Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, Trình Cẩn đã rõ quy luật kiểm soát cơ thể của hai nhân cách Lục Đào. Năng lực tinh thần của nhân cách chủ cực kỳ mạnh nên thường xuất hiện vào ban ngày, còn nhân cách phái sinh chỉ xuất hiện vào ban đêm, nhưng thời gian xuất hiện càng ngày càng ngắn, có lúc Trình Cẩn vẫn đang được nhân cách thứ hai ôm ngủ, khi tỉnh dậy, liền đối diện với người chồng ngày trước.
Cảm giác giữa hai bầu trời lửa và băng thật quá kỳ lạ, nhưng Trình Cẩn vẫn cảm thấy nên trân trọng.
Sau năm ngày, cơ hội này sẽ không còn nữa.
Trong mấy ngày qua, Trình Cẩn lại bị mời đến quân bộ để làm điều tra lần nữa, vẫn câu hỏi lần trước, hơn nữa thẩm vấn lặp đi lặp lại, đến 3 tiếng mới được thả ra. Trong số đó, cậu cũng không ít lần không thể không kể chi tiết về việc quan hệ tình dục với chồng khi đi du lịch, điều này khiến cậu đặc biệt xấu hổ, thật may những câu hỏi này không bị công bố ra ngoài.
Trình Húc đã đặt ba vé xe, liên trình từ tinh cầu Đế chế đến tinh cầu Mậu dịch. Lúc Trình Cẩn nhận thông tin vé xe có chút tò mò, “Anh, chúng ta không phải là đi tinh cầu số 6 sao? Tại sao không mua vé trực tiếp?”
“Vé trực tiếp tương đối đắt.” Trình Húc giải thích ngắn gọn lý do.
Trình Cẩn vội vàng nói: “Em có tiền, em rất nhanh có thể hoàn thành đơn hàng cuối cùng rồi, thu nhập lần này rất cao!”
Trình Húc ở trong quang hình cười nói: “Có tiền cũng phải tiết kiệm, nhớ không? Không phải em vẫn muốn tạo thương hiệu của riêng mình sao? Anh cũng muốn bắt đầu lại, cộng với chi phí y tế của cha, đến lúc đó đều phải chi ra, vì vậy chúng ta tiết kiệm một chút. "
Trình Cẩn cảm thấy lời nói của anh có lý, vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, chúng ta phải tiết kiệm một chút."
Trình Húc thấy đã thuyết phục được em trai, thở nhẹ một tiếng, lại nói: “Đúng rồi, chuyện chúng ta rời đi không được nói với bất kỳ ai.”
“Tất nhiên ah.” Trình Cẩn hơi thất vọng, “Chúng ta cũng không có người nhất định phải nói, bạn bè ngày trước…” Những người bạn ngày trước sau khi Trình gia phá sản đều đã cắt đứt quan hệ, thậm chí còn có một số người trong yến hội hoa tranh lần trước cười chê cậu, sau đó lại biết cậu là phu nhân thượng tướng lại muốn kết giao, nhưng Trình Cẩn không liên lạc với bọn họ nữa. Nhưng nói là bạn bè…Trình Cẩn đột nhiên nói: “Ah, em vẫn còn một người bạn, Eureka!"
Đúng rồi, mặc dù những người bạn cũ đã tuyệt giao nhưng cậu vẫn còn một người bạn mới! Cậu và Eureka gặp nhau tại yến hội chanh hoa, mặc dù quen biết không tính là quá lâu nhưng cũng được xem là bạn tốt, đối phương mặc dù rất lớn, nhưng tâm nhãn rất tốt, tính cách cũng rất tốt. Trình Cẩn nghĩ sau khi rời đi, có lẽ rất khó có thể gặp lại, liền có chút do dự, “Em muốn nói lời từ biệt với cậu ấy, anh… anh xem có được không?”
“Không được” Trình Húc nói một cách dứt khoát.
Trình Cẩn không hiểu, “Tại sao? Chúng ta là rời đi chứ không phải là bỏ trốn.” Cậu không nghĩ sẽ có người đi theo bọn họ. Ngay cả Lục Đào sau khi biết cậu nộp đơn ly hôn, có lẽ cũng sẽ thở phào nhẹ nhõm cảm thấy cuối cùng cũng được giải thoát rồi?
"Dù sao cũng không được, nhưng em có thể gặp cậu ta một lần, không nói chuyện chúng ta rời đi là được.”
Mặc dù không biết anh trai có dụng ý gì, nhưng Trình Cẩn nghe lời anh, vì vậy gật gật đầu.
Hẹn thời gian gặp Eureka. Trình Cẩn biết rằng cậu ta thích ăn đồ ngọt, nên trước khi đi, đặc biết mua rất nhiều nguyên liệu để nướng bánh quy với nhiều loại nhân khác nhau và một chiếc bánh dâu tây. Cậu làm tổng cộng hai phần, một phần dự định mang cho bà nội.
Trước khi rời đi, câu phải trả viên dạ minh châu cho bà nội, dù sao đây cũng là thứ mà Lục Đào mua để tặng bà nội.
Cho Eureka một phần đồ ngọt loại lớn. Địa điểm gặp mặt của bọn họ là tiệm bánh Sunny Cake. Khi Trình Cẩn đến thì Eureka đã ở đó.
Nhìn từ phía sau, Eureka là một nam nhân có thể hình cường tráng, rõ ràng là mùa đông, cậu ấy chỉ mặc một chiếc áo sơ mi dài tay, vạt áo nhét vào chiếc quần tây quân nhân màu xanh, chân đi một đôi ủng, đang cắm đầu vào ăn đồ ngọt.
Trình Cẩn đi đến chỗ đối diện với cậu ấy. trên bàn có hai phần đồ ngọt, xem ra là tặng phẩm nên số lượng không quá nhiều, nhưng rõ ràng Eureka rất yêu thích những món tráng miệng này, lúc ăn động tác còn từng li từng tí như là nếm thử đầy cẩn thận.
Hai người chào hỏi, Eureka sau khi cạo sạch râu, nét mặt trông trẻ hơn hẳn. Khi biết Trình Cẩn đang cầm một túi lớn đồ tráng miệng cho mình, cậu ấy mừng đến mức mắt sáng lên, ngay tại chỗ muốn mở ra. Trình Cẩn cẩn thận nhìn xung quanh, có chút do dự nói: “Đây là cửa hàng đồ tráng miệng. Mở ở đây không tốt đâu ..."
Nhưng Eureka không chỉ mở gói quà, mà còn ăn ngay tại chỗ.
Chiếc bánh hai tầng hơn 8 inch thật ra không dễ thấy như vậy, nhưng khi bạn đang ăn một mình, không tránh khỏi sự kinh ngạc của những người đi qua, đặc biệt Eureka còn lớn tiếng khen ngợi: “Tiểu Trình Cẩn, bánh ngọt của cậu so với chỗ này còn ngon hơn!”
"Ah ... haha ... không có a..." Trình Cẩn hơi xấu hổ, sợ sẽ khiến người làm bánh trong cửa hàng không hài lòng, nhưng may mắn thay nhưng người khác chỉ nhìn, không ngăn cản hành vi này của bọn họ.
Eureka ăn một cách vui vẻ, chẳng mấy chốc đã nuốt hết nửa cái bánh vào bụng, lúc đó mới có thể nói: “Cậu nói muốn đi du lịch một thời gian? Đi đâu vậy? Lại đi du lịch với chồng à?"
“Ah… không phải…” Cheng Jin mơ hồ nói: “Chính là đến một tinh cầu xa một chút để chơi, cùng với anh trai.” Trình Cẩn lại vội vàng nói, “Tôi chỉ nói cậu thôi, đừng nói với người khác.”
"Ồ, yên tâm đi. Du lịch tinh cầu rất vui. Ước mơ của tôi là đi du lịch khắp thế giới, làm một phi hành gia, sau đó tìm thấy một tinh cầu mới.” Eureka đã rất hào hứng khi nói điều này, sau đó lấy ra một đống thứ, đó là loại quà tặng từ cửa hàng tráng miệng, loại được tặng ngẫu nhiên.
Mặc dù là quà tặng, nhưng mô hình của mỗi tinh cầu đều rất đẹp và tinh tế. Eureka lấy ra từ chỗ đó bảy, tám cái, nói: “Những chỗ này tôi đều đến rồi!”
“Wow, thật lợi hại.” Trình Cẩn có chút ngưỡng mộ, cậu lưu ý đến một tinh cầu trong số đó, “Đây là tinh cấu Số 6? Cậu lấy được rồi?”
Eureka nói một cách đắc thắng: “Đúng vậy, cách đây một tuần tôi đã lấy được.” Cậu ấy cầm tinh cầu Số 6 lên lắc lắc, “Cho cậu xem”
Trình Cẩn biết rằng mặc dù đây là mô hình nhưng chúng được làm rất tinh xảo, hơn nữa mỗi hành tinh đều được làm những thứ mang tính biểu tượng, vì vậy cậu ngày lập tức sáp lại xem, muốn xem trước nơi cậu sống sau này như thế nào. Dưới cái nhìn này, thấy rằng nó thực sự ... không có gì đặc biệt. Khung cảnh bên trong hành tinh này trông không khác mấy so với ở tinh cầu Đế chế, chỉ là không có quá nhiều tòa nhà công nghệ cao, ngoại trừ những ngọn núi cao hơn một chút, xem ra cũng không có bất kỳ đặc biệt nào.
Eureka cẩn thận nhìn cậu, hỏi: “Sao vậy? Chỗ cậu muốn đến là nơi này?”
Trình Cẩn vừa định lắc đầu, một giọng nói vang lên từ phía sau, giọng điệu khiến người ta không thể yêu thích, “Thượng tướng phu nhân muốn đi chỗ nào ah? Lại có thể đi du lịch?”
Nghe thấy giọng nói này, Trình Cẩn không cần nhìn lại cũng biết là ai đã đến. Quả nhiên Eureka hướng phía sau cậu gọi: “Anh họ." Lại nói: “Anh sao lại đến đây?”
Ngạn Thất mặc tây trang, dáng người có chút tráng kiện, nhưng so với Eureka thực sự mạnh mẽ, ngoại trừ kích thước của anh ta trông vẫn mảnh mai hơn rất nhiều. Trang phục hôm nay của anh ấy có chút lộng lẫy, gương mặt được chăm chút, bên tai trái đeo một chiếc bông tai cực kỳ xinh đẹp, trên ngón tay cũng đeo vài chiếc nhẫn, khuôn mặt tuấn mỹ không có lời nào để miêu tả. Anh ta ngồi xuống ghế bên cạnh Trình Cẩn, cong miệng cười: "Đây là cửa hàng của tôi, tôi không thể đến sao? Còn nữa, Eureka, ở đây không được phép mang đồ ăn." __Đăng duy nhất tại: Dchuyen.com__
“Cửa, hàng, của, anh?” Eureka dường như nghe thấy cái gì đó kinh ngạc, ánh mắt trừng lớn như chuông đồng, rất nhanh liền trở nên tức giận, "Anh họ, anh thật không tốt bụng chút nào! Cửa hàng của anh lại không cấp thẻ VIP vĩnh viễn cho em sao? Em lần trước để có thể lấy được phiếu thưởng một năm tráng miệng, còn phải học đan dệt một tuần!”
“Cậu cũng không có hỏi tôi” Ngạn Thất vẻ mặt vô tội
Eureka kêu lên, “Bởi vì em vốn dĩ không biết đây là cửa hàng của anh ah! Không được! Anh bây giờ đưa cho em một thể Vip! Nếu không em sẽ đi cáo trạng với cô!”
Ngạn Thất cười nói: "Ồ, Cậu đi đi."
Nghe thấy hai anh em họ cãi nhau, Trình Cẩn chỉ muốn nhanh chóng rời đi, đang muốn từ biệt Eureka rồi rời đi, nhưng Ngạn Thất vẫn không buông câu hỏi khi nãy, “Trình tiểu thiếu vừa nãy nói muốn đi đâu? Mỗi một tinh cầu tôi đều có một chuỗi khách sạn, cậu có thể nói trước nơi cậu muốn đến, tôi sẽ miễn phí ăn ở cho cậu.”
Trình Cẩn vẻ mặt nghi ngờ, “Anh tốt bụng như vậy sao?”
“Tôi nhìn không giống với người tốt sao?” Ngạn Thất hỏi ngược lại.
Trình Cẩn vẻ mặt không nói nên lời, nghĩ đến giao phó của anh trai, không nói thêm gì, chỉ nói với Eureka: "Eureka, tôi đi trước, tôi vẫn còn phải gửi đồ cho bà nội, lần sau gặp mặt.”
"Hẹn gặp lại lần sau, Tiểu Trình Cẩn.”
Trình Cẩn bắt tay với cậu ta, đứng dậy chuẩn bị rời đi, Ngạn Thất lại hỏi lại: “Thật sự không cần tôi ưu đãi khách sạn sao?”
“Không, cảm ơn.” Trình Cẩn liếc nhìn anh và không nhịn được hỏi: “Anh hôm nay là muốn làm cái gì? Làm sao mà…hoa hoè hoa sói như vậy?”
“Chụp quảng cáo, và ghi hình chương trình talk show, phải mất vài ngày liên tiếp, vì địa điềm ghi hình ngày kia là ở đây, vì vậy tôi muốn đến kiểm tra trước.” Ngạn Thất hướng cậu cười, lộ ra hàm răng trắng," Có phải là rất đẹp trai?”
Trình Cẩn làm mặt quỷ với anh ta, vẫy tay với Eureka và nhanh chóng rời đi.
Sau khi cậu rời đi, Ngạn Thất mỉm cười nhìn vẻ mặt đau khổ của em họ: “Được rồi, ngày mai sẽ đưa thẻ Vip cho cậu.”
Eureka trong nháy mắt trở nên hưng phấn, "Thật sao? Em còn muốn hàng loạt tinh cầu xung quang tinh cầu Đế chế! Có thể cho em không?”
“Vậy hãy tự dựa vào vận may của mình đi.”
Eureka không hề thất vọng khi bị anh từ chối, hưng nắm chặt tay, "Được rồi! Tương lai em phải cố gắng hơn nữa để đến tiệm Sunny Cake."
Ngạn Thất cười nhẹ, bất chợt nói: “Trình Cẩn không nó cho cậu là cậu ta muốn đi đâu sao?”
"Không có."
Ngạn Thất đổi câu hỏi: “Vậy cậu ta có nói đi cùng ai không?”
Eureka bắt đầu bỏ vào miệng một chiếc bánh quy, lắc đầu, “Tiểu Trình Cẩn nói không được nói với người khác, vì vậy em cái gì cũng không thể nói, đây là ước định giữa bạn bè!”
Ngạn Thất không lộ ra biểu cảm gì, nhưng đôi mắt hơi co lại, ánh mắt rời trên các tinh cầu của Eureka, nói: “Vậy cậu ta vừa này xem… là tinh cầu nào?”