Nào, đừng nóng giận, em là bệnh nhân.” Harry kéo Draco vào lòng, quay đầu nói với trị liệu sư, “Vì sao? Tôi phải chăm sóc Draco…” Anh hỏi như vậy là vì trực giác nói cho anh biết trị liệu sư cũng không có ác ý.
“Người như mấy người,” Trị liệu sư cũng nói trực tiếp, “Cũng không biết điệu thấp? Tay trong tay đến, ở gian đăng ký ngọt ngào anh anh em em, là tính như thế nào!? Sau đó làm hành lang chen đầy phóng viên cùng đèn, là tính như thế nào!?”
“Đó là…” Harry há miệng thở dốc.
Nhớ tới chính mình cứng rắn kéo Draco đến đây, một đường vừa dỗ vừa hôn, lại quên vấn đề này.
“Áp lực!! Tôi vừa nói xong, áp lực cũng là nguyên nhân bệnh!” Trị liệu sư gõ bàn, “Anh nên xử lý cẩn thận hơn mà không phải làm bạn trai mình xanh xao lên đầu đề ngày mai!”
Draco nghe vậy thì vuốt tóc quay đầu hỏi, “Em xanh xao?”
“Không! Em luôn đẹp…” Harry lắc đầu.
“Tốt lắm, một đau dạ dày, một bệnh mù màu, đợi chút tôi giúp anh chỉ đường sang khoa mắt.”
Trị liệu sư hừ lạnh. Chắc chắn là Slytherin.
Nhưng cuối cùng Harry vẫn xin cách liên lạc với trị liệu sư để lần sau không đàng hoàng đến tái khám như vậy.