Asisu ngồi trên toà cao, mỉm cười với hai vị khác quan trọng bên dưới. Đã nửa tháng trôi qua từ khi bọn họ tới đây, cũng không có gì đặc biệt xảy ra, ngoài những lần bàn luận liên minh với họ, thì mỗi người tự lo công việc riêng, hầu như chẳng chạm mặt nhau bên ngoài gian điện này. Nàng mặc kệ họ muốn thăm dò cái gì, chỉ cần biết thư hồi âm chấp thuận của Ragashu đã gửi đến tay nàng như trong mơ, vậy nên nàng nhanh chóng thực hiện theo kế hoạch đã định từ trước, vì không phải con người của chính trị, nàng còn cần tham khảo ý kiến rất nhiều người, đặc biệt từ phía người chồng Babylon của mình. Asisu không biết nên vui hay nên lo, vì Ragashu quả thực không làm khó dễ gì nàng.
Khi đã kí kết, đồng thuận giúp đỡ cho Hitaito và Assyria, hai nguồn tiêu thụ vũ khí lớn sắp tới cho chiến tranh. Nàng chắc chắn rằng nhân lực trong nước họ không đủ để tạo ra một lượng lớn vũ khí và quân lương trong thời gian gấp rút, vậy nên đã đề xuất ý kiến bán vũ khí và lương khô cho họ, chiến trường lại gần Hạ Ai Cập hơn Hitaito và Assyria nhiều, vận chuyển tiện lợi, giá thành cũng đỡ hơn kha khá. Nàng phát lệnh tập họp những kẻ ăn mày, vô công rỗi nghề lại một nơi, bỏ chút ít tiền dựng thành lò rèn vũ khí, vậy là vừa tạo công việc cho người dân, khiến họ không còn cảnh bữa đói bữa no, đầu đường xó chợ, vừa đem lại nguồn lợi lớn cho kinh tế chung Ai Cập. Một số khác vụng tay vụng chân hơn, thì đi làm thuê trồng trọt, quý tộc nhìn thấy món hời từ việc bán lương thực, nên đã manh nha động thái đẩy mạnh các vụ canh tác, linh hoạt đan xen các loại cây sinh trưởng ngắn hạn, cũng vì vậy cần thuê thêm nhiều người làm nông. Còn về đàn bà vả trẻ em, nàng tạm thời chưa nghĩ được cách nào hay hơn cho họ, đành chỉ ra một điều lệnh không được ức hiếp hay làm khó họ khi họ đến xin làm, rồi mặc cho khả năng mỗi người, ai yếu thì đi mót lúa, bám ngoài cảng Giza để rao bán, hoặc phụ chồng con... Cảng Giza bây giờ vô cùng tấp nập, nàng đã cho chỉnh sửa cảnh quan đôi chút, vì đẩy mạnh thương buôn, nên giờ đây kẻ ra người vào chuyển hàng trên đó ngày càng nhiều, đến đủ từ khắp nơi, dĩ nhiên trừ Thượng Ai Cập. Nàng còn mạo hiểm tăng thuế cho tàu cập cảng, nhưng số tăng rất ít, khiến cho ngoại thương không phàn nàn gì, họ không biết rằng nếu hàng chục người cùng góp vào như họ, sẽ tạo thành số tiền lớn đến với Hạ Ai Cập.
Điều nàng lo lắng bây giờ, chỉ là bọn quan quyền quý tộc. Nàng sợ rằng bọn chúng vì lợi ích của mình mà không màng đến người dân. Asisu có cho giảm thuế muối, đồng nghĩa với việc thu vào của bọn chúng giảm sút rất nhiều, không có tiền thuế, thư sgì sẽ chi trả cho lương bổng của họ đây, không ai mà không đấu tranh khi mình bị mất đi quyền lợi. Tuy nhiên, nàng phải vỗ tay khen ngợi ý kiến của Minuê, rằng cố tình cho bọn họ nhìn thấy cảnh Nakuto bị quân Babylon trấn tài sản, bọn họ liền nghĩ rằng, nếu không giúp tụi dân đen, chúng nó không còn gì để bóc lột, thì đến phiên mình chắc còn thê thảm hơn, mà một khi giọt nước tràn ly, có bạo loạn, không chừng bọn họ là những người bị nắm đầu đi dẹp trước tiên, vậy khác nào lao vào chỗ hiểm. Mặc dù phải để Nakuto chịu thiệt, nhưng hiệu quả đúng là bất ngờ, cũng may ở đây quý tộc không nhiều như ở Thượng. Hạ Ai Cập hiện tại trên dưới một lòng, thay vì phải hồi hộp bị lôi đi vào quân ngũ cho chiến tranh, thì họ lại cật lực làm việc cải thiện cho đời sống của mình, có thể nhìn thấy một tương lai tốt đẹp hơn ở trước mắt, tất nhiên, nếu không kể đến nỗi nhục bị đô hộ.
Mọi người có thể không nhìn ra, nhưng Izumin chắc chắn có thể hiểu được từng ý đồ của Asisu, hắn khẳng định người có biệt danh rắn độc này đang tìm mọi cách bảo vệ Hạ Ai Cập. Hắn đôi khi cảm thấy những hành động của Asisu thật rất mâu thuẫn. Izumin xoay xoay ly rượu trong tay, rồi đưa lên môi nhấp một ngụm. Asisu xoay mình khiến tà áo khẽ động, thướt tha như cánh sen lướt nhẹ trên mặt hồ, mặc dù không còn vận y phục đen như trước, nhưng chung quy vẫn là áo váy màu lạnh. Từng lớp vải tím nhạt mềm mỏng dao động, đai lưng quấn nhẹ buông rũ, tôn lên dáng vẻ yêu kiều thướt tha, làm cho Algon đang ngồi không khỏi ao ước muốn xông đến ngay lập tức.
Bọn họ vừa tranh luận ổn thoả vấn đề tàu bè, ngay khi vừa mới kết thúc, Asisu đang định nói mấy câu cảm ơn rồi nhanh chóng đến thư phòng tiếp tục những việc quan trọng khác, vì nàng rất ghét hai kẻ đang cùng đàm đạo này. Tuy nhiên, sự tình khá bất ngờ xảy ra, một tên lính chạy vào báo tin khẩn về Thượng Ai Cập, dù tiếng nhỏ, nhưng cũng đủ để hai người đang ngồi gần nàng nghe thấy được. Phản ứng đầu tiên của Algon và Izumin là ngạc nhiên, sau đó Algon chuyển sang thái độ khinh bỉ và đắc ý, còn Izumin đã tức giận đến tím tái mặt mày từ bao giờ. Chỉ duy có Asisu cười như không, nói một câu vô cùng nhẹ nhàng, nhưng nội dung lại nặng tựa ngàn cân:
_Ngay cả tình cảm mười mấy năm, mà hoàng đế Ai Cập còn rũ bỏ được kia mà. Nếu đã làm được chuyện gì đó lần đầu, chắc chắn sẽ có lần thứ hai.
Nói xong, không đợi phản ứng của bất kì ai, nàng lệnh tiễn khách rồi quay về phòng, giống như chuyện vừa rồi chỉ là gió thoảng qua tai. Ngay khi vừa đặt mình ngồi xuống ghế, Ari đã lập tức chạy đến kế bên, mặt hớn hở đưa cho Asisu một miếng đất nung, chính là mật hàm do người của Ari ở Thượng Ai Cập báo về. Nàng đọc xong rồi, thảnh nhiên đưa lại cho Ari, xúc cảm không có vẻ gì là thay đổi. Dù gì đường xá xa xôi, thông báo tin gì cũng phải mất mấy ngày đường, nên mấy chuyện xảy ra trong đó chắc cũng đã xong hết rồi. Nàng tiện thể nói Ari vài câu:
_Cung nữ đó quả nhiên trung thành nhỉ, bao nhiêu lâu vậy rồi...
_Bẩm lệnh bà, cung nữ này trước đây làm trong điện thờ chính, luôn trung thành với Người, lúc sau Carol có lên làm hoàng phi thật, nhưng từ trước đến giờ không đụng đến cung nữ bên thần điện. Con Meku mới lên chưa lâu này, đã vội giương uy, làm những việc của lệnh bà trước kia, không ý thức thân phận của mình. Lại cả gan dám mắng hoàng...con Carol đó thẳng thừng trước mặt bệ hạ. Thật quá đáng.
_ Ari, ta không còn là người Ai Cập, tại sao mà phải tức tối với người cai quản nội cung của Ai Cập.
_Lệnh bà....
_Ta nhìn ngươi hình như có điều gì thắc mắc? Nói đi, ta không trách.
_Bẩm, bẩm nữ hoàng, nô tỳ thật sự rất khó hiểu, từ trước đến giờ, chẳng phải hoaàng thượng chỉ chú ý mình con Carol đó sao, sao bây giờ lại...
Asisu nhìn Ari, vì Ari không biết chuyện lời nguyền, mà cũng không thể để cô ta biết, nên nàng đành lựa những hình ảnh và câu từ kỹ lưỡng để giải thích:
_Ari à, sóng trước đổ đâu, sóng sau đổ đó. Menfuisu đã phụ ta được, thì làm sao lại không phụ Carol được. Cũng nên để cho con trộm mộ đó hiểu, thế nào là đau đớn tột cùng. Phải nhìn thấy người mình yêu phản bội mình, tay trong tay với người khác ngay trước mắt mình, thậm chí còn phải đứng lên chúc phúc cho họ. Ngươi có thấy cô ta bây giờ giống y hệt ta lúc trước hay không? Ngày xưa ta từng phải làm chủ hôn cho Menfuisu với nó, hiện tại thì sao? Nó phải chủ trì buổi lễ phong phi cho ả đàn bà đó. Muốn trốn tránh, cũng không thể.
_Nhưng sao Ngài ấy lại quá tuyệt tình như vậy, lại còn con Meku đó nữa, giả dụ nếu nó vờ hiền lành cầu xin cho Carol chẳng phải sẽ được lòng hoàng đế hơn sao?
_Ngươi lầm rồi Ari. Ta nói cho ngươi nghe, khi một con sư tử bị thương, nếu có ai đó đứng phía sau lén chọc vào vết thương đang rỉ máu của nó, nó không cần biết ai đang đứng trước mặt mình, liền cho rằng đó là người đã đâm mình mà lao vào tấn công. Menfuisu chính là con sư tử đó. Ta biết rõ, việc nghe tin Minuê phản bội, hắn rất đau lòng, vì từ trước đến giờ hắn vốn quý hai mẹ con họ như ruột thịt, có ai bị người thân quay lưng mà không đau lòng. Hắn chỉ ra lệnh giam Nafutera rồi chờ xét xử, chứng tỏ hắn đã có ý muốn tha, với tính tình của hắn mà nói, nếu là người khác thì bị một kiếm chết ngay tại chỗ rồi. Nhưng ngươi biết đấy, con Carol chẳng bao giờ hiểu hết vấn đề này, ta chắc mẩm nó đã chạy đến chỗ Menfuisu la lối trách móc, cho rằng hắn bạc nghĩa, đụng vào nỗi bi thương khó xử của hắn đã đành, góp phần huỷ hoại danh dự, làm hắn nổi giận, mà vốn dĩ hắn đã bắt đầu căm ghét từ vụ Nebanon lần trước rồi, cộng thêm, à, ừ...vài chuyện riêng sau đó, có lẽ tình cảm ngay một cạn dần. đang lúc dầu sôi lửa bỏng, Meku đã chen vào, càng kích động Menfuisu hơn. Ta nói thật, Menfuisu chưa bị mất khống chế xông đến bóp cổ nó đến chết là may rồi. Ít ra vẫn còn hơn ta, lúc trước ta còn chưa kịp nói gì, chỉ mới nghi ngờ mà Menfuisu đã chỉa đao vào mặt ta rồi đòi giết ta, chắc ngươi còn nhớ.
_Lệnh bà....Nhưng nếu Meku làm vậy, có phải quá mạo hiểm không? Lỡ sau này Carol có chuyện, cô ta sẽ là người đầu tiên bị nghi ngờ.
_Haha, không đâu Ari. Thứ nhất, cô ta rất khôn ngoan, làm như vậy để khơi dậy sự thù địch mạnh mẽ của Carol. Nếu như Carol cứ nhân từ hoài, muốn vu oan giá hoạ cho Carol chắc chẳng ai tin, phải làm cho Carol tức giận ra mặt, thì mọi việc sau này sẽ suôn sẻ. Cô ta mà năn nỉ cho Carol, chắc chắn con trộm mộ đơn thuần đó sẽ không bùng nổ, mà còn nghĩ cô ta là người tốt không chừng. Cần phải có một bên châm ngòi. Trước đây, tuy ta luôn nói xấu Carol, ghét nó ra mặt, nhưng Menfuisu lúc nào cũng binh nó, mà nó luôn mặc cảm có lỗi với ta, nên mọi chuyện mới như vậy. Lần này lại rất khác, Meku là người trong vị thế cướp Menfuisu từ tay Carol, lại chia rẽ nó và Menfuisu thẳng thừng, đồng thời đã xen vào việc hậu cung, địa vị cũng rất khác ta, ngay cả công chúa Lybia thất bại lần đó, cũng là danh gia vọng tộc, không thấp hèn như Meku, nếu là người hiểu chuyện có thể nhìn ra ngay ý đồ. Carol không thể hoà nhã với Meku giống như ta, lại càng phải cảnh giác Meku. Nhưng theo như mật hàm đưa, thì toàn bộ hậu cung đã vào tay Meku, Nafutera lại bị giam, chắc chắn bên cạnh Carol sẽ không có ai phù trợ, Meku đương nhiên không lo Carol mưu hại ngấm ngầm. Chỉ cần kích cho Carol tỏ thái độ trước mặt mọi người, rồi vờ mình bị hại. Lúc đó, người nghĩ đi, ai mới là kẻ thất thế hoàn toàn?
_Thật...thật đáng sợ...Nhưng cô ta không sợ gây ấn tượng xấu với hoàng thượng?
_Ta cảm thấy bất ngờ, khi cô ta lại hiểu Menfuisu đến vậy. Cho dù trước đây Carol phạm lỗi gì, người dân luôn cho rằng là do hoàng thượng không đúng, chứ không phải cô gái sông Nile. Vậy nên Menfuisu bây giờ cần sự ủng hộ từ người dân, có tức giận cách mấy, cũng đâu thể kể vanh vách tội con trộm mộ ra như Meku được. Chắc chắn Meku đã nhìn ra uất ức của Menfuisu, nên làm thế hắn công việc này. Mà tư tế Kaputa làm việc rất tốt, tin đồn có thêm một hiện thân của nữ thần Isis xuất hiện bên cạnh hoàng thượng, Meku là nữ tư tế uy quyền, có thể nghe được chỉ dụ thần linh...Như vậy cô ta vừa trút giận dùm Menfuisu, lại vừa làm người dân tin rằng là do thần linh nói ra, không liên quan đến Menfuisu. Ngươi nghĩ hoàng thượng sẽ xa lánh cô ta, hay càng yêu cô ta hơn. Lần này cũng không trách được con trộm mộ, đang đau lòng vì Nafutera, lại tận mắt chứng kiến cảnh thân mật, không phát điên lên chửi Menfuisu mới là lạ. Chỉ tiếc, lọt bẫy Meku rồi...Tự mình gài mình vào thế bí, Nafutera vẫn là người của hậu cung, nếu do Carol xét, sẽ gây nên dị nghị hoàng phi thiên vị người của mình, càng tạo cơ hội cho Meku có danh phận. Lần này, Meku sẽ lấy thân phận phi tần tam phẩm, quản lí nội cung, điều tra Nafutera, khéo léo lựa ý hoàng đế định tội nhẹ, lại ghi công trong mắt hắn. Chính Carol là người đẩy chồng mình và Meku xích lại gần nhau hơn rồi.
_Thần...thần đã hiểu rồi.
Nếu như một con người nhìn thấy kẻ thù của mình trước mắt, mà không làm gì được, còn phải chịu lép vế trước kẻ đó, mọi dồn nén thương đau trong lòng một khi quá sức chịu đựng, sẽ dẫn đến mong muốn giải thoát khỏi tù giam vô hình này. Chính vì vậy một số người đủ mạnh mẽ quyết định đối mặt để giải quyết chúng theo cách tốt đẹp, nhưng một số người quá mệt mỏi, môi trường xung quanh tác động, dẫn đến những chấn thương tâm lí, suy nghĩ khao khát muốn giết đối phương chết đi ngay lập tức, để ít ra mình sẽ được thanh thản. Nàng nghĩ, Menfuisu có lẽ sẽ đi theo hướng phía sau. Không, nàng muốn Menfuisu phải bị như vậy. Càng bị nhiều người lừa dối, sẽ càng đánh mất đi lòng tin và trái tim ấm áp. Asisu cho rằng, Menfuisu bây giờ, đã trở thành kẻ máu lạnh vô tình, cũng giống như nàng...
Menfuisu đã thay đổi, và cả nàng cũng vậy.
Nàng nhận ra đứa em trai này đang dùng Meku như một thế thân của nàng, không yêu cô ta, nhưng giữ cô ta lại để có cảm giác nàng đang ở bên mình. Nàng cũng từng có một thời cố gắng tưởng tượng gương mặt Menfuisu trên người Ragashu, để chịu đựng nỗi cô độc ở Babylon, vì vậy nên bây giờ, nàng hoàn toàn hiểu được Menfuisu đang nghĩ gì. Cung nữ này cũng quan sát kỹ lắm, từ lúc Menfuisu ra khỏi Babylon đến nay, chắc hơn một tháng rồi, mà số lần gặp Carol chỉ có ba lần, kể cả lần chửi bới gì đó mới đây nhất, có hiềm khích mà không chịu nói chuyện thì sẽ thành mối mọt tàn sát trong lòng, lại thêm Menfuisu nhịn dục quá lâu, kể từ lần vụ xảy thai giả vờ của nàng, hắn đã không ngủ chung với Carol rồi, với sức trai trẻ thế này, không nhịn nổi cũng là chuyện đương nhiên. Đời sống vợ chồng với Ragashu, làm cho nàng ngộ được nhiều thứ. Đàn ông, không có năng lực chịu đựng tốt như phụ nữ...
Asisu đập vỡ miếng đất nung, không khỏi cảm thán thở dài, Thượng Ai Cập quả thật có quá nhiều biến động, quá nhanh và chóng vánh đến không ngờ. Nàng kêu Ari thay thường phục, rồi khoác một áo choàng mỏng để ra ngoài cung, vì nàng thích tận mắt quan sát tình hình cảng Giza cũng như những nơi phát chẩn cho người nghèo. Do không ai biết rõ mặt nàng, trừ những quan thần và cung nữ thân cận, vậy nên khi đi ra bên ngoài, chỉ cần trang phục thường dân, không đeo mạng che, cũng chẳng ai biết nàng là ai.
- -- ------ ----