Túy Nhi vội le lưỡi, lúc nãy chỉ lo nghĩ đến bộ dạng chật vật của Đại tiểu thư mà quên mất chuyện tiểu thư dặn dò, nàng lập tức đi tìm kiếm.
Bên này, Lý Thanh Ca cũng mím môi cười, mặc kệ chuyện đó, nàng chỉ là mượn cớ để chặn miệng nha đầu Túy Nhi thôi.
Lúc này một tiểu nha đầu đi vào, bẩm báo: “Tiểu thư, Dung ma ma đến rồi, nói là có việc.”
“Bà ta?” Lý Thanh Ca hơi nghi hoặc, vào lúc này không phải bà ta nên bận rộn ở Dao Trúc Hiên sao? Tại sao lại đến đây? “Để cho bà ta vào đi.”
"Vâng." Tiểu nha đầu lập tức đi ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau Dung ma ma đi vào, trên mặt mang theo ý lạnh như cười mà không cười, phía sau còn ba nha đầu trẻ tuổi, đều là người của Đại thái thái.
Vừa nhìn đã biết không có ý tốt.
Lý Thanh Ca chậm rãi đứng dậy, để Túy Nhi dẫn Lý Thanh Họa ra ngoài chơi.
“Dung ma ma có việc?” Nàng hỏi, trong lòng đã đoán được mấy phần.
“Lý tiểu thư, lão nô phụng lệnh của Đại thái thái, phải đến đây kiểm tra.” Dung ma ma ngẩn cao đầu, gương mặt già nua mang theo ý cười giả tạo “Đại tiểu thư nhà ta hôm qua đột nhiên nhiễm phải bệnh lạ, vì muốn đảm bảo, phàm là người đã từng tiếp xúc qua đều phải kiểm tra một chút, nếu có đồ vật khả nghi thì phải tiêu hủy hết.”
“Ồ, chuyện Đại tỷ tỷ bị bệnh ta cũng có nghe nói lúc sáng.” Lý Thanh Ca hơi khép mi mắt, chỉ trầm ngâm một lát thì than thở: “Nếu đã là lệnh của Đại thái thái thì Thanh Ca không dám ngăn cản, chỉ là, chỗ của ta đang thu dọn còn chưa xong, rất loạn, nếu Dung ma ma không ngại thì nơi này xin giao cho mọi người.”
“Lý cô nương yên tâm, các nô tì sẽ rất cẩn thận, không làm hư hỏng đồ của cô nương.” Tuy Dung ma ma nói khách khí, nhưng ba nha đầu phía sau đã nhào đến như hổ sói, người thì mở rương, người thì kéo mền, người thì tháo ngăn tủ.
Lý Thanh Ca lạnh lùng đứng nhìn, thật không giống kiểm tra, mà giống như lục soát tang vật.
Thì ra, sáng nay sau khi biết được Cao Vân Dao bị bệnh, Hạ Chi Hà liền bảo nha đầu đỡ mình đi đến phòng Đại thái thái, phân tích một phen với bà.
Nói là: sức khỏe Dao muội muội luôn rất tốt, chưa từng bị nhức đầu cảm mạo gì, sao lại đột nhiên mắc bệnh lạ như thế? Theo cháu gái thấy, bệnh của Dao muội muội rất kỳ lạ, nói ra thật trùng hợp, Lý muội muội vừa đến thì tính tình Dao muội muội thay đổi, còn mắc bệnh như thế? Dì, có khi nào là…? Cháu gái từng nghe nói ở Linh Châu rất tà dị, có người biết dùng sâu độc, nghe nói có thể khống chế tâm tính của người khác, còn có thể tùy ý lấy mạng người ta bất cứ lúc nào.
Vốn dĩ Đại thái thái không tin lắm, nhưng khi bà và Cao Viễn tiến vào Dao Trúc Hiên, nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của Cao Vân Dao, tâm tư cũng lay động.
Thà tin là có chứ không thể tin là không, lúc này mới có việc Dung ma ma đến lục soát, chính là để Lý Thanh Ca trở tay không kịp.
Lý Thanh Ca lẳng lặng đứng ở bức bình phong, mỉm cười nhìn đám người tùy ý càn quét, Thúy Xảo nhìn ra không đúng, lặng lẽ đi tới bên cạnh nàng nhỏ giọng nói, “Tiểu thư, chuyện này thật không ra gì, lật tung như vậy còn ra thể thống gì nữa?”
Lý Thanh Ca cười lạnh, nơi này là địa bàn của Cao gia, cho dù xới cả ba tấc đất lên cũng có liên quan gì tới nàng.
Nàng nhẹ nhàng liếc nhìn Thúy Xảo nói: “Thúy Xảo, ngươi cũng đừng ngây ra đó nữa, mau giúp đỡ, còn rất nhiều viện khác đang chờ Dung ma ma kiểm tra đó, không được chậm trễ.”