Nghiêm Tô Lạc không thấy được ánh mắt của Bùi Nam Hi, chỉ an ủi Lăng Kha một chút rồi nhìn sang Hứa Tử Minh đang không ngậm được mồm.
Hứa Tử Minh từ lâu đã khuất phục trước quyền uy của Nghiêm Tô Lạc, nhanh chóng "get" được ý của anh, ngậm mồm lại tiếp tục ăn cơm.
Nói đến việc học hành vất vả của học sinh cao trung, ngoại trừ các tiết học Mỹ thuật và Âm nhạc đều bị các giáo viên chủ nhiệm chiếm mất, tiết Thể dục nếu như có thể chiếm liền chiếm một tiết.
Nhưng đối với lớp Khoa học tự nhiên năm Hai mà nói, chỉ có Mỹ thuật và Âm nhạc "ở trong phòng tối không thấy Mặt trời", tiết Thể dục ít nhất phải có một tiết, nguyên nhân là cho dù có giáo viên chiếm mất tiết Thể dục của bọn họ, kể cả Nghiêm Tô Lạc cũng sẽ cầm đầu nhóm học bá trốn chạy đến sân thể dục để chơi.
Ông tổ này lần đầu bị bắt được đã nói một câu: "Làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp hài hòa với nhau thì mới cho ra kết quả tốt", các giáo viên nghĩ nghĩ thấy như vậy cũng có lí nên từ đây lớp Khoa học tự nhiên năm nhất sống rất sung sướng, hạnh phúc.
Nhưng thật ra cũng không hẳn là như vậy, giáo viên dạy các môn nói rằng tiết Thể dục có thể được học, nhưng thành tích các môn học khác cũng không thể xuống dốc, bởi thế nên năm Nhất Khoa học tự nhiên vừa vui sướng lại vừa đau khổ.
"Lão Cẩu nói rằng lần trước hắn thua là do nữ thần đứng bên cạnh làm hắn không phát huy tốt, phải đấu lại một lần nữa. Nghiêm ca, mày nói xem, đây chẳng phải là xem mày như trò đùa à?" Hứa Tử Minh vừa đi bên cạnh Nghiêm Tô Lạc vừa lải nhải.
"Nói vậy thì mày sai rồi, lão Cẩu ngoại trừ thất bại trước Tô Lạc thì chưa thua ai bao giờ" Bùi Nam Hi mồm ngậm kẹo mút, mơ hồ không rõ mà nói.
"Con khỉ muốn xưng bá cũng phải đợi đến lúc con hổ vắng nhà."(*) Hứa Tử Minh khinh thường.
"Tao không đánh lại hắn, luôn bị hắn đè đầu cưỡi cổ, tao không phục hắn. Em gái của hắn ta cũng vậy, chậc." Bùi Nam Hi nhíu mày.
"A...Em gái hắn ta...Đúng thật, ha hả." Hứa Tử Minh nhớ tới điều gì, lập tức biểu tình chuyển biến giống hệt như Bùi Nam Hi.
Lăng Kha nhìn biểu tình của hai người, đôi mắt tròn to tò mò. Bùi Nam Hi lúc đầu vẻ mặt rất khó coi, lúc nhìn đến Lăng Kha, đột nhiên hiểu ra lí do vì sao Hứa Tử Minh thường ngày luôn phun tào.
Vì thế nàng tiến đến kéo Lăng Kha bắt đầu giảng giải về lão Cẩu, về ân oán Cẩu Thiên Vĩ và em gái của hắn Cẩu Thi Văn cùng với bọn họ: "Vì Tô Lạc ở phương diện nào cũng đều giỏi hơn hắn, hơn nữa Cẩu Thi Văn lại thích Tô Lạc nên hắn nhìn Tô Lạc lại càng không thuận mắt. Cứ ba ngày hai người đó lại tới chỗ chúng tôi gây chuyện."
"Đâu chỉ có vậy, Lăng Kha cậu không biết được omega Cẩu Thi Văn kia đúng là một lời khó nói hết. Chẳng có lấy nửa điểm rụt rè, cái gì mà ngẫu nhiên gặp được, lỡ chân té ngã, thư tình cũng viết luôn rồi. Cô ta còn thường để mắt tới mấy omega xung quanh Tô Lạc như hổ rình mồi, Nghiêm ca lại không để ý đến cô ta, vì vậy liền khổ tôi và Bùi mỹ nhân." Hứa Tử Minh cũng gia nhập phun tào.
Lăng Kha nghe được, đôi mắt cong lên ý cười làm cho Hứa Tử Minh kìm lòng không đặng nói: "Cậu lớn lên đẹp thật đó Lăng Kha".
"Cảm ơn, cậu cũng đẹp." Lăng Kha vừa dứt lời, Hứa Tử Minh đã bị Nghiêm Tô Lạc cốc đầu một cái, cả người lảo đảo.
Không đợi cho Hứa Tử Minh có thời gian oán trách, Nghiêm Tô Lạc đã xách cổ áo lôi hắn đi.
Tập hợp ở sân thể dục, giáo viên cũng biết tính chất của lớp này, chỉ đơn giản dặn dò vài câu, cho mọi người tự do hoạt động. Các học sinh bị áp lực học hành đè nén chạy tán loạn như chim vỡ tổ, đều tự lập thành các nhóm ngồi chơi với nhau.
Lăng Kha ngồi xếp bằng ở đường băng cao su trên cỏ nghịch điện thoại, mấy app trên điện thoại toàn là ứng dụng về khoa học tự nhiên.
Vừa mới chuyển trường còn chưa làm quen được hết học sinh trong lớp nên Lăng Kha trực tiếp đi theo sau Bùi nam Hi.
Nghiêm Tô Lạc cùng Hứa Tử Minh mang một nhóm nam sinh đi chơi bóng, còn lại Lăng Kha và Bùi Nam Hi ngồi trong bóng râm nghỉ ngơi.
"Bùi mỹ nhân, lấy quần áo giúp tao!" Giọng nói mười phần trung khí của Hứa Tử Minh từ xa vọng lại.
Hai người từ xa tới gần, Nghiêm Tô Lạc dừng lại đứng yên trước mặt Lăng Kha.
"Trên quần áo có mùi tin tức tố của tôi, cậu tạm chấp nhận?" Tuy rằng hỏi vậy nhưng trên tay Nghiêm Tô Lạc vẫn cầm quần áo lại chân thật đáng tin mà đưa cho Lăng Kha.
Lăng Kha gật đầu nhận lấy, cái gì cũng là vì trị liệu, dù chỉ là một chút nhưng cũng sẽ giúp quá trình trị liệu có tiến triển!
-
"Dựa vào tôi là tôi là tôi!!! Tôi vừa nhìn thấy cái gì???"
"Chị em mau véo tôi một chút, xem tôi có phải đang hoa mắt hay không?"
"Chuyện gì đây! Lớp trưởng đem quần áo cho omega ngoài Bùi Nam Hi lúc nào vậy???"
"Tình huống ™ này là thế nào??? Lạc Lạc muốn yêu đương??? Mama không cho phép a!!!"
"Thịnh thế mỹ nhan này... Cho tôi hỏi có thể trực tiếp gõ cửa hay xem qua quy trình không?"
"Tôi có thể này! Lớp trưởng thần tốc, quả nhiên là tôi không xứng với alpha!"
"........."
Đừng nói các bạn cùng lớp nhìn đến choáng váng, ngay cả Hứa Tử Minh và Bùi Nam Hi cũng nhìn đến choáng váng đầu óc.
"?" Hứa Tử Minh cảm thấy có vẻ mình vừa đi một chuyến từ quỷ môn quan trở về, từ bao giờ alpha và omega có thể cho nhau mượn áo?!
"Đừng hỏi, tôi cũng không biết" Bùi Nam Hi phun cây kẹo mút ra, cảm thấy hàm lượng đường đã đạt tới giới hạn, lôi điện thoại ra bắt đầu điên cuồng gõ chữ.
"Mày làm gì vậy?" Hứa Tử Minh lại gần ngó thấy bức ảnh chụp Nghiêm Tô Lạc và Lăng Kha vừa nãy.
"........"
"Chậc chậc, tốc độ sản xuất của hội chị em thật không phụ sự mong đợi của mọi người." Chỉ thấy Bùi Nam Hi nhấn vào "Diễn đàn ABO", ngay đầu là bài viết với hastag: #Thần tiên hạ phàm, vì Nghiêm Tô Lạc x Lăng Kha đánh call!!!"#
Hứa Tử Minh: "......"
___________________
#Cỏdại
#27/9/2022
(*) Câu này mình chưa hiểu lắm, bạn nào biết tiếng thì giải nghĩa giúp mình với, ảnh mình để bên dưới ạ.