Thực lực của Diệp Tử Lăng, vượt quá xa dự đoán của Huyết Nguyệt Động Thiên. Nếu như Hạ Hầu Tuyệt không rút trúng Lâm Nhất hoặc Diệp Tử Lăng. Vậy thì Phù Vân Kiếm Tông ít nhất đã có hai bàn thắng, còn Phùng Chương và Giang Ly Trần, thực lực cũng không yếu đến mức mà đối phương chắc chắn sẽ giành chiến thắng.
Cùng một đạo lý đó, áp dụng lên Phù Vân Kiếm Tông cũng hoàn toàn đúng đắn.
Xoạt!
Ánh mắt của đám người Giang Ly Trần đồng loạt nhìn về phía Lâm Nhất, đôi mắt đẹp của Diệp Tử Lăng di chuyển, cũng đưa tầm mắt sang nhìn Lâm Nhất.
Người của Huyết Nguyệt Động Thiên có một lòng tin tuyệt đối với Hạ Hầu Tuyệt, thì người của Phù Vân Kiếm Tông đối với Lâm Nhất cũng không khác gì.
Lâm Nhất khẽ nhướng mày, mỉm cười nói: "Nếu gã muốn đánh, thì cứ đồng ý với gã đi."
Rất rõ ràng, Huyết Nguyệt Động Thiên đang nhắm vào Lâm Nhất, nếu như Phù Vân Kiếm Tông không đồng ý, thì khí thế lập tức sẽ thấp hơn đối phương một đoạn.
Sau khi phủ chủ Thương Huyền Phủ nhận được cái gật đầu đồng ý của Diệp Tử Lăng, bèn đứng dậy trầm ngâm nói: "Đối chiến Thương Huyền, vòng cuối cùng, thắng thua sẽ được định đoạt giữa Phù Vân Kiếm Tông và Huyết Nguyệt Động Thiên, ai thắng sẽ trở thành quán quân. Bên thắng có thể giành quyền sở hữu Thánh Kiếm Phong và có được năm vị trí trong lễ rửa tội Thần Long, bất kỳ tông môn nào cũng không được chống lại, nếu không sẽ là kẻ địch của Đế quốc Thần Long!"
Thay đổi quy tắc bất ngờ như vậy khiến người ta trở tay không kịp, nhưng ngay lập tức một loạt tiếng kinh hô vang lên.
Lấy trận đối chiến của Lâm Nhất và Hạ Hầu Tuyệt để quyết định chức quán quân của trận đấu hạng Thương Huyền, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là trận đấu được người ta mong chờ nhất.
Trong nháy mắt, vô số ánh mắt đổ dồn về phía Hạ Hầu Tuyệt trong đám người. Gã thản nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt xuyên qua vô số người, vượt qua Diệp Tử Lăng, Giang Ly Trần và Lưu Thanh Nghiêm, cuối cùng dừng lại trên người Lâm Nhất.
m!
Trong cơ thể Lâm Nhất có kiếm minh vang lên, phong mang trong mắt nở rộ, chỉ chốc lát, sắc trời trên đỉnh đầu hắn dường như đều biến thành một màu máu.
Có trăng máu tựa dãy núi từ trên trời rơi xuống, hung hăng trấn áp.
"Chạy mau!"
Dị tượng đột nhiên xuất hiện khiến mọi người hoảng loạn, quảng trường Thương Huyền rơi vào cảnh dòng người chen chúc xô đẩy.
Quang mang của kén kiếm sâu trong mi tâm Lâm Nhất rung lên, hắn ngẩng đầu lên nhìn, sau đó vung tay quét qua. Trăng máu vừa mới sinh ra, còn chưa kịp hạ xuống đã vỡ vụn giữa không trung, bị kiếm ý vô hình quét thành một mảng hư vô.
Bầu trời quang đãng trở lại, giống như chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.
"Vội vàng như vậy sao?"
Trong mắt Lâm Nhất lóe lên hàn mang, ánh mắt như lưỡi đao sắc bén xuyên qua hư không, lạnh lùng nhìn đối phương.
"Bình tĩnh chút, ta chỉ muốn xem thử, ngươi có tư cách để giao đấu với ta hay không thoi!"
Hạ Hầu Tuyệt khẽ cười, sau đó trầm giọng nói: "Lần này ta xuất sơn là vì Thánh Kiếm Phong, ta rất hứng thú với bí mật của Phù Vân Thập Tam Kiếm. Trận đấu ngày mai, hy vọng người đừng khiến ta quá thất vọng!"
Vừa dứt lời, gã và những người khác của Huyết Nguyệt Động Thiên, nhanh chóng rời khỏi quảng trường Thương Huyền.
Lâm Nhất nhìn bóng lưng của gã xa dần, khóe môi cong lên lạnh lùng cười khẩy.
...
Đêm khuya tĩnh mịch, ánh trăng cô độc treo cao.
Bên trong khu vực của Phù Vân Kiếm Tông, tại một sân viện yên tĩnh, Lâm Nhất ngồi xếp bằng, hai mắt khẽ nheo lại. Thương Long Thánh Thiên Quyết từ từ chuyển động, tiếng rồng ngâm vang lên, quang mang màu tím và màu vàng trong màn đêm quấn quanh người Lâm Nhất.
Nếu muốn tu vi của han tiến thêm một bước nữa, thì phải ngưng luyện được Tinh Tượng.
Neu muon thực lực tinh tiến chỉ trong một đem, hiển nhiên tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết sẽ chắc chắn hơn chút.
Hồi lau sau, long van tử kim của Lâm Nhất trước đó bị vỡ trong Thần Long Quỷ Tam Trận, từ từ ngưng tụ lại cùng với quang mang.
Sau khi từng đạo long văn ngưng tụ lại một lần nữa, chúng liền ẩn sâu dưới lớp da.
Lâm Nhất mở mắt ra, phun ra một ngum trọc khí, hiện giờ Thương Long Thánh Thiên Quyết đang ở tầng thứ sáu, có thể ngưng tụ được 108 đạo long văn tử kim.
Khi huyết diễm thánh văn bùng cháy, những long văn này sẽ biến thành thánh văn, giúp nhục thân đạt tới trình độ sánh ngang với thánh khí bách văn.
Trước đo trong Tu Huyen Tran, long van tử kim của han bị Thiên Thần Đan tôn giả đánh nát toàn bộ. Trận chiến đó quá khốc liệt, đến nỗi mà long văn tử kim của hắn bây giờ mới từ từ ngưng tụ lại được.
"Hạ Hầu Tuyệt ... "
Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, nhỏ giọng thầm nói.
Ban ngày, hai người đã thử dò xét lẫn nhau, coi như đã giao đấu một lần, Lâm Nhất có thể khẳng định rằng đối phương có tu vi của cảnh giới Bán Bộ Thần Đan.
Tinh nguyên hùng hậu trong cơ thể tựa như con sông cuồn cuộn không ngừng, đối mặt với tôn giả cảnh giới Tiểu Thần Đan, gã tuyệt đối có khả năng giết chết.
Xếp hạng ba nghìn trong tinh quân bảng, yêu nghiệt như vậy quả thực không hề đơn giản.
Đây là đối thủ lớn nhất mà Lâm Nhất đối mặt sau khi thăng cấp lên Tinh Quân, thực lực của gã không kém hơn đám người Công Tôn Viêm là bao.
Tên này đột nhiên xuất hiện, nói rõ là muốn nghiên cứu về bí mật của Thánh Kiếm Phong, Thánh Kiếm Phong rốt cuộc còn có bí mật gì?
Nha đầu Tieu Bang Phượng này tuy có biết một chut, nhung lại thần thần bí bí, không chịu nói thêm điều gì.
Chẳng lẽ, người của Huyết Nguyệt Động Thiên cũng biết được điều gì đó, hay chỉ đơn giản là cảm thấy hứng thú với Phù Vân Kiếm Tông?
Thật khiến người ta đau đầu, trận đấu ngày mai sẽ không dễ dàng.
Lâm Nhất thầm lẩm bẩm, cho dù thế nào, nếu hắn đã chấp nhận trận đấu này, thì hắn nhất định phải thắng.
Cho dù là vì bí mật của Thánh Kiếm Phong hay là lễ rửa tội Thần Long, đối với Lâm Nhất mà nói đều cực kỳ quan trọng.
Ô?
Dưới lớp mũ trùm lụa trắng, Lạc Hoa khẽ mỉm cười, chậm rãi đi tới, nhẹ giọng đáp: "Mọi chuyện diễn ra khá suôn sẻ, trong lòng ta nhớ huynh, nên đi thẳng qua đây, hai ngày nay huynh thế nào?"
Rõ ràng chỉ mới không gặp hai ngày, nhưng hai người lại giống như đã xa cách rất nhiều năm, có rất nhiều chuyện muốn nói với đối phương.
"Huyết Nguyệt Động Thiên sao? Tông môn này quả thực rất thần bí!"
Khi nghe thấy ngày mai Lâm Nhất sẽ quyết đấu với Hạ Hầu Tuyệt, Lạc Hoa đột nhiên lên tiếng dặn dò.